TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Đan Điền
Chương 2108: Truy kích Khánh Hồng (1)

Két két két két!

Lập tức lại có một trận thanh âm thôn phệ vang vọng. Thanh âm của Cừu Thiên càng ngày càng yếu, mãi tới lúc biến mất mới thôi.

- Cừu Thiên, có chuyện gì xảy ra vậy?

Tuy rằng mắt không nhìn thấy thế nhưng lại có thể nghe rõ những thanh âm này trong tai khiến cho Tần Đào nhất thời cảm thấy sợ hãi, toàn thân nổi da gà.

Thực lực của hắn và Cừu Thiên cũng không chênh lệch bao nhiêu, nghe động tĩnh vừa rồi, không ngờ Cừu Thiên lại bị người ta lén đánh chết, điều này sao có thể cơ chứ?

Hơn nữa nghe thanh âm của Cừu Thiên, dường như kinh ngạc đến cực điểm, dường như không nghĩ tới người đánh lén hắn là ai, chẳng lẽ người nọ không phải là Khánh Hồng?

- Không xảy ra chuyện gì đâu, chỉ là Cừu Thiên bị giết mà thôi!

Trong lúc hắn đang nghi hoặc thì có một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên, lập tức có một bóng người chậm rãi xuất hiện ở trước mặt hắn.

- Kỷ Dạ? Ngươi giết Chúc Siêu và Cừu Thiên?

Thấy rõ dáng dấp bóng người này, Tần Đào sửng sốt không thôi.

Không ngờ lại là Kỷ Dạ thực lực không mạnh bao nhiêu của Vạn Nhận sơn, nếu nói hắn đánh lén đánh chết Chúc Siêu thì cũng thôi đi. Dù sao hai người cũng là người của hai tông môn, thế tại sao lại muốn giết chết Cừu Thiên, hắn ta không phải là thuộc hạ của Cừu Thiên hay sao?

- Kỷ Dạ? Ồ? Được rồi, đây là ta ngụy trang. Có lẽ ta nên cho ngươi xem dung mạo chân chính của ta một chút a!

Kỷ Dạ vỗ trán một cái, cười cười, dung mạo nương theo lời nói đột nhiên biến hóa, khí tức linh hồn trong nháy mắt cũng thay đổi hoàn toàn.

- Ngươi là... Nhiếp Vân kia Quy Khư Hải?

Tần Đào nhận ra được hắn, sắc mặt lập tức trầm xuống.

- Tất cả đều là do ngươi thiết kế ra hay sao?

Nhận ra dung mạo và thân phận của Nhiếp Vân, trong lúc nhất thời Tần Đào hiểu ra mọi chuyện.

Dựa theo tình huống trước đó, người của Quy Khư Hải đều đã chết. Thế nhưng lúc này đột nhiên lại toát ra một người, cho dù hắn có ngốc cũng đã hiểu rõ toàn bộ nguồn cơn.

Không nghĩ tới đám người bọn hắn là cao thủ mạnh nhất của tam đại tông môn lại bị một tiểu tử không có chút danh tiếng nào xoay vần, trêu chọc tới thảm cảnh như vậy.

- Thông minh!

Sauk hi biến hóa ra tướng mạo vốn có, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười cười.

- Bất quá, hiện tại dù có biết cũng đã muộn!

Sau khi Khánh Hồng rời đi, thấy mọi người khí tức uể oải, Nhiếp Vân biết cơ hội của mình đã tới. Phân thân trở về lấy Mê Thiên Kỳ, lại lợi dụng Thiên Tâm Đằng, nhân cơ hội lén đánh chết mấy vị đệ tử còn lại của hai tông môn.

Nếu như đổi lại là lúc bình thường, tuy rằng Thiên Tâm Đằng đã tấn cấp, thế nhưng muốn đánh chết mấy vị đệ tử này vẫn còn có chút phiền phức. Lúc này bản thân đám người này đã bị trọng thương, lại bị sương mù dày đặc vờn quanh che khuất tầm mắt. Như vậy Thiên Tâm Đằng thần không biết quỷ không hay bao phủ bọn hắn, tiện tay đánh chết đối phương.

Giết chết hai người của Thập Thu Lĩnh, để cho Củng Học giả vờ kêu thảm một tiếng. Mà Kỷ Dạ do bản thân hắn ngụy trang thì nhân cơ hội đi tới trước mặt Cừu Thiên.

