TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Đan Điền
Chương 67: Lạc Khúc mộ (Thượng)

- Đúng vậy, Nhiếp Thiên chi nhánh, ca ca, đệ đệ của Nhiếp Khiếu Thiên, đều là ta giết, sở dĩ ta muốn bắt con của hắn Nhiếp Vân, một là vì tiểu tử này phá hỏng nhiều lần chuyện tốt của ta, hai là định dùng hắn uy hiếp Nhiếp Khiếu Thiên, đạt được đồ vật mình muốn!

Nhiếp Hạo Thiên cắn răng nói.

- Thì ra là thế!

Sự tình Nhiếp Vân dính dáng đến Phủ Thành chủ, huyên náo lớn như vậy, rất nhiều gia chủ tự nhiên muốn hiểu rõ tiểu tử này là người ra sao, lại vì sao đắc tội Nhiếp gia!

Sự tình Nhiếp Vân không khó nghe ngóng, rất nhanh mọi người liền tinh tường chuyện hắn đánh chết Chấp pháp đội, Ám Ảnh hộ vệ đội, chẳng qua là lúc đó đều cực kỳ nghi hoặc, Nhiếp Vân này có thể bằng vào Khí Hải tứ trọng đỉnh phong đánh chết cường giả Thành Cương cảnh, tiềm lực to lớn thậm chí vượt qua Nhiếp Khiếu Thiên năm đó!

Bình thường gia tộc xuất hiện loại người tài giỏi này, đều hảo hảo đối đãi, sợ hắn phản bội gia tộc, không nghĩ tới Nhiếp Hạo Thiên lại đi một con đường riêng, càng áp chế càng lợi hại, sao hắn làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy, hiện tại mới biết được, sự tình căn nguyên ở chỗ này!

Nhiếp Khiếu Thiên có được bí mật tấn cấp Khí Tông, có thể làm cho nhi tử vượt cấp khiêu chiến tự nhiên cũng không phải là việc khó gì!

Tất cả mọi người cảm thấy bừng tỉnh đại ngộ!

- Chỉ cần các ngươi giúp ta liên hợp bức bách Phủ Thành chủ, để cho hắn không quản sự tình Nhiếp Thiên chi nhánh nữa, đến lúc đó ta từ trong miệng Nhiếp Khiếu Thiên lấy được phương pháp tấn cấp Khí Tông, liền phân cho các vị! Như thế nào?

Nhiếp Hạo Thiên nói ra mục đích của mình.

- Hạo Thiên tộc trưởng thật sự là giỏi tính toán, không nói trước ngươi có thể đạt được phương pháp tấn cấp Khí Tông hay không, nếu như một khi đạt được, ngươi trực tiếp tấn cấp đến Khí Tông, cho dù không nói cho chúng ta, chúng ta cũng không có biện pháp làm gì ngươi ah! Một chút chỗ tốt cũng không có, liền để cho chúng ta đắc tội Phủ Thành chủ, ngươi tính toán cũng thật tốt!

Trần Đồng Sinh là người làm ăn, gần đây không làm mua bán lỗ vốn, nghe được Nhiếp Hạo Thiên nói, cười lạnh một tiếng.

- Đúng vậy, không lấy ra một ít chỗ tốt, liền muốn tam đại gia tộc chúng ta mạo hiểm đắc tội thành chủ, ngươi tính toán cũng quá tốt a!

Dương Thiết Thành cũng kịp phản ứng.

- Nếu như ta được phương pháp tấn cấp Khí Tông, không nói cho các vị mà nói, liền bị Yêu tộc cắn xé tra tấn đến chết!

Nhiếp Hạo Thiên thấy mọi người nghi vấn, bàn tay khẽ đảo phát lời thề.

Loại lời thề bị Yêu tộc cắn xé tra tấn là kinh khủng nhất, thậm chí vượt qua trời giáng ngũ lôi, thấy hắn rõ ràng phát ra loại lời thề này, trong nội tâm tất cả mọi người đều rùng mình.

- Lời thề ta phát xong, nếu các vị không tin tưởng ta cũng không có biện pháp, bất quá ta khuyên các ngươi tốt nhất tin tưởng, muốn tấn cấp Khí Tông, đó là cơ hội tốt nhất, một khi bỏ qua, vậy thì cứ chờ a!

Phát xong lời thề, Nhiếp Hạo Thiên hất tay lên, không nói thêm gì nữa, lẳng lặng chờ mọi người trả lời thuyết phục.

- Cái này…

Thấy Nhiếp Hạo Thiên nói ra lời này, tam đại tộc trưởng còn lại đều do dự.

Hoàn toàn chính xác, nếu như lần này thành công, thực sự được bí mật kia, nhóm người mình có lẽ thật có thể đạt thành tâm nguyện tấn cấp Khí Tông, bỏ qua cơ hội này mà nói, sẽ không biết phải chờ tới năm nào tháng nào!

