*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1457:
Bồ Trầm mẹ Trầm xem như là đã biết, Lục Hàn Đình là cố ý hãm hại bọn họ!
“Tiểu Liên!” Bố Tràm mẹ Trầm nhanh chóng cầu cứu nhìn về phía Trầm Tiểu Liên: “Tiểu Liên, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đây không phải là thật, con mau mau nói một câu với Lục tổng, đây quả thực là muốn mạng bố mẹ mà.”
Trầm Tiểu Liên hoàn toàn không muốn để ý bó Trầm mẹ Trầm, thế nhưng ả lại không thể lộ ra kẽ hở, chỉ có thể làm bộ đáng thương nhìn về phía Lục Hàn Đình: “Lục tổng, bố mẹ em…”
Đôi mắt thâm thúy của Lục Hàn Đình rơi trên chiếc váy dài Trầm Tiểu Liên đang mặc: “Đúng rồi, quên nói cho cô biết, cái váy này của cô còn chưa trả tiền, cũng là lấy danh nghĩa của cô đặt, lát nữa cô phải trả tiền váy đáy.”
“..” Trầm Tiểu Liên như đột nhiên bị người điểm huyệt, ả kinh hãi nhìn Lục Hàn Đình, anh vậy mà… tuyệt tình như Vậy.
Ä đã biết, ả xem như là đã biết, anh là có ý!
“Vâng, Lục tổng, ngài yên tâm đi.” Quản lí Hải Cảng Thành vung tay lên, bảo an mặc đồng phục nhanh chóng úa vào vây nơi đây chật như nêm.
Lục Hàn Đình không nhìn những người này nữa, anh hạ mắt nhìn Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, kịch diễn xong rồi, chúng ta đi thôi.”
Hạ Tịch Quán nhướng chân mày lá liễu nhìn anh một cái: “Lục tiên sinh, em phát hiện anh càng ngày càng xáu đi đó.”
Lục Hàn Đình khẽ nhéo thắt lưng mềm của cô: “Em không thích?”
Hạ Tịch Quán nhếch môi: “Tuy nói như vậy có hơi ác, nhưng, em rất thích, Lục tiên sinh, anh thực sự rất tuyệt.”
Lục Hàn Đình ôm cô rời đi, còn phủ bên tai cô, ám muội nói: “Vậy, có thưởng hay không?”
Lục Hàn Đình cùng Hạ Tịch Quán đi, đám họ hàng kia nhanh chóng nói: “Trầm Tiểu Liên, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Không phải nói cô bám được một người đàn ông rất có tiền sao, Lục tổng chúng tôi cũng gặp rồi, thế nhưng người ta căn bản cũng không thích cô, ngươi còn tự tiện vẽ lên mặt mình.”
“Lúc đầu chúng tôi còn tưởng một nhà các người bay lên đầu cành thành phượng hoàng rồi, không nghĩ tới vẫn là bùn nhão trên đất, nhỏ vào!”
“Chuyện các người nợ tiền không hề có một chút quan hệ với chúng tôi đấy, còn nữa các người đã nói, tiền xe đi tới đi lui của chúng tôi các người đều chỉ trả, nếu như các người nói không giữ lời, vậy chúng tôi sẽ phá hư nhà của các người, cho các người không nhà để về!”
Đám họ hàng này chính là gió chiều nào theo chiều nấy, vừa mới bắt đầu còn nịnh bợ cả nhà Tràm Tiểu Liên, hiện tại thấy tình thế không đúng, bọn họ lại là người văn hóa lùn, lúc này giẫm nát một nhà Trầm Tiểu Liên dưới chân, mắng đến là hứng khởi.
Mặt bố Trầm mẹ Trầm đã đen như đít nồi, bọn họ nhận rõ tình thế, thành phố lớn không có chỗ bọn họ sống yên ổn, bọn họ vẫn phải trở lại vùng núi, nếu như trở về được.
“Mấy người hãy nghe tôi nói, ai, mấy người đừng đi mài”
Bố Trầm mẹ Trầm muốn giữ lại đám họ hàng, thế nhưng những thân thích kia vung tay áo, trực tiếp đi.
Tiệc sinh nhật mới vừa náo nhiệt lúc này đã tản đi gần hết.
Bồ Tràm mẹ Trầm tức đến tim phổi đều đau, bố Trầm lúc này nhìn về phía Trầm Tiểu Liên, nói cái gì cũng không có nói, giơ tay lên liền hung hăng cho Trầm Tiểu Liên một bạt tai.
Bốp.
Trầm Tiểu Liên bị đánh trật mặt, trên mặt ả nồi lên một dáu tay đỏ tươi.