TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Đan Điền
Chương 900: Phá Không Quần Sơn đồ

- Được, hiện tại ta mang con đi ăn!

Nhiếp Vân cười cười.

Nếu như không phải tiểu tử này chỉ điểm ở giám bảo đại hội thì hắn cũng không có khả năng đạt được bảo bối như Câu Hồn Lung, bất kể nói thế nào, có thứ tốt như vậy, tất cả là nhờ có tên tiểu tử này.

- Ăn ngon, con muốn ăn thật ngon...

Thấy hắn đồng ý. Đôi mắt của Tiểu long thoáng cái sáng lên, cái đuôi vội vàng vung vẩy, cái đầu thì không ngừng cọ qua cọ lại trên mặt Nhiếp Vân.

- Ha ha!

Thấy bộ dáng này của tiểu tử ăn hàng, Nhiếp Vân nở nụ cười một tiếng, lắc thân mình rời khỏi Tử Hoa Động Phủ, trở lại Huyền Kim Thành.

Vòng vô một hồi trong nội thành, lần nữa trở lại Nhất Túy lâu, một người một rồng gọi cả bàn rượu và thức ăn, bắt đầu ăn uống.

Không thể không nói đồ ăn của Nhất Túy lâu hoàn toàn không tệ, rượu cũng là tuyệt hảo, cả hai kết hợp với nhau khiến cho một người một con rồng ăn no căng bụng.

- Thành chủ Bao Đồng đột nhiên tuyên bố giám bảo đại hội chấm dứt sớm, đấu giá đại hội cuối cùng không cử hành!

- Vậy sao? Còn có chuyện này sao? Giám bảo đại hội ở Huyền Kim Thành trăm năm mới có một lần, sao lại không tổ chức nữa?

- Ai biết được, thành chủ này làm như vậy nhất định là có suy nghĩ của hắn a. Dù sao cho dù không có đấu giá thì chúng ta cũng không có tiền mua!

- Đúng vậy, ảnh hưởng đối với chúng ta không lớn, mỗi lần đấu giá hội tổ chức. Người có thể tới tham gia cơ hồ đều là đệ tử đại tông môn hoặc là mặt khác phú hào thành thị nào đó, chúng ta cũng chỉ có thể nhìn vào mà thôi!

Trong lúc ăn chợt thấy tiếng nghị luận chung quanh vang vọng.

Có thể tiêu phí ở Nhất Túy lâu cũng coi như là nhân vật nổi tiếng, nhưng mà đối với cái giá động cái là mấy trăm, mấy ngàn linh thạch thượng phẩm, bọn hắn vẫn có chút bất lực.

Có thể tiến hành giao dịch loại đại thủ bút này, bình thường đều là đệ tử đại tông môn hoặc là đệ tử thế gia.

- Đấu giá hội không cử hành?

Nghe được tin tức này, Nhiếp Vân sững sờ, lập tức hiểu ra, sắc mặt ngưng trọng

- Chẳng lẽ Tang Hồng Y cùng Hồ Khuê đã động phủ với thành chủ?

Đấu giá hội nhất định có thể mang tới món lợi lớn cho Huyền Kim Thành, cũng đã được trù bị tốt, lại đột nhiên không cử hành nữa. Như vậy chỉ có thể nói rõ một điểm, hoặc là đồ vật tiến hành đấu giá đã mất, hoặc là thành chủ đã xảy ra chuyện!

Hiện tại Hồ Khuê và Tang Hồng Y đang ở trong phủ thành chủ, hai người là cường giả Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, liên thủ lại, ngay cả cường giả Phá Không Cảnh sơ kỳ cũng có thể chiến đấu. Thực lực như thế, Nhiếp Vân không tin, có người có thể là ra hai chuyện này trước mắt bọn hắn. Mà tin tức này truyền ra, đã nói rõ là bọn hắn biển thủ, tự mình ra tay với thành chủ.

- Như vậy chẳng phải không có cơ hội tìm được tràng hạt và địa mạch tinh tủy hay sao?

Suy nghĩ cẩn thận điểm ấy, hai hàng long mày của Nhiếp Vân nhíu lại.

Hai loại đồ này, một khi đã đến tay hai người kia, nhất định bọn hắn sẽ quay trở lại Hóa Vân tông, khi đó muốn cướp được sẽ rất khó khăn.

- Về sau tìm cơ hội rồi lại nói sau.

Nếu như bọn hắn trở lại Hóa Vân tông thì cũng chỉ có thể đợi về sau tìm cơ hội trộm đi nó ra mà thôi.

