- Thiên Huyễn, tại sao ngươi quay về nơi này, hơn nữa... Làm sao ngươi biết Văn Siêu chính là ta?
Tất cả mọi người rời đi, cũng không có chiến đấu cho nên Nhiếp Vân lúc này mới trầm tĩnh lại, hắn dùng vẻ mặt kỳ quái nhìn Thiên Huyễn.
Chuyến đi tế tự chi địa cảm xúc lẫn lộn, hiện tại có cơ hội vừa vặn hỏi tới.
- Ta tới nơi này đương nhiên là vì ngươi, lão tửu quỷ sợ ngươi lo lắng cho nên bảo ta nói cho ngươi biết tung tích phụ mẫu của ngươi, ta cũng sợ ngươi gặp nguy hiểm cho nên thuận tiện tới đây xem xem.
Thiên Huyễn lắc đầu nói với Nhiếp Vân.
- Tin tức phụ mẫu của ta? Ngươi biết bọn họ đang ở đâu sao?
Đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời, hắn xiết chặc nắm đấm.
Đi vào đại lục Phù Thiên, hắn chia tay với phụ mẫu, tuy truy tung chi khí có thể cảm ứng nhưng không có tin tức xác thực, trong nội tâm lo lắng không thể tránh né, sở dĩ hắn nhanh chóng đáp ứng làm tông chủ Kiếm Thần Tông chính là vì ôm tâm tư muốn nhờ vào lực lượng tông môn tìm bọn họ.
Không nghĩ tới quyền lợi còn chưa có dùng đã nghe Thiên Huyễn nói có tin tức, hắn làm sao không hưng phấn cơ chứ?
- Ta cũng chỉ nghe lão tửu quỷ nói, hắn nói thiên phú phụ mẫu của ngươi vô cùng tốt nên đã bị một vị trưởng lão Hóa Vân Tông vừa ý, hơn nữa còn mang đi, vài bằng hữu của ngươi cũng có nơi quy túc, nhất là Lạc Khuynh Thành kỳ ngộ vô cùng tốt, bị một vị vô thượng trưởng lão của Tĩnh Thiên Tông vừa ý thu làm đệ tử, nghe nói hiện tại địa vị cũng rất cao, thực lực tiến bộ rất nhanh, những người khác quá nhiều nên ta không nhớ hết, dù sao bọn họ đều có nơi quy túc không tệ.
Thiên Huyễn cười nói.
- Đây... Đây là thật?
Nhiếp Vân có cảm giác không dám tin tưởng.
- Thân phận của lão tửu quỷ còn cần phải lừa gạt ngươi sao? Hắn nhất định đã nghe ngóng rất rõ ràng mới nói với ta.
- Sở dĩ nói những chuyện này dường như là được thân nhân của ngươi ủy thác, bảo ngươi đừng lo lắng.
Thiên Huyễn gãi gãi đầu, hắn cũng nói những tin tức lão tửu quỷ nói lúc trước.
- Được thân nhân ta ủy thác? Thân nhân nào của ta có thể ủy thác hắn?
Nhiếp Vân đã giật mình.
Nếu lão tửu quỷ nói không sai, hắn là nam trưởng lão của Hóa Vân Tông, là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, lão giả có thực lực như vậy, cho dù phụ mẫu có kỳ ngộ không tệ cũng không có địa vị găp hắn, hơn nữa còn hoàn thành ủy thác ah!
- Dường như là tỷ tỷ của ngươi.
Thiên Huyễn nói.
- Tỷ tỷ của ta?
Nhiếp Vân sững sờ một chút.
- Ân, lão tửu quỷ nói thời điểm tỷ tỷ ngươi vừa đến đại lục bởi vì chuyện luyện đan, thi triển ra Hồng Diễm Đan Hỏa, vừa vặn bị bắc trưởng lão Chư Cát Thanh Vân nhìn thấy, vì vậy cao hứng thu làm đệ tử thứ ba.
Dường như Thiên Huyễn không quá rõ ràng, tuy trí nhớ hắn rất tốt nhưng cũng nói rõ tin tức của lão tửu quỷ.
- Đệ tử thứ ba? Bắc trưởng lão Chư Cát... Thanh Vân...
Nhiếp Vân hơi cà lăm, vẻ mặt cổ quái.
Kiếp trước chính mình vì có thể thả ra Hồng Diễm Đan Hỏa bị Chư Cát Thanh Vân vừa ý, lúc này mới thành đệ tử của hắn, từ đó một bước lên mây, hơn nữa đúng là đệ tử thứ ba!
Như thế nào... Kiếp nầy còn chưa gặp qua Chư Cát Thanh Vân, tỷ tỷ lại thay thế vị trí của mình.
