TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Đan Điền
Chương 1925: Phủ Thừa Tướng

Hắn có thể khẳng định, đừng nhìn Đại Hiên Hỗn Độn giới rộng lớn bao la bát ngát, cường giả vô số, nhưng chính thức lĩnh ngộ Trị Liệu Đại Đạo nguyên vẹn, tuyệt đối không có vượt qua hai người, thậm chí một cái cũng không có!

Lại nói có thể lĩnh ngộ loại Đại Đạo này, trên việc tu luyện tiềm lực vô cùng, thực lực cũng chắc chắn không đơn giản, loại nhân vật này, làm sao có thể vì một quý tộc Nhị phẩm, mà xem bệnh cho người khác?

Độ khó lĩnh ngộ Tam Thiên Đại Đạo hoàn toàn giống như bài danh của thiên phú đặc thù, cho dù người khác may mắn cảm ngộ, cũng tương đương thiên phú đặc thù chỉ mở ra hình thái thứ nhất, hình thái thứ hai, da lông mà thôi, cách hoàn toàn lĩnh ngộ kém rất xa.

Nhiếp Vân đã có ba ngàn đan điền trụ cột, hơn nữa thấp nhất cũng là hình thái thứ ba, lúc này mới khiến Cửu Thiên Thiên Đạo tôn sùng như thế, cảm thấy hắn nhất định có thể quấy phong vân, là siêu cấp thiên tài tiềm lực không thua Tứ đại Hỗn Độn vương giả!

- Trị Liệu Đại Đạo nguyên vẹn?

Lão giả thoáng một phát nhảy lên, lập tức chứng kiến Mộc Sinh chi khí ở trong lòng bàn tay của Nhiếp Vân huy sái ra, như vẽ ra một đạo Quang Minh Tinh Hà, óng ánh sáng long lanh, giống như ngọc bích, hoàn mỹ không tỳ vết, không có một chỗ thiếu hụt.

- Đại Đạo không tỳ vết... Quả nhiên là một Đại Đạo nguyên vẹn!

Đại Đạo nguyên vẹn giống như mỹ ngọc không tỳ vết, huy sái ra, hoàn mỹ vô cùng, không có chỗ thiếu hụt nào!

Chỉ cần có chỗ thiếu hụt, cái kia chính là không hoàn chỉnh.

Chứng kiến khí lưu hội tụ thành Đại Đạo, lão giả không nghi ngờ gì, ánh mắt lộ ra vẻ sùng bái, cúi người chào thật sâu, thành hậu bối chi lễ.

Có câu đạo không phân trước sau, người giỏi làm thầy, thoạt nhìn tuổi của đối phương nhỏ hơn hắn, nhưng có thể lĩnh ngộ Trị Liệu Đại Đạo nguyên vẹn, đủ để hắn hành tiết!

- Đại nhân, là ta có mắt không tròng, đây là huy chương Y Cửu phẩm Sư. Kính xin tiếp nhận!

Lấy ra một huy chương đưa tới, thái độ của lão giả cung kính.

- Khách khí!

Tiếp nhận huy chương, Nhiếp Vân mỉm cười, cũng không nhiều lời, thẳng tắp đi ra ngoài.

Đạt được huy chương so với tưởng tượng còn muốn đơn giản, vốn tưởng rằng chẳng những phải tế ra Mộc Sinh chi khí. Còn phải đích thân trị liệu mấy người thí nghiệm thoáng một phát. Hiện tại xem ra, hẳn không cần.

Xem ra vị lão giả này cũng là người biết chuyện, liếc nhìn ra Mộc Sinh chi khí đặc thù cùng đáng sợ.

Một lần nữa trở lại bên cạnh bọn người Nhiếp Đồng, đi vào trước mặt nữ hài.

- Thế nào, có phải bị người đuổi ra ngoài hay không? Nói cho ngươi biết, muốn trang cũng đừng trang ở chỗ này, nhiều năm như vậy người thế nào ta chưa thấy qua, không có thực lực còn muốn trang bức. Ngược lại lần đầu tiên gặp đến...

Thấy hắn tới, nữ hài lần nữa xem thường cười khẽ.

Nhiếp Vân đi ra tới trở về, tổng cộng mấy chục cái hô hấp, thời gian ngắn như vậy, đừng nói khảo hạch, chỉ sợ ngay cả thời gian ban phát huy chương cũng không đủ, không cần nghĩ, nhất định là đụng cái đinh, bị người khác đuổi trở lại!

- Đuổi ra? Hắn không có đuổi ta a!

Không so đo với một tiểu nha đầu, Nhiếp Vân nói.

- Không có đuổi ngươi? Ngươi đừng nói với ta đã khảo thi đến huy chương Y Sư Ngũ phẩm nha?

