TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Đan Điền
Chương 768: Trộm Kiếm Thần Chi Kiếm

- Lần trước Thiên Huyễn nói Tụ Hồn Đăng, xem ra không nằm trong Kiếm Chi Đại Điện, lần này không có cơ hội trộm...

Sau khi làm xong, đột nhiên nhớ tới Thiên Huyễn nói Tụ Hồn Đăng, Nhiếp Vân xem một vòng và bất đắc dĩ lắc đầu.

Căn cứ Thiên Huyễn miêu tả, Tụ Hồn Đăng có thể ấn linh hồn vào trong, cho dù về sau tử vong cũng có thể triệt để phục sinh, nói thần kỳ, thực có bảo vật này hay không Nhiếp Vân cũng có chút ít không tin, nếu có tại sao Trần Văn Húc lại chết? Hắn là quán quân Kiếm Thần thí luyện, lại là trưởng lão tông môn, dựa theo đạo lý, có lẽ có tư cách ấn linh hồn vào Tụ Hồn Đăng.

- Đi ra ngoài rồi nói sau.

Mặc kệ suy nghĩ nhiều, Nhiếp Vân hơi động thân và đi vào trong vách tường, hắn nhanh chóng bước ra khỏi khu thiên phẩm.

Khu thiên phẩm chỉ có pho tượng, chiêu số mười bộ vô thượng kiếm pháp, tượng đá, kiếm thuật bị mang đi, cũng không còn đáng giá lưu luyến ở lại.

Hiện tại thông đạo khu thiên phẩm không còn người nào, Nhiếp Vân cũng cũng không cần lo lắng như lúc tới để ý như vậy, hắn bước nhanh ra ngoài, cũng nhanh chóng tiến vào Kiếm Chi Đại Điện.

Lúc này đại điện im ắng yên tĩnh dị thường, dường như không có người nào cả, lặng lẽ dùng thiên nhãn quan sát một vòng, sắc mặt Nhiếp Vân biến thành cổ quái.

- Đúng là không có người nào? Đây là chuyện gì? Kiếm Chi Đại Điện không có người lưu thủ, ngay cả vừa rồi cũng không có?

Bên ngoài khu thiên phẩm là Kiếm Chi Đại Điện bình thường sẽ có đệ tử chấp pháp đội tuần tra, giống như Cam Thanh lúc trước, hiện tại không có bóng người nào cả, quỷ dị khó nói thành lời.

- Như vậy là tốt nhất, dễ dàng đào tẩu hơn xưa!

Tuy không biết vì cái gì đột nhiên nơi đây không có người nhưng đối với Nhiếp Vân mà nói đây là chuyện tốt, lúc này hắn không ẩn tàng thân thể, ngay lập tức chui ra khỏi vách đá và nhanh chóng chạy ra bên ngoài.

Trước kia cẩn thận từng li từng tí dùng hơn nửa tiếng đồng hồ, hiện tại dùng hai giây đã tới lối ra đại điện.

Lại xuất hiện tại trước nơi có Kiếm Ngân Thạch đang sừng sững, đi vài bước là xuất hiện trước mặt.

- Ngày đó ta lĩnh ngộ kiếm đạo còn thấp, khẳng định không thể lưu lại dấu vết tại nơi này, hiện tại ta đạt tới cảnh giới Tâm Kiếm, lại thành kiếm đạo sư, vừa vặn lưu ít đồ!

U Minh Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay, tinh thần của Nhiếp Vân tiến vào trạng thái Tâm Kiếm, các loại kiếm thuật xuất hiện trong đầu, ngay sau đó hình thành chiêu số hoàn toàn mới, thân thể hơi động và nhảy tới, một đạo kiếm thuật chém vào Kiếm Ngân Thạch.

Xì xì xì xì...

Kiếm Ngân Thạch giống như lưu trước, nó bắn ra mười đạo kiếm quang, tuy những kiếm quang này lập tức biến mất dưới kiếm ý Tâm Kiếm của Nhiếp Vân cho nên không tạo thành ảnh hưởng.

Quả nhưng không tệ, chỉ cần đạt tới ý cảnh Tâm Kiếm thì có thể khắc lại Kiếm Ngân Thạch, lưu lại kiếm thuật.

Đùng!

Đá vụn bắn ra, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, hắn quay người đi kiếm chi thông đạo, đi tới trước Kiếm Thần Chi Kiếm.

Chuôi kiếm này bị Mạc Tường lấy ra khỏi đan điền, lần nữa đặt ở nơi đây và trận pháp bao phủ, nó sinh ra hào quang sáng bóng, còn chưa tới nhưng đã cảm giác được lực lượng làm người ta phải thần phục lực lượng kiếm đạo.

- Trộm đi!