Ở trong loại sương mù này, đưa tay không thấy được năm ngón. Đổi lại là những người khác nhất định khó có thể tìm được vị trí của Cừu Thiên. Thế nhưng hắn là người bày ra đám sương mù này, đương nhiên có thể nhìn rõ ràng bất luận một điểm nào bên trong trận pháp, muốn tìm được Cừu Thiên không phải là nói chơi hay sao?

Vốn đây là mưu kế có lỗ hổng rất rõ ràng, nhưng mà Cừu Thiên đã bị cái chết của các sư đệ hù dọa, hơn nữa trên người lại bị thương. Cho nên không có phát hiện ra chút dị thường nào.

Nhiếp Vân đi tới trước mặt, thấy đối phương không ngờ lại sơ sẩy vào thời khác mấu chốt như vậy, sao có thể lưu tình? Thiên Tâm Đằng toàn lực vây công hơn nữa lại đánh lén, muốn chém giết đối phương cũng không tốn bao nhiêu tay chân.

Cũng không phải là Cừu Thiên trở nên yếu đi, mà là Thiên Tâm Đằng sau khi liên tục thôn phệ hai đệ tử của Thập Thu Lĩnh đã trở nên cường đại hơn, có thêm vài cái dây. Cho dù là Cừu Thiên lúc toàn thịnh cũng rất khó đối kháng chứ đừng nói tới hiện tại.

Thôn phệ Cừu Thiên, Thiên Tâm Đằng như được ăn đồ đại bổ, lượng lần nữa tăng lên, những cái dây leo vung vẩy. Lúc này bản thân nó đã có thực lực hai ngàn bảy trăm năm mươi đầu đại đạo.

- Không nghĩ tới đệ tử tam đại tông môn chúng ta liên minh lại bị hủy bởi vì kế sách của ngươi. Sao ta không nghĩ ra sớm hơn chứ? Ghê tởm, ghê tởm!

Điên cuồng hét lên một tiếng, Thanh Long Giản của Tần Đào khẽ động, đang định động thủ với Nhiếp Vân thì đã cảm thấy tay cánh tay mình căng cứng. Một cái dây leo từ dưới mặt đất chui ra, trói chặt cánh tay của hắn.

- Đây là cái gì...

Con ngươi co rút lại, hắn đang định nói tiếp thì lại có vài cái dây leo từ dưới đất chui lên, bao phủ cao thấp toàn thân của hắn vào bên trong nó.

- Thiên Tâm Đằng, là Thiên Tâm Đằng... Tại sao ngươi lại có thể có loại vật này được….

Rốt cục Tần Đào cũng đã nhận ra được lai lịch của nó. Bất quá, hiện tại có nhận ra được cũng đã muộn. Tiếng kêu thảm liên tục vang vọng, thế nhưng lại không có chút tác dụng nào. Chỉ trong vài khắc hắn đã biến thành một cỗ thây khô, nằm trên mặt đất. Chết tới mức không thể chết lại được.

Tuy rằng Thiên Tâm Đằng chỉ có thực lực hai nghìn bảy trăm năm mươi đầu đại đạo, còn cách một đoạn với thực lực hai nghìn bảy trăm sáu mươi đầu của Tần Đào. Thế nhưng mà dây leo rất nhiều, hơn nữa lại thêm bản thân Tần Đào bị thương, căn bản không phải đối thủ thì đã bị trực tiếp diệt sát.

Két két két két két!

Thôn phệ Tần Đào, lực lượng của Thiên Tâm Đằng lần nữa bạo tăng, toàn thân chấn động, đạt tới Hai nghìn bảy trăm sáu mươi đầu đại đạo.

Loại thực lực này, cho dù không cần bất luận mưu kế gì, cho dù gặp lại đám người Cừu Thiên thì cũng có thể hoàn toàn nghiền ép, không có chút vấn đề nào.

- Không hổ là dị chủng thượng cổ, một trong những sinh mệnh đáng sợ nhất trong thiên địa. Quả nhiên lợi hại...

Thấy lực lượng của Thiên Tâm Đằng nương theo thôn phệ càng nhiều lại tăng càng nhanh, Nhiếp Vân cũng nhịn không được cảm khái một tiếng.

Nếu như không có gốc Thiên Tâm Đằng này, bằng vào thực lực của hắn hiện tại.

Muốn đánh chết những người này rất là khó khăn, thậm chí còn không giết được một ai. Mà bây giờ cũng không tốn bao nhiêu công phu, đủ để thấy được chỗ đáng sợ của nó.

Đánh chết Tần Đào, bàn tay nhẹ nhàng phất một cái. Một đống đồ đạc đã rơi vào trong lòng bàