TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Đan Điền
Chương 1923: Trị Liệu Đại Đạo (Thượng)

Thời điểm ba người nhíu mày, một thiếu niên bộ dáng sai vặt đi tới.

- Thay thế xếp hàng?

Không nghĩ tới còn có loại chức nghiệp này, ba người có chút nghi hoặc.

- Đúng vậy, chỉ cần thiếu gia trả tiền, ta sẽ hỗ trợ xếp hàng, ngươi có thể trở về nghỉ ngơi hoặc đi làm chuyện mình muốn làm, thời điểm sắp đến các ngươi, ta sẽ truyền lại tin tức, chỉ cần cho ta tiền, có thể trực tiếp tiến vào Cửu Phẩm điện nhận lấy nhiệm vụ!

Gã sai vặt cười nói.

- Thế sự tạo nhân tài a!

Nhiếp Vân cảm khái.

Ở Thiên Địa Lục Đạo không có cái gọi là thân phận quý tộc, cũng không có sự tình hoàn thành nhiệm vụ có thể đạt được thân phận quý tộc, cho nên loại tình huống thay thế xếp hàng này là chưa từng nghe nói, cẩn thận nói tiếp, hoàn toàn chính xác có thể cho một ít người không có thời gian lại có tiền tiện lợi rất lớn.

- Ta muốn đạt được thân phận quý tộc nhị phẩm trở lên, nên xếp hàng ở địa phương nào?

Cảm khái một câu, Nhiếp Vân hỏi.

- Quý tộc nhị phẩm trở lên?

Nghe nói như thế, gã sai vặt như nhìn quái vật nhìn ba người:

- Ngươi xác định không có nói đùa?

- Ngươi dám nói chuyện với thiếu gia của chúng ta như vậy? Nếu nói giỡn thì tới đây làm gì!

U Thương nhíu mày.

- Quý tộc Nhị phẩm trở lên, đều là Hoàng gia tự mình tán thành, chạy đến nơi đây hoàn thành nhiệm vụ gì? Lại nói, nơi đây nào có loại nhiệm vụ cao cấp như vậy a!

Nghe được quát lớn, gã sai vặt cười lạnh một tiếng, như đang nhìn mấy hai lúa.

- Không có? Nơi đây không phải Cửu Phẩm điện sao? Đã được xưng cửu phẩm, nên có nhiệm vụ của mỗi phẩm cấp quý tộc a!

Không để ý tới đối phương cười nhạo, Nhiếp Vân tiếp tục hỏi.

- Ngươi không nói ta ngược lại quên, thật đúng là có một cái, đã ban bố ba năm rồi, chỉ là không người có thể hoàn thành, là xem bệnh cho mẫu thân của thừa tướng đại nhân! Gã sai vặt vốn cho rằng đối phương cố tình gây sự, muốn rời khỏi, đột nhiên nhớ tới một sự kiện, vỗ đầu một cái.

- Xem bệnh cho mẫu thân của thừa tướng đại nhân?

- Đúng vậy, thừa tướng đại nhân là hiếu tử, mẫu thân của hắn không biết chuyện gì xảy ra bị bệnh nặng, tất cả danh y đều không thể làm gì, cho nên ban bố nhiệm vụ này, chỉ cần ai chữa được bệnh cho ngài, có thể trực tiếp trở thành quý tộc nhị phẩm!

Gã sai vặt vội vàng giải thích.

- Bệnh gì?

Có thể trở thành Tể tướng, thực lực khẳng định đã đạt đến Tru Thiên cảnh rồi, người mạnh như thế hoàn toàn có thể cải vận mệnh, phán sinh tử, đến cùng bị bệnh gì, lại để cho loại cao thủ như hắn, thậm chí cả nước vô sách?

- Cái này... Ta cũng không biết, chỉ biết là rất nghiêm trọng, vô số cao thủ của Huyền Quân Đế Quốc đều qua xem, nhưng không có hiệu quả gì!

Gã sai vặt lắc đầu:

- Giống như chỉ có một nhiệm vụ, mặt khác cao nhất chỉ là Tam phẩm, cuối cùng, ta khuyên các ngươi, nếu quả thật muốn trở thành quý tộc nhị phẩm, thì đừng đánh cái chủ ý này, mà đi suy nghĩ những biện pháp khác a!

- Ah? Vì cái gì? Chẳng lẽ phủ Thừa Tướng còn ăn người sao?

- Đương nhiên sẽ ăn người rồi!

Gã sai vặt biến sắc.

- Ăn người?

Nhiếp Vân bất quá thuận miệng nói, thấy biểu lộ của gã sai vặt như thế, lập tức bay lên lòng hiếu kỳ.

Nếu là thừa tướng, địa vị khẳng định tôn sùng, cho dù người khác trị không hết mẫu thân hắn cũng không có khả năng hạ thấp thân phận giết người a!

- Ta nói ăn người cũng không phải ăn chân chính, nhưng cũng không xê xích gì nhiều!

Gã sai vặt thế mới biết lời của mình gây hiểu lầm, vội vàng khoát tay, nhìn chung quanh một vòng, giảm thấp thanh âm xuống nói.

- Nói đi, ta đã hạ cấm chế cách âm, sẽ không có người nghe được!

Thấy bộ dáng của hắn cẩn thận từng li từng tí, Nhiếp Vân nở nụ cười.

- Hạ cấm chế cách âm?

Gã sai vặt nhìn chung quanh một vòng, lúc này mới phát hiện quả nhiên có đồ vật cách âm, nhìn mới biết được, đối phương là lúc nào làm, có thể ngăn cách cấp bậc cường giả gì dò xét, hắn rõ ràng nhìn không ra.

Bất quá, hắn nhìn không ra, cũng biết người trước mắt này nhất định là cao thủ, lúc này hắng giọng một cái nói:

- Kỳ thật cũng không phải sự tình bí mật gì! Mọi người đều biết! Thừa tướng là ở ba năm trước ban bố nhiệm vụ, vừa mới bắt đầu rất nhiều người vì thân phận quý tộc Nhị phẩm, tất cả đều chạy tới, mỗi ngày có mấy trăm người tiến vào phủ Thừa Tướng, nói là liên hiệp xem bệnh, trên thực tế cơ hồ đều là đi tìm vận khí!

- Những người này chẳng những đụng vận khí, còn có tự cho là đúng, kê loạn đơn thuốc, hạ loạn dược, kết quả bệnh của mẫu thân thừa tướng không những không tốt, còn càng ngày càng nghiêm trọng! Thừa tướng biết rõ chuyện này, lôi đình giận dữ, hạ xuống quy định, về sau đến đây xem bệnh, nếu như nói sai, hoặc kê đơn thuốc lung tung, giết chết bất luận tội!

- Mới đầu còn có người không tin, tiến đến tìm vận may, kết quả bi kịch, liên tục chết không ít người, giờ mới hiểu được thừa tướng là động thật, đến tận đây, liền không ai dám đi phủ Thừa Tướng xem bệnh! Cho dù y thuật của ngươi cao minh, cũng không cách nào đảm bảo tính sai một lần, tính sai liền chết, ai có lá gan này? Cho nên nhiệm vụ này đã có gần hai năm không ai dám nhận, nếu như không phải các ngươi hỏi, ta cũng đã quên!

Một hơi nói tiền căn hậu quả một lần, gã sai vặt lắc đầu.

- Còn có loại sự tình này... Tuy sát nhân có thể ngăn lang băm, nhưng chính thức có thể trị bệnh chỉ sợ cũng không dám đi a!

Nhiếp Vân không nghĩ tới vị thừa tướng này nóng nảy như thế, sự tình làm tuyệt như vậy, cười khổ lắc đầu.

Lang băm hoàn toàn chính xác đáng hận, chẳng những chậm trễ bệnh tình, còn có thể làm người chí tử, loại này đáng chết, nhưng làm như vậy, thầy thuốc chính thức cũng sẽ cố kỵ, từ đó dừng lại.

- Đúng vậy. Cho nên ta khuyên các ngươi đừng đi, muốn lấy được thân phận quý tộc Nhị phẩm, còn có thể nghĩ những biện pháp khác, cho dù lấy không được, cũng có thể làm cái Tam phẩm, Tứ phẩm, biết rõ nhiệm vụ này hẳn phải chết, lại đi làm, thật sự có chút không đáng rồi!

Gã sai vặt còn tưởng rằng Nhiếp Vân đã biết đầu đuôi sự tình, sẽ không nghĩ làm sao làm nhiệm vụ này nữa, liền vội vàng gật đầu.

- Nói cho ta biết báo danh ở đâu!

Đối với hắn an ủi, Nhiếp Vân lộ ra biểu lộ tán dương, bất quá vẫn cười cười, trực tiếp mở miệng.

- Không đi là được rồi... À? Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn đi?

Mới đầu gã sai vặt còn tưởng rằng đối phương đã nghe hắn nói, đang cảm khái, nhưng lập tức minh bạch ý của hắn, con mắt thoáng một phát trợn tròn.

Đọc truyện chữ Full