Năm đó khai phái tông sư của Kiếm Thần Tông cũng chỉ đạt tới cấp bạc này!
Nắm đấm xiết chặc, Nhiếp Vân cảm thấy vô số kiếm ý xông lên đầu, bởi vì lúc trước khong có bí tịch, không cách nào tu luyện vô thượng kiếm thuật, trong nháy mắt này đã đột phá gông cùm xiềng xích lập tức đại thành.
Tứ Quý Kiếm Pháp, Phá Trần Tuyệt Sát Kiếm Thuật, Đại Bi Thất Tiên Kiếm, Linh Tê Phá Thiên Kiếm, Phiêu Miểu Thiên Thủ Kiếm, Thiên Địa Huyền Dương Kiếm Thuật...
Mười bộ đồ vô thượng kiếm thuật được kiếm đạo chi khí vận chuyển và diễn biến giống như hắn tu luyện qua ngàn vạn lần sau đó dung nhập vào trong linh hồn, quen thuộc không thể lại quen thuộc hơn.
Kiếm đạo đan điền đạt tới hình thái thứ ba, hắn cũng có thể tự sáng tạo vô thượng kiếm pháp cho bả thân mình, nếu muốn tu luyện càng vô cùng đơn giản, một ý niệm dung nhập linh hồn từ đó đạt tới ý cảnh của kiếm pháp.
Trước kia thi triển vô thượng kiếm thuật tự nhận là rất lợi hại, với ánh mắt hiện tại quan sát đã phát hiện có trăm ngàn chỗ hở, chỉ cần đối phương sử dụng kiếm, trong mắt của mình vĩnh viễn sẽ có sơ hở.
Đây mới là kiếm đạo sư!
Chỉ có như vậy kiếm đạo sư mới thật sự đáng sợ!
Rống!
Một tiếng gào rú cắt ngang Nhiếp Vân hưng phấn, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Diệp Kiếm Tinh cố chấp và điên cuồng rốt cuộc đã chọc giận cương thi vương giả, trong tiếng gào thét mang theo tức giận nồng đậm, ngón tay to điểm vào thân thể Diệp Kiếm Tinh.
Ngay cả ngón tay của nó không thể vươn ra xa nhưng không khí trước mặt liên tục nổ tung và hình thành lỗ đen không lớn.
Cường giả Phá Không Cảnh có thể xé rách không gian, cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh càng cường đại hơn, vừa ra tay không gian cũng biến mất, đừng nói nhân loại, cho dù linh binh tuyệt phẩm lâm vào trong lỗ đen như vậy cũng bị quấy thành bụi phân và biến mất.
- Diệp Kiếm Tinh nguy hiểm, kiếm đạo áo nghĩa, thập đại vô thượng kiếm thuật, tuyệt sát!
Biết rõ lúc này không ra tay, mặc dù Diệp Kiếm Tinh đã gia tăng thực lực cũng sẽ bị đánh chết không thể nghi ngờ, không chút do dự, Nhiếp Vân thét dài, U Minh Kiếm trong người chấn động ngàn vạn lần sau đó hắn thi triển Tứ Quý Kiếm Pháp, Phá Trần Tuyệt Sát Kiếm Thuật, Đại Bi Thất Tiên Kiếm, Linh Tê Phá Thiên Kiếm, Phiêu Miểu Thiên Thủ Kiếm, Thiên Địa Huyền Dương Kiếm Thuật... Mười vô thượng kiếm thuật dung nhập vào trong linh hồn, đột nhiên mũi kiếm phóng thích tất cả hóa thành một đạo kiếm lưu như nước chảy quét thẳng về phía cương thi.
- Không ngờ chính là... Phá Không Diệt Tịch Vô Thượng Đại Kiếm Thuật?
Nhiếp Vân sững sờ vì mình vừa thi triển vô thượng đại kiếm thuật.
Vừa mới đánh ra mười bộ vô thượng kiếm pháp, đầu đuôi tương liên, một lớp lại một lớp tiến lên, dường như nó là sân khấu cực lớn bao phủ khắp nơi, dưới kiếm khí cường đại, không khí trong tế tự chi địa bị quấy vô cùng sền sệt làm cho người ta lâm vào lĩnh vực đặc thù.
Kiếm Chi Lĩnh Vực!
Có thể làm cho kiếm thuật xuất hiện lĩnh vực đặc biệt, cả Kiếm Thần Tông cũng chỉ có một... Phá Không Diệt Tịch Vô Thượng Đại Kiếm Thuật!
Khó trách lịch đại tông chủ không có người nào luyện thành chiêu này, không có người nào biết rõ phương pháp tu luyện, thậm chí còn hoài nghi bộ kiếm pháp kia không trọn vẹn và thiếu sót, căn bản không có khả năng luyện thành... Thì ra bộ vô thượng đại kiếm thuật này cần mười bộ đồ vô thượng kiếm thuật liên hợp mà thành!
Hơn nữa phải thi triển ra trong một giây, trong đó không được có trì trệ lần nào.
Tu luyện một bộ vô thượng kiếm thuật cần tiêu hao một đạo kiếm đạo chi khí, luyện thành mười bộ hơn nữa phải luyện tới cảnh giới thuần thục cần kiếm đạo chi khí, không cần nghĩ cũng cảm giác đáng sợ.
Tiêu hao to lớn như thế, không phải kiếm đạo sư thì làm sao có thể thành công.
Thì ra là thế!
Rốt cuộc hiểu bí mật của Phá Không Diệt Tịch Vô Thượng Đại Kiếm Thuật, ngạc nhiên xuất hiện trong đầu Nhiếp Vân nhưng bàn tay của hắn không có dừng lại, hắn tiếp tục tấn công Bạt trước mặt.
Quả nhiên vô thượng đại kiếm thuật còn đáng sợ hơn vô thượng kiếm thuật quá nhiều, nhìn thấy loại kiếm thuật này mới biết tuyệt chiêu của Đại Bi Thất Tiên Kiếm hoàn toàn không thể sánh bằng, cả hai cũng không phải cùng một khái niệm với nhau.
Đây là khác nhau giữa đại lực sĩ và hài nhi.
Rống!
Thấy thực lực của Nhiếp Vân yếu ớt nhưng lại có thể thi triển kiếm thuật lực lượng cường đại như vậy, đôi mắt Bạt mang theo thần thái kinh dị, ngón tay đang duỗi về phía trước thu lại không tấn công nữa.
Nhưng lần này phương hướng duỗi tới không phải là Diệp Kiếm Tinh, mà là Nhiếp Vân mũi kiếm.
Oanh!
Vô thượng đại kiếm thuật nhanh, ngón tay của Bạt nhanh hơn, trong nháy mắt cả hai đã va chạm với nhau.
Cảm thấy chấn động sinh ra khắp òoàn thân, Nhiếp Vân phun một ngụm máu tươi, xương cốt trên tay phải của hắn vỡ vụn toàn bộ.
Ầm ầm ầm ầm...
Sau khi xương cốt trên bàn tay Nhiếp Vân bị đánh vỡ, ngón tay của Bạt mang theo uy thế và khí thế kinh thiên, nó bỏ qua khoảng cách vô thượng kiếm thuật bao phủ, chỉ trong nháy mắt siêu cấp kiếm thuật của cả đại lục Phù Thiên bị phá thành mảnh vỡ, cũng hóa thành từng đám khí lưu biến mất không thấy gì nữa.
Vô thượng đại kiếm thuật lợi hại nhưng thực lực Nhiếp Vân quá thấp, đừng nói đánh bại, cho dù ngăn cản một phần ngàn giây cũng không được.
Ầm ầm!
Đánh nát cánh tay và vô thượng đại kiếm thuật của Nhiếp Vân, ngón tay Bạt tiếp tục tiến lên điểm vào ngực của Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh.
- Phòng ngự đan điền!
Khôi lỗi Di Hoằng Cương ngăn cản!
Nhìn thấy ngón tay mang theo uy thế xé rách thiên địa điểm tới, trái tim Nhiếp Vân co rút lại, biết rõ đối phương đã thật tức giận, cũng không giống như vừa rồi thuần túy mang theo tâm lý chơi đùa, hắn biến sắc, tay trái lập tức bắt lấy Diệp Kiếm Tinh kéo về sau lưng, trong người sinh ra phòng ngự chi khí hình thành mai rùa phòng ngự trước mặt, đồng thời thả khôi lỗi Di Hoằng Cương ra ngoài.
Rống!
Khôi lỗi Di Hoằng Cương mỗi lần bị thả ra đều gào rú thảm thiết, nó đứng trước mặt hai người và không do dự thi triển tuyệt chiêu.
Vô thượng tuyệt học Di Thần Cung, Đại Quy Minh Chưởng!
Tuy công kích của hắn rất mạnh, thậm chí có thể ảnh hưởng tới cường giả Phá Không Cảnh sơ kỳ nhưng không có tác dụng với ngón tay của Bạt đang điểm tới
Ba!
Âm thanh trầm đục vang lên, thậm chí Đại Quy Minh Chưởng còn chưa hoàn thành đã bị ngón tay của Bạt đâm tới phá tan.
Ầm ầm ầm ầm....
Chỉ trong nháy mắt nó đâm thủng thi thể Di Hoằng Cương.
Oanh!
Khí kình quấy nhiễu, thi thể Di Hoằng Cương nổ nát bấy biến thành một đống bột phấn.
- Khôi lỗi của ta...
Nhìn thấy khôi lỗi mà mình ký thác hi vọng rất lớn nhưng không thể ngăn cản nửa chiêu đã bị đánh nát, nội tâm Nhiếp Vân đau xót không nhỏ.&