Kiếp trước tỷ tỷ xấu hổ và giận dữ tự sát, căn bản không có cơ hội tới đại lục Phù Thiên, cũng không có cơ hội biểu hiện thiên phú luyện đan của mình, thậm chí mình cũng không biết nàng có năng lực như vậy.
Hơn nữa kiếp này thời điểm niết bàn đầu tiên nhìn thấy chính mình luyện đan, biểu hiện ra Hồng Diễm Đan Hỏa mới phát hiện nàng có được năng lực hung hãn như vậy.
- Đúng vậy a, bắc trưởng lão Chư Cát Thanh Vân là luyện đan đệ nhất nhân của đại lục Phù Thiên, được xưng là Đan Đế, thực lực cũng là Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, bình thường cơ bản không thu đồ đệ, tổng cộng ba đồ đệ, hai người đều là đại nhân vật.
- Tỷ tỷ ngươi có thể bái ông ta làm thầy đúng là quá may mắn!
Thiên Huyễn thấy biểu lộ của hắn ôổ quái còn tưởng rằng không biết Chư Cát Thanh Vân là ai, lúc này hắn vội vàng giải thích.
- Đúng là gặp may mắn.
Nhiếp Vân cười khổ.
Thuật luyện đan của tỷ tỷ là hắn dạy, mà thuật luyện đan của hắn là Chư Cát Thanh Vân dạy, hiện tại hắn còn không có gặp được Chư Cát Thanh Vân, Chư Cát Thanh Vân đã đạy tỷ tỷ... Thế giới này đúng là huyền diệu.
Nghĩ lại có cảm giác không biết nên khóc hay nên cười.
Bất kể nói như thế nào tỷ tỷ đã có nơi quy túc, phụ mẫu có nơi ở cũng xem như chuyện tốt.
- Ta chỉ biết rõ bao nhiêu đó, nếu như ngươi không tin có thể đi hỏi lão tửu quỷ, hắn nói ngươi tham gia thí luyện Thiên U Cốc, nhất định sẽ thông qua thí luyện đi vào Kiếm Thần Tông, bảo ta đi tìm, kết quả đúng là tìm được.
- Còn nữa, hắn còn nói, nếu ngươi muốn gặp phụ mẫu cứ trực tiếp đi Hóa Vân Tông là được, không cần vất vả tìm kiếm.
Thiên Huyễn cười nói.
- Trực tiếp đi Hóa Vân Tông... Ân, tốt!
Nhiếp Vân gật gật đầu, Hóa Vân Tông là phải đi, nếu phụ mẫu an toàn thì hắn cũng sẽ tới thăm.
- Ân? Không đúng, ngươi làm sao biết lão tửu quỷ?
Đột nhiên Nhiếp Vân nhớ tới một sự kiện cho nên sững sờ và nói.
Vừa rồi hắn khiếp sợ khi nghe tin tức phụ mẫu nên không có ý thức được điểm ấy, hiện tại nghĩ tới lão tửu quỷ ở thành Bách Diệp, kỳ ngộ thành Thiên Diệp, làm sao Thiên Huyễn quen biết hắn?
Thời điểm biết Thiên Huyễn còn chưa gặp qua lão tửu quỷ.
- Ha ha, xem ra thiên phú thiên nhãn của ngươi cũng không có gì đặc biệt nha, ta chính là đồng tử bên cạnh lão tửu quỷ.
Nghe được Nhiếp Vân hỏi cho nên Thiên Huyễn lắc đầu và trả lời.
- Cái gì? Ngươi là đồng tử kia?
Nhiếp Vân sững sờ sau đó bừng tỉnh đại ngộ, cũng đúng, cũng chỉ có đồng tử là Thiên Huyễn mới có thể nghe âm thanh Vân Huyên mới có biểu hiện kích động như vậy.
Thiên Huyễn ưa thích uống rượu, đồng tử cũng ưa thích, ban đầu gặp nhau lần đầu ở thành Bách Diệp, lão tửu quỷ nói tới Thiên U Cốc, đồng tử khuyên can chính mình không nên đi, nói phi thường nguy hiểm, lúc ấy đã cảm thấy kỳ quái, khi đó mới gặp mặt lần đầu tiên vì sao hắn quan tâm mình như vậy, bây giờ nghĩ lại lúc ấy Thiên Huyễn đã nhận ra thân phận của bản thân nhưng không nói mà thôi.
Ai, xem ra cùng là thiên phú ngụy trang nhưng hắn kém Thiên Huyễn quá nhiều.
Thật không biết thiên phú ngụy trang của gia hỏa này đã mở tới hình thái thứ mấy?
- Ngươi là đồng tử, hắn là đồ đệ của lão tửu quỷ a, như thế nào... Không gọi sư phụ, mở miệng chính là lão tửu quỷ?
Nhiếp Vân cười nói.