- Tốt, ta đáp ứng ngươi…

Dương Thiết Thành đi đầu tỏ thái độ.

- Tộc trưởng, chuyện này không thể đáp ứng!

Hắn lời còn chưa nói hết, Dương Ngạn đứng ở phía sau liền vội vàng hô.

- Làm càn, ngươi bây giờ còn không phải tộc trưởng, ta làm cái gì, còn không cần ngươi quan tâm!

Dương Thiết Thành không nghĩ tới nhi tử sẽ ở trước mặt mọi người phản bác mình, tức giận đến hất lên tay.

- Hừ, nếu như ngươi đáp ứng, ta liền thoát ly Dương gia, cái người thừa kế thứ nhất này tìm người khác làm đi!

Hừ lạnh một tiếng, Dương Ngạn hất tay lên, quay người đi ra ngoài.

- Dương Ngạn thiếu gia, tộc trưởng nghị sự còn không có chấm dứt, còn xin dừng bước!

Dương Ngạn mới vừa đi tới trước cửa đại điện, từ chỗ hắc ám lòe ra hai bóng người chắn ở trước mặt hắn.

Hai Ám Ảnh này đều có thực lực Thành Cương cảnh sơ kỳ, vừa xem liền biết là nhân vật cấp bậc Nhiếp gia trưởng lão.

- Nhiếp Hạo Thiên, ngươi có ý gì?

Dương Ngạn bị người ngăn trở, ánh mắt lạnh như băng, mở miệng hỏi.

- Dương Ngạn Thiếu chủ đừng có gấp, Thiết Thành tộc trưởng còn không có tỏ vẻ ly khai, ngươi cứ như vậy đi, có chút quá sốt ruột đi à nha!

Nhiếp Hạo Thiên không nói chuyện, Nhiếp Cường ở phía sau hắn cười rộ lên.

Hắn một mực nhớ kỹ mình bị đối phương một búa bổ nằm sấp ngã xuống đất, nói như vậy, trong lời nói mang theo hương vị châm ngòi.

- Ai dám ngăn cản ta?

Không để ý tới hắn châm ngòi, Dương Ngạn hừ lạnh một tiếng, bàn tay cầm Liệt Diễm Phủ ở lòng bàn tay, không cần suy nghĩ, Xi Vưu Thần Phủ thức thứ nhất bổ tới!

Ầm ầm!

Một đạo phủ quang nổ vang rơi xuống hai vị trưởng lão ngăn cản ở phía trước, hai Đại trưởng lão còn không có biết rõ ràng chuyện gì xảy ra, toàn thân liền bạo tạc nổ tung, biến thành một đống thịt nát!

- Hừ!

Một chiêu đánh chết hai cường giả Thành Cương cảnh sơ kỳ, Dương Ngạn ngừng cũng không ngừng, trực tiếp đi ra ngoài.

Tuy hắn chỉ có thực lực Xuất Thể cảnh sơ kỳ, nhưng Liệt Diễm Phủ phối hợp Xi Vưu Thần Phủ thức thứ nhất, cho dù Thành Cương cảnh sơ kỳ cũng khó có thể ngăn cản!

- Cái này…

Không nghĩ tới thái độ của thiếu niên kiên quyết như thế, sắc mặt Nhiếp Cường trướng thấu hồng, tức giận đến toàn thân run rẩy, nhưng lại không có biện pháp.

- Để cho hắn đi thôi!

Dương Thiết Thành thấy đứa con trai này xoay người rời đi, tuy rất giận, lại không dám làm gì hắn, dù sao “sư phụ” của đối phương cho mình rung động thật sự quá lớn a!

- Thiết Thành tộc trưởng đồng ý, Thiên Hành tộc trưởng, Đồng Sinh tộc trưởng quyết định như thế nào?

Nhiếp gia đã đắc tội Phủ Thành chủ, không muốn lần nữa đắc tội Dương gia, Nhiếp Hạo Thiên thấy phụ tử bọn họ mâu thuẫn, cũng sẽ không nói thêm nữa, tiếp tục hỏi.

- Ta cũng đáp ứng...

Phùng Thiên Hành suy nghĩ một chút cũng tỏ vẻ đồng ý.

Bất quá hắn cũng được đãi ngộ như Dương Thiết Thành, lời còn chưa nói hết, nhi tử Phùng Tiêu liền ngắt lời:

- Phụ thân, ta cùng Dương Ngạn huynh đệ thái độ đồng dạng, nếu như ngươi đồng ý, xin ngươi tuyển người thừa kế khác!

Tuy Phùng Tiêu không biết Nhiếp Vân đến cùng lợi hại ra sao, nhưng từ lần trước hạ dược cho Nhiếp Liễu có thể nhìn ra hắn tuyệt đối là thế hệ tâm ngoan thủ lạt, hơn nữa hắn đối với mình có ân, để cho mình đối phó ân nhân, hắn làm không được!

Đọc truyện chữ Full