Hừ lạnh một tiếngvận chuyển thần thâu đan điền đạt tới hình thái thứ hai, một đạo thần thâu chi khí tràn đầy toàn thân, trước mặt bảo quang sáng ngời, bàn tay duỗi ra bắt lấy.

Sưu sưu sưu sưu!

Còn chưa tới trước mặt, Kiếm Thần Chi Kiếm bắn ra hơn mười đạo kiếm quang ngăn cản xâm phạm, nó như đế vương cao ngạo không cho phép có người đụng vào.

Trong nội tâm kinh ngạc, Nhiếp Vân rút bàn tay trở về, dù như thế đầu ngón tay của hắn vẫn bị thương chảy máu.

Kiếm Thần Chi Kiếm thuộc về bảo vật thiên địa sinh ra, có được linh tính đặc biệt, U Minh Kiếm lúc trước không phải linh hồn Tạ Trương Tuệ biến hóa thành, muốn luyện hóa nó là không thể nào, xem ra thanh Kiếm Thần Chi Kiếm này cũng như vậy, đừng nói luyện hóa, ngay cả đụng cũng không thể đụng..

Không cho đụng vào thì làm sao trộm?

- Thời điểm Nghê Hư trưởng lão trộm đi có lẽ không có động tĩnh như vậy, tại sao ta không thể đụng vào?

Nhiếp Vân phiền muộn một hồi.

Lúc trước bị hãm hại, Nghê Hư trưởng lão trộm lấy Kiếm Thần Chi Kiếm và bình an đặt vào trong nạp vật đan điền, khi đó không có chút động tĩnh nào, vì sao mình muốn ăn cắp lại biến thành không có khả năng?

- Ân? Khai phái Kiếm Thần Tông chính là tông sư kiếm đạo sư, hiện tại ta cũng như thế cho nên thử kiếm đạo chi khí xem sao?

Trong đầu có suy nghĩ này, Nhiếp Vân thở ra một hơi, vận chuyển kiếm đạo chi khí phối hợp thiên phú thần thâu và vươn về phía trước.

Xì xì xì xì...

Quả nhiên, Kiếm Thần Chi Kiếm cảm ứng được kiếm đạo chi khí giống như gặp được thân nhân, nó hơi lắc lư một chút.

- Hô!

Sau khi rút ra khỏi kiếm đài liền cầm trong tay.

- Tốt!

Thần kiếm đến tay, Nhiếp Vân vuốt ve một lúc sau đó thu vào trong Tử Hoa động phủ.

Kiếm Thần Chi Kiếm chẳng khác gì ngọc tỷ truyền quốc của Kiếm Thần Tông, có thể so với chưởng giáo ấn, bảo vật như vậy có thể dùng biện pháp đặc thù tìm kiếm, đặt ở nạp vật đan điền có lẽ không bao lâu đã bị đối phương tìm tới, vẫn lưu lại trong Tử Hoa động phủ an toàn một ít!

Trong động phủ có cấm chế, phong ấn quá nhiều, tùy tiện gia trì ít có thể cắt đứt ngoại giới cảm ứng.

Đăng đăng đăng đăng!

Vừa mới trộm thần kiếm đi, bên ngoài thông đạo có tiếng bước chân người vang lên.

- Đi!

Bước chân hơi động Nhiếp Vân chui vào mặt tường lần nữa và biến mất không thấy đâu, giống như hắn chưa từng xuất hiện tại nơi này.

- Rốt cuộc bên ngoài xảy ra chuyện gì?

- Ai biết được, dù sao ta ở Kiếm Thần Tông hơn trăm năm nhưng mới thấy cảnh này lần đầu.

- Ta còn tưởng có tông môn khác đánh tới, nhìn bộ dạng đại trận dường như chúc mừng gì đó.

- Chúc mừng cái gì chứ?

- Đừng nói nhảm, coi chừng họa từ miệng mà ra...

- Sư huynh nói đúng...

Vừa tiến vào vách tường, lại nhìn thấy một đám đệ tử hạch tâm, đệ tử tinh anh, đệ tử bình thường từ từ đi xa, trên mặt của hắn mang theo nghi hoặc.

- Chúc mừng? Hộ tông đại trận?

Nghe một hồi Nhiếp Vân càng thêm mơ mơ màng màng.

Kiếm Chi Đại Điện là địa phương đệ tử Kiếm Thần Tông ngộ đạo, cần độ cống hiến mới có thể đi vào nơi đây, đệ tử thân phận gì đi vào thông đạo cấp bậc đó, bình thường vì tiết kiệm độ cống hiến, thời gian mỗi lần tu luyện đều thập phần quý trọng, không dễ dàng ra ngoài, hiện tại ra ngoài toàn bộ cho nên hắn có phần không rõ.

Đọc truyện chữ Full