*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 778: Cô Làm Người Vĩnh Viễn Nhìn Không Thấu
Lúc này nhanh chóng có nhân viên công tác chặn đám ký giả truyền thông lại: “Thật ngại quá, Dạ lão chúng tôi mới đi công tác về, tạm thời không trả lời chuyện này.”
Đám người quay đầu nhìn về phía Dạ lão, chỉ thấy Dạ lão đã vào phòng bệnh, đề lại cho mọi người một bóng lưng nhiễm gió bụi mệt mỏi, còn có vẻ đau lòng.
Tin tức Lệ Yên Nhiên cắt cổ tay tự sát nhanh chóng leo lên hotsearch, trực tiếp đề tài sôi sùng sục trên khắp mạng lưới internet Đé Đô, danh tiếng Lệ Yên Nhiên vẫn rất tốt, có rất nhiều người ủng hộ, hiện tại toàn bộ cư dân mạng đều đang chửi rủa Hạ Tịch Quán, thậm chí đám người còn lập topic, bàn luận nên giết chết Hạ Tịch Quán thế nào.
Tập đoàn Lục thị, trong phòng làm việc của tổng giám đốc, thư ký Nghiêm Kiên đẩy cửa đi vào, hạ giọng báo cáo: “Đọc xong vào trang trên hình đọc thêm năm chương nhé! Hôm nay ra hơn năm chương nhé!” “Lục tổng, việc lớn rồi, chuyện Lệ Yên Nhiên cắt cổ tay tự sát đã huyên náo gió tanh mưa máu rồi, hiện tại rất nhiều người tập trung lại chạy đến Hạ gia, muốn đập phá nhà Hạ gia, bắt Hạ tiểu thư lại.
Lúc này Lục Hàn Đình mặc chiếc áo sơ mi trắng quần tây đen, là combo trang phục kinh điển của nam thần, anh anh tuần tuần đứng lặng ở cửa số sát đất trước, ánh dương lóa mắt bên ngoài hắt vào, càng thêm tỏa sáng dáng người khôi ngôi ấy.
Anh không lên tiếng.
Lúc này, Lục gia.
Trong thư phòng, quản gia tư nhân của Lục Tư Tước là Tống Minh tới, Tống Minh đem cũng báo cáo tình huống cho Lục Tư Tước.
Lục Tư Tước cong môi, ông nhìn về phía Tống Minh: “Tống Minh, đối mặt với nguy cơ lần này, cậu cảm thấy Hạ Tịch Quán sẽ làm thế nào?”
Tống Minh hơi suy nghĩ: “Lúc ở Hải Thành tôi đã từng tiếp xúc với Hạ tiểu thư, vị Hạ tiểu thư này cực kì thông minh, lòng dạ sắc bén, cô ấy rất đơn giản, nhưng lại khiến người ta vĩnh viễn nhìn không thấu.”
Lục Tư Tước gật đầu, Tống Minh theo ông nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên khen một người như vậy.
“Boss, ngài thấy thế nào?” Tống Minh cung kính hỏi.
Lục Tư Tước khẽ nghĩ: “Gần đây Dạ gia gây ra động tĩnh không nhỏ, một lần đẩy cô ấy tới nơi đầu sóng ngọn gió, đã đến thời điểm cô ấy phản kích rồi, nếu không… liền phụ lòng kỳ vọng của tôi với cô ấy.”
Trong lòng Lục Tư Tước có chút mong đợi, ông mong đợi đòn phản kích kế tiếp của Hạ Tịch Quán.
Dạ gia.
Dạ Vô Ưu cũng không đến bệnh viện, anh ta đã hiến kế, màn kịch diễn ra anh ta không có hứng thú tham gia.
Lúc này chuông điện thoại vang lên, anhta mở ra xem, một nhóm lớn dân chúng lòng đầy căm phẫn chạy về Hạ gia.
Hắn lộ ra ý cười âm lạnh, chờ xem vở kịch đặc sắc vừa ra lòI