- Mộ Vân ( Mộ Hà) bái kiến trang chủ!
Nhiếp Vân, Mộ Hà khom người hành lễ.
- Ha hả, không cần đa lễ như vậy, năm đó thời điểm Mộ Liên chi nhánh rời Cổ Thành, ta còn chưa ra đời, ba mươi năm trước, ta từng thấy qua Mộ Đào của chi nhánh các ngươi, không biết hiện tại hắn như thế nào?
Lão giả dựa lưng vào ghế trên rộng lớn, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve tay vịn, tựa hồ nhớ lại cái gì đó.
Lời này nghe không có gì, như là ôn chuyện, lại mang theo hương vị khảo nghiệm, một khi trả lời không đúng, sẽ gặp rất nhiều phiền toái.
- Đa tạ Trang chủ quan tâm, Mộ Đào đúng là gia phụ, mấy năm trước người bệnh nặng đã qua đời rồi!
Mộ Hà vội vàng đứng dậy, trên mặt lộ ra vẻ cô đơn.
- Thật sự có lỗi, là ta đường đột rồi! Lúc ấy thời điểm ta thấy hắn, Thiên Diệp thần chưởng tu luyện đến cực hạn, thân thể cũng rất khỏe mạnh, như thế nào ba mươi năm không đến liền...
Lão giả tựa hồ có chút không dám tin tưởng.
- Năm đó lúc gia phụ tu luyện, bị ám thương dây dưa không cách nào khỏi hết, hơn nữa có lẽ trang chủ nhớ lầm rồi, gia phụ tu luyện không phải Thiên Diệp thần chưởng, mà là Huyền Thanh thiết chưởng, cũng không luyện đến mức tận cùng, thực lực của hắn cuối cùng ngay cả Chí Tôn cũng chưa đạt tới!
Mộ Hà nói.
- Nga, có thể là ta nhớ lầm, thật không phải!
Nghe được Mộ Hà nói, lão giả âm thầm gật đầu, cười nói:
- Bây giờ cách Thánh Linh đệ tử đại tái còn có ba ngày, các ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi, dù là Mộ Ải Sơn Trang cũng không dám chạy tới nháo sự!
Nói đến đây quay đầu nhìn về phía Mộ Nham.
- Mộ Nham, ngươi dẫn bọn hắn đi Lê Huyên Đình ở lại! Thuận tiện nói rõ ràng quy củ Thánh Linh đệ tử đại hội năm nay, để cho bọn họ hảo hảo chuẩn bị!
- Vâng, trang chủ!
Mộ Nham gật đầu.
- Hai vị mời!
- Ân!
Nhiếp Vân biết vừa rồi đối phương hỏi mục đích là khảo nghiệm mình đến cùng có phải người Mộ Liên chi nhánh hay không, Mộ Hà trả lời hẳn là tiêu trừ cảnh giác của bọn họ, lúc này gật đầu cùng Mộ Hà đi theo Mộ Nham ra đại sảnh.
Ba người vừa ly khai, trong góc phòng đi ra một bóng người.
- Hai người kia ngươi thấy thế nào?
Trang chủ nhìn về phía bóng người.
- Nữ hài kia ta còn có thể nhìn ra một ít, nhưng thiếu niên tinh khí nội liễm, linh hồn không có chút dao động nào, không biết dùng phương pháp gì, thậm chí ngay cả ta cũng không nhìn ra tu vi cụ thể của hắn!
Bóng người nhíu mày.
Bóng người cũng là lão giả, hô hấp lâu dài, thường thường hít một hơi, cả buổi mới thở ra, chỉ bằng hô hấp có thể nhìn ra cơ năng toàn thân hắn đã muốn đạt tới đỉnh phong, tuyệt đối là Bí Cảnh đệ nhị trọng cường giả Nguyên Thánh cảnh!
Nguyên Thánh cảnh, từ trong không khí hấp thu Nguyên Thánh vi hạt, cải biến thân thể kết cấu, làm cho người ta hình thành Nguyên Thánh thể, năng lực cả người tăng cường, vô luận lực lượng phòng ngự hay cơ năng đều có tăng lên về bản chất.
- Ta cũng không nhìn ra! Thiếu niên này không đơn giản, tuy như trước là Chí Tôn, nhưng thực lực chỉ sợ đã có thể chiến thắng cường giả Nguyên Thánh cảnh bình thường!
Trang chủ gật gật đầu, chậm rãi nói.
- Một đệ tử ngoại môn có được thiên phú như thế, thật sự là không nghĩ ra!
Bóng người kia kỳ quái.
- Quản hắn thiên phú ra sao, nếu tới tham gia Thánh Linh đệ tử đại tái, liền nhất định phải chết, đến lúc đó chỉ cần chúng ta chuyển dời tiềm lực trên người hắn đến trên người Mộ Kiệt, tiểu tử này nhất định có thể đột nhiên tăng mạnh, Điệp Dực Sơn Trang chúng ta không lo không cường đại!
Trang chủ nhớ tới cái gì đó, vuốt chòm râu, trong mắt hiện lên một tia lãnh ý.
- Đúng vậy, loại đệ tử ngoại môn này đối Cổ Thành chúng ta căn bản không có lòng trung thành, sở dĩ cho bọn họ tham gia sự kiện long trọng như thế, chính là dời đi tiềm lực của bọn hắn, chỉ cần dời đi những mầm mống tiềm lực này, Cổ Thành của chúng ta có thể phồn vinh mãi mãi, Linh Tê Tuyền cũng có thể liên tục không ngừng sinh ra nước suối!
Bóng người kia gật đầu.
- Mấy ngày nay ngươi lưu ý một ít, đừng cho hai người kia rời đi, một khi tiến vào Thánh Linh đệ tử đại tái, cho dù còn muốn đi cũng đi không được!
Trang chủ không biết nghĩ cái gì, ánh mắt lộ ra quang mang làm người ta âm hàn, ngón tay gõ lan can, phân phó một câu.
- Vâng!
Bóng người gật đầu, quay người ra đại sảnh, tựa hồ đi an bài chuyện này.
......
- Dời đi tiềm lực? Xem ra Thánh Linh đệ tử đại tái này không đơn giản như vậy!
Đi theo phía sau Mộ Nham, vừa đi Nhiếp Vân vừa nhíu mày.
Sau khi rời phòng khách, liền lặng lẽ mở Thiên Nhãn, bóng người cùng trang chủ kia nói hắn đều nhìn rõ ràng!
Lúc trước Nhiếp Vân không thông môi ngữ, cho dù nhìn thấy đối thoại cũng không phân biệt ra được đối phương nói cái gì, bất quá ở trong thời gian đến Cổ Thành, hắn đã cẩn thận nghiên cứu một chút kỹ xảo môi ngữ.
Môn kỹ xảo này nói rất phức tạp, trên thực tế rất đơn giản, từng âm tự từ miệng phát ra đều có khác biệt rất nhỏ, loại khác biệt này đổi thành người bình thường rất khó nhìn ra, nhưng đối với Thiên Nhãn Sư mà nói, vô cùng đơn giản.
Cho nên, hiện tại Nhiếp Vân thông qua người khác đối thoại, đã có thể nhìn ra bọn họ đang nói cái gì.
Vừa rồi vừa tiến vào đại sảnh, Nhiếp Vân liền phát hiện có người giấu ở một bên, ngay cả Ẩn Nặc sư cũng tránh không khỏi Thiên Nhãn chiếu xạ, che dấu bình thường làm sao thoát được qua ánh mắt của Nhiếp Vân?
Chẳng qua cho dù nhìn thấy, cũng làm như không thấy được, lúc rời đi dùng Thiên Nhãn quan sát động tĩnh cụ thể.
Hiện tại linh hồn của hắn cao hơn đám người trang chủ, cho dù dùng Thiên Nhãn quan sát, đối phương cũng không thể phát hiện!
Chân khí có thể dời đi, lực lượng có thể dời đi, cho tới bây giờ Nhiếp Vân còn chưa nghe nói qua tiềm lực cũng có thể dời đi, cho nên nhìn thấy trang chủ cùng bóng người kia nói, cảm thấy được có chút khó tin.
- Không quản bọn hắn làm khỉ gió gì, ta tới đây mục đích là tìm kiếm Linh Tê Tuyền Thủy, chỉ cần tìm được thứ này, liền lặng lẽ rời đi. Không cần phải cùng những người này liên lụy quá nhiều!
Không nghĩ ra, Nhiếp Vân liền không suy nghĩ thêm nữa.
Dù sao lần này mình lại đây là nghĩ biện pháp ăn cắp Linh Tê Tuyền Thủy, chỉ cần lấy được đồ vật liền xoay người rời đi, không cần phải đấu với những người
này.
Đương nhiên nếu như đối phương thật muốn đấu, Nhiếp Vân sẽ không để ý động thủ.
- Hai vị, nơi này chính là địa phương chúng ta chiêu đãi khách nhân tôn quý nhất Lê Huyên Đình, các ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi a!