TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 979

Chương 979: Máu Xích Tử

Hạ Tịch Quán chậm rãi cong đôi môi đỏ mọng, cô cầm tay Tô Hi: “Anh Tô Hi, anh dám cùng em vào trong trận không?”

Bây giờ Hạ Tịch Quán dường như phát ra ánh sáng, giống như là một viên Minh Châu oánh nhuận rực rỡ, trong tròng mắt trong suốt ất chứa ý cười nhàn nhạt, còn có bình tĩnh và quả quyết.

Tô Hi câu môi: “Có gì không dám?”

Hạ Tịch Quán nắm tay Tô Hi lui về phía sau: “Mấy người ai muốn tìm tôi, thì cứ tới.”

Lời vừa dứt, Hạ Tịch Quán và Tô Hi xoay người, thân ảnh hai người rất nhanh biến mắttrong đêm tối.

“Hạ Tịch Quán!” Thượng Quan Đằng thật không ngờ Hạ Tịch Quán lại thực sự dám xông vào Nhiếp Tâm trận, hắn ta lẫm bẩm nói: “Đúng là điên rồi, Hạ Tịch Quán một đi không về, cô ta nhất định sẽ tan xương nát thịt.”

Lệ Quân Mặc chuẩn bị tiến lên nhưng Lục Tư Tước kéo Lệ Quân Mặc lại, ông nhìn về phía Thượng Quan Đằng: “Thượng Quan quân chủ, năm đó Lâm Thủy Dao lưu lại trận pháp này chính là phòng người có tham tâm, kẻ tâm thuật bất chánh.

Trận pháp này hết sức lợi hại, trong lòng chúng ta đều có chấp niệm, nếu như tiến vào trong trận này, đều sẽ chết trong chấp niệm của mình, nhưng trận pháp này có một cách có thể phá, đó chính là… máu Xích Tử!”

*Thượng Quan Đằng, nghe nói quân chủ của các triều đại Hoa ‘ỰyN: Tây Châu đều có máu Xích Tử, anh là vua ắt hẳn cũng có thể chảy xuôi máu Xích Tử mới đúng!”

Thượng Quan Đằng không nghĩ tới Lục Tư Tước lại biết nhiều chuyện như vậy, đây chính là bí sự cung đình của Hoa Tây Châu, vậy mà ông cũng biết.

Xem ra mấy năm nay Lục Tư Tước vì tìm kiếm Liễu Anh Lạc mà đã làm rất nhiều chuyện.

Không sai, mỗi một vị vua đảm nhiệm của từng triều đại Hoa Tây Châu, trên người đều chảy xuôi dòng máu Xích Tử.

Năm đó cha của Thượng Quan Đằng còn tại vị, hậu cung đông đúc, có vô số phụ nữ, đương nhiên cũng sinh ra nhiều con trai, những đứa bé này ở trong thâm cung quỷ quyệt tranh đấu, cũng chỉ đều nhắm đến tôn vị tối cao của vương cung, có thể nói là “cửu tử đoạt đích(*)”.

(*) Cửu tử đoạt đích: Cửu tử đoạt đích hay còn gọi là Cửu vương đoạt đích, ý chỉ vào triều đại nhà Thanh, khi Khang Hi Để còn tại vị, các con trai của ông nổi lên tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế. Lúc bấy giờ, con trai của Khang Hi Đề còn sống sót lại chỉ có hai mươi bốn người, nhưng trong đó đã có chín người tham dự sự kiện đoạt đích.

Hôm Thượng Quan Đẳng sinh ra, toàn bộ bầu trời Hoa Tây Châu hiện đầy rặng mây đỏ, đây chính là điềm lành hiện ra.

Cha Thượng Quan Đẳng vô cùng mừng rỡ, lúc này đúng lúc có một vị cao tăng vân du khắp nơi đi ngang qua, vị cao tăng có một chòm râu dài, hành động tự có tiên khí của một vị đã đắc đạo thành tiên.

Lúc đó vị cao tăng kia ngắm nhìn bầu trời biến hóa, chỉ vào bầu trời nói: “Thượng Quan quân chủ, chúc mừng, vị vua mang dòng máu Xích Tử nhiệm kỳ kế của Hoa Tây Châu đã sinh ra, đây là sao đế vương.”

Cha Thượng Quan Đằng theo hướng cao tăng chỉ nhìn lại, quả nhiên trong thiên không có một ngôi sao phá lệ rực rỡ loá mắt, kiếm khí tận trời, chiếu sáng toàn bộ trời không, rực rỡ tỏa sáng.

Lúc đó ra đời chỉ có Thượng Quan Đằng, cho nên ngôi sao đế vương này tự nhiên cũng liền chỉ Thượng Quan Đằng.

Từ đó về sau cha Thượng Quan Đẳng liền xem Thượng Quan Đằng như châu như bảo, sau đó lại để Thượng Quan Đằng thừa kế đại vị quân chủ.

Kỳ thực, lúc đó còn xảy ra một chuyện khác, chuyện này là bí mật của Thượng Quan Đằng.

Lúc đó ra đời không phải chỉ một mình hắn, còn có một người khác, nhưng là một cô gái.

Cha của hắn rất phong lưu, hậu cung nhiều mỹ thiếp tần phi như vậy còn chưa đủ, lúc ấy còn sủng hạnh một cung nữ, cùng ngày ấy cung nữ ở trong phòng chứa củi sinh ra một cô gái.

Thượng Quan Đẳng biết một trên người cô gái kia không có khả năng chảy xuôi dòng máu Xích Tử, nhưng vì để ngừa một phần vạn, diệt cỏ tận gốc, mẹ của hắn vẫn đánh chết người cung nữ vừa mới sinh sinh xong kia. Lúc đầu cũng dự định xử tử đứa bé kia, thê nhưng đứa bé kia đã được người cung nữ nọ giao cho một cung nữ khác, cả đêm trốn ra khỏi vương cung, không biết đi đâu.

Hiện tại mẹ của Thượng Quan Đằng đã mắt đi, người biết bí mật này chỉ còn lại một mình hắn ta.

Trong lòng Thượng Quan Đẳng rất rõ ràng, trên người hắn không có dòng máu Xích Tử.

Dị tượng của bầu trời lúc đó, người sở hữu dòng máu Xích Tử là bé gái kia?

Không thể nào.

Vì người có máu Xích Tử đều là đàn ông.

Vấn đề này vẫn luôn ám ảnh Thượng Quan Đằng, kỳ thực mấy năm nay Thượng Quan Đẳng vẫn luôn tìm kiếm bé gái năm đó, nhưng không thể tìm được.

Hắn ta biết người có máu Xích Tử, mới là vương chân chính của Hoa Tây Châu.

Mấy năm nay Thượng Quan Đẳng cũng tìm kiếm vị cao tăng vân du tứ phương lúc đó kia, thế nhưng cao tăng kia đã biến mắt vô ảnh vô tung rồi, một chút vết tích cũng không lưu lại.

Hiện tại đoạn chuyện cũ này bị Lục Tư Tước nhắc tới, Thượng Quan Đằng nhanh chóng mím môi nói: “Tôi có máu Xích Tử, nhưng thân phận tôi quý trọng như thế, không thể tùy tiện mạo hiểm, lẽ nào các ông còn muốn ta dẫn đường cho các ông sao?”

ï Lúc này phía sau truyền đến một giọng nói trầm thấp từ tính: “Vậy làm phiền Thượng Quan quân chủ dẫn đường cho chúng ta rồi.”

Thượng Quan Đằng quay đầu, Lục Hàn Đình tới.

Đọc truyện chữ Full