Dù sao Hóa Vân tông là danh môn chính phái, chú ý quy củ lễ nghi, hiển nhiên chuyện ra tay cướp đoạt, nhất định không thể làm được.

Ầm ầm!

Ý nghĩ này còn chưa có dứt thì cảnh tượng trước mắt hắn đã đột nhiên xảy ra biến hóa kịch liệt, một người một rồng dường như bị người ta sử dụng dời thiên phù lục di chuyển vậy, lập tức xuất hiện ở bên trong một dãy núi vờn quanh.

Nơi này không có bất kỳ sinh cơ nào, là một ngọn núi trụi lủi, liên miên không dứt, liếc nhìn không tới tận cùng.

- Đây là... Trận pháp không gian?

Mạnh mẽ đứng dậy, hai hàng lông mày của Nhiếp Vân nhảy dựng.

Cường giả Phá Không cảnh có thể xé rách không gian, cũng có thể luyện chế Dời thiên phù lục, tiến hành di chuyển, nhưng mà đây chỉ là vận dụng không gian bình thường nhất. Chuyện đáng sợ nhất chính là bọn hắn có thể bố trí trận pháp không gian.

Cái gọi là trận pháp không gian là chỉ dùng trận pháp bố trí ra một không gian siêu thoát phù thiên đại lục.

Cường giả Phá Không cảnh lĩnh ngộ không gian cường đại là có thể đem trận pháp không gian phong ấn ở bên trong một cái tranh vẽ nho nhỏ, một ngọc bài nho nhỏ, một khi bắt đầu dùng là có thể đem người ta di chuyển tức thời, rời khỏi tại chỗ.

Chỉ cần đi vào bên trong thì sẽ triệt để bị cô lập, lên trời xuống đất cũng khó có khả năng hoàn thành.

Xem ra có người đúng dùng loại phương pháp này, hút hắn và Ngũ trảo kim long vào trong.

Bất quá... Dựa theo lẽ thường, thực lực của Ngũ trảo kim long cao hơn Phá Không Cảnh đỉnh phong, sao lại cũng bị bắt vào mà lại không có chút phản ứng nào vậy?

Trong lòng nghi hoặc, hắn quay đầu lại nhìn thì thấy tiểu tử này đang gặm đồ ăn không thèm để ý tới chung quanh, thậm chí còn không có kịp phản ứng.

Vừa rồi khi đối phương di chuyển cũng vừa vặn chuyển rất nhiều bàn ăn và đồ ăn tới.

- Tên tham ăn này...

Nhiếp Vân im lặng một hồi.

Tiểu tử này cũng không biết cái gì mà vẫn tiếp tục ăn, quên hết tất cả, thật sự quá không đáng tin.

- Có thể nhận ra trận pháp không gian, không hổ là thần thâu Thiên Huyễn, kiến thức rộng rãi, cũng không uổng công ta sử dụng Phá Không Quần Sơn đồ!

Ngay khi hắn đang phiền muộn thì một tiếng hừ lạnh vang lên, ngẩng đầu nhìn lên trên chỉ thấy có vài bóng người lơ lửng trên không trung. Chính là hai người Hồ Khuê, Tang Hồng Y và mấy đệ tử Hóa Vân tông.

Người nói chuyện chính là Hồ Khuê, ánh mắt của hắn nhìn về phía lúc này Nhiếp Vân tràn ngập vẻ lạnh lùng và âm tàn.

- Thiên Huyễn?

Nghe được xưng hô này, Nhiếp Vân vốn sững sờ lại lập tức hiểu được.

Xem ra hai tên này đã coi hắn là Thiên Huyễn, bất quá cũng không sao cả, cũng không cần phải giải thích với bọn chúng.

Trở thành Thiên Huyễn là tốt nhất, gần đây hắn nổi danh xuất quỷ nhập thần h, đối phương sẽ càng thêm kiêng kị.

- Thiên Huyễn, ta biết rõ bản lĩnh chạy trốn của ngươi rất mạnh, bất quá đây là Phá Không Quần Sơn đồ, là trận pháp không gian, chỉ cần không gian không phá, cho dù có mạnh mẽ tới đâu cũng trốn không thoát, thứ chờ đợi ngươi chỉ có một con đường chết mà thôi!

Tang Hồng Y thấy đối phương

- Thừa nhận

- Cũng cười lạnh.

- Chỉ còn đường chết? Khẩu khí thật lớn, chỉ bằng vào hai người các ngươi đã muốn làm cho ta chết? Không dễ dàng như vậy đâu!

Đọc truyện chữ Full