*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 884: Không Sửa Miệng Thì Lập Tức Lăn Xuống Xe!
“Đúng vậy, mẹ vợ mang theo Quán Quán đến Hải Thành sau đó đã lập gia đình, hình như cuộc hôn nhân này tận tám chín năm.” Lục Hàn Đình nói.
Ánh mắt Lệ Quân Mặc đột nhiên nghiêm lại, cả người dâng lên tầng sương lạnh, tư liệu tên Hạ Chấn Quốc kia bây giờ còn nằm trên bàn làm việc của ông, một kẻ vô tích sự như vậy, ông không biết sao lại có thể cưới gả ta.
Bà vậy mà đã lập gia đình!
Mang theo con gái Lệ Quân Mặc ông gả cho thằng khác.
Lệ Quân Mặc cảm thấy hô hấp căng lên, ông giơ tay tháo một cúc áo trên cỗ ra, nhưng làm như vậy cũng không khiến hô hấp ông thông thuận chút nào.
Sao bà ta có thể cùng tên Hạ Chấn Quốc kia sống cuộc sống vợ chồng được chứ?
Có phải cũng sẽ dạng chân trên người tên Hạ Chấn Quốc kia, giống như tiểu yêu tỉnh?
Lửa giận Lệ Quân Mặc vẫn ẳn nhẫn kìm nén ở trong lòng vẻ này dường như “phụt” một tiếng nỗ tung, tia lửa văng khắp nơi, điều duy nhất bây giờ ông muốn làm chính là bắt gã Hạ Chấn Quốc đó lại, tự tay chôn hắn, sau đó tìm được Lâm Thủy Dao, bóp chết bà.
Lúc này Hạ Chấn Quốc đang ở Hải Thành, đã biết điều sống qua ngày đột nhiên hắt xì hơi một cái, sao ông ta có cảm giác mình bị người khác trù rủa, như thể có người đang thảo luận nghìn kiểu giết chết ông vậy!
Lục Hàn Đình dĩ nhiên cảm thấy tâm tình âm u không vui của Lệ Quân Mặc, anh mở miệng nói: “Bố vợ đại nhân ơi, xin bớt giận, con biết bố bị cắm sừng rất tức giận.”
Lệ Quân Mặc bị cắm sừng hung hăng trợn mắt liếc Lục Hàn Đình, mở miệng mắng: “Không sửa miệng thì lập tức lăn xuống xel”
“Bố vợ đại nhân, nhìn tính tình bố nóng nảy chưa kìa, trước đây bố cũng không phải như vậy mà nhỉ, con còn chưa nói hết, đoạn hôn nhân kia của mẹ là kết hôn giả thôi à, lão Hạ Chấn Quốc kia là fan cuồng não tàn của mẹ vợ, nhưng ngay đến tay mẹ vợ lão ta cũng không có cơ hội chạm được.”
Cái gì?
Lệ Quân Mặc mắt nhìn thẳng về Lục Hàn Đình: “Cậu nói thật?”
“Vô cùng thật luôn đấy ạ.” Lục Hàn Đình khẳng định nói.
Lúc này tiếng chuông di động vang lên, điện thoại của Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình nhìn tên người gọi, là Dương Tiểu Sương.
Ở ngày cuối cùng trong kỳ hạn, Dương Tiểu Sương rốt cuộc cũng gọi.
Lục Hàn Đình ấn phím nhận: “Alo.”
Giọng Dương Tiểu Sương nhanh chóng truyền tới: “Cách chế thuốc tôi đã lấy được, đang ở trong tay tôi, Lục tổng, hiện tại anh lập tức phái chuyên cơ đưa tôi và em trai rời khỏi nơi này, trước khi rời đi, tôi đưa cách chế thuốc cho anh.”
Giọng Dương Tiểu Sương rất gấp, nghe được cô ấy muốn lập tức mang theo em trai rời đi, Lục Hàn Đình có thể hiểu được, bị tên bệnh hoạn Dạ Vô Ưu kia dây dưa, cô ấy nhất định nóng lòng muốn thoát.
Lục Hàn Đình gật đầu: “Được.”
Một tiếng sau, Dương Tiểu Sương mang theo em trai rời đi, dáng người cao to của Lục Hàn Đình đứng lặng ở trong đại sảnh phi trường, trong tay là cách điều chế thuốc độc hóa lão kia.
Lúc này vang lên một chuỗi tiếng bước chân, Dạ Vô Ưu mang người tới.