Nữ hài cười khẽ:

- Muốn khoác lác cũng phải có một hạn độ, nếu như ngươi cầm không ra huy chương Y Sư Ngũ phẩm, ta sẽ lập tức tìm người bắt người vì tội nhiễu loạn!

- Huy chương Y Sư Ngũ phẩm, ta thực cầm không ra...

Nhiếp Vân lắc đầu, lời còn chưa nói hết, liền chứng kiến xem thường trên mặt nữ hài càng đậm, cười một tiếng:

- Thế nhưng mà... Ta lấy được huy chương Y Sư Cửu phẩm!

Nói xong tiện tay quăng ra, huy chương vừa lấy được bay lên trên quầy.

Leng keng!

- Cửu phẩm?

Mới đầu nữ hài còn tưởng rằng hắn nói giỡn, khi thấy huy chương, sắc mặt mạnh mẽ biến đổi, không còn thái độ trước kia, giống như bị chạm điện đứng lên, cúi đầu chín mươi độ:

- Thực... Thực xin lỗi... Đại nhân, là ta có mắt không tròng...

Bởi vì quá mức khẩn trương, nói chuyện cũng có chút cà lăm rồi.

- Làm người nên lưu một đường, không thể bởi vì không có huy chương liền xem thường người khác! Chuyện này may là ta, đổi lại người khác, ngươi khẳng định thiệt thòi lớn!

Nhiếp Vân cũng không cự tuyệt, hai tay chắp sau lưng, thần sắc lạnh nhạt.

Vừa rồi cố ý không có trực tiếp lấy huy chương ra, là muốn giết ngạo khí của nữ nhân này thoáng một phát, ngươi ở nơi này an bài nhiệm vụ, là phục vụ cho người, lại có loại thái độ này, khẳng định đều là thói quen bình thường dưỡng ra!

Không biết trời cao đất rộng, không biết trên thế giới có cường nhân, nếu có một ngày đắc tội một vị cường giả bụng dạ hẹp hòi, bị giết cũng rất có thể!

- Vâng!

Nữ hài mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Nàng biết rõ đối phương muốn động thủ, giết nàng, cũng không ai dám xuất đầu, Y Sư Cửu phẩm... Toàn bộ Huyền Quân Đế Quốc cũng không có mấy cái!

- Tốt rồi, giao nhiệm vụ cho ta đi!

Nhiếp Vân chẳng muốn nhiều lời, dù sao bèo nước gặp nhau, về sau nữ nhân này tao ngộ sự tình gì, cùng hắn không có quan hệ gì.

- Vâng!

Luống cuống tay một lúc, nữ hài mới tiến hành thỏa đáng hết thảy thủ tục, truyền đạt một ngọc bài đại biểu tiếp nhận nhiệm vụ.

- Đến phủ Thừa Tướng, lấy ra cái này sẽ có người chuyên môn mang ngươi đi xem bệnh cho Lão phu nhân!

- Ân!

Tiếp nhận ngọc bài, Nhiếp Vân biết rõ đã nhận được nhiệm vụ, không hề để ý tới đối phương, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy gã sai vặt vừa rồi đang đứng ở trước mắt, toàn thân run rẩy, thấy hắn xoay người, vội vàng quỳ rạp xuống đất.

- Ta vừa rồi có mắt không tròng, không biết tiền bối là đại nhân vật, nói chuyện có chỗ đắc tội, mong ngài rộng lòng tha thứ...

Gã sai vặt sợ hãi.

Cho dù hắn không biết Y Sư Cửu phẩm đến cùng có bao nhiêu lợi hại, nhưng chứng kiến bộ dạng của nữ hài vừa rồi, đã biết rõ không đơn giản!

Nhân vật như thế, mình rõ ràng la lối om sòm, nói chuyện không có lễ phép, quả thực muốn chết.

- Ngươi khách khí, mang ta đi phủ Thừa Tướng, chỗ tốt không thể thiếu của ngươi!

Đối với gã sai vặt này, Nhiếp Vân vẫn rất thưởng thức, nhẹ nhàng cười cười, ngón tay điểm một cái:

- Đây là hình thức ban đầu của một Đại Đạo, tính toán tiền thù lao ta đưa cho ngươi! Chỉ cần ngươi hảo hảo lĩnh ngộ, sớm muộn gì cũng có một ngày triệt để sáng tỏ, không cần làm nghề xếp hàng cho người khác kiếm sống!

Gã sai vặt này, nói ra chuyện phủ Thừa Tướng ăn người, nói rõ đáy lòng không xấu, hơn nữa dẫn hắn tới, đã từng nói qua miễn phí, nói rõ cũng không phải chỉ vì tiễn, cho nên đối với loại người này, Nhiếp Vân sẽ không keo kiệt.

Đọc truyện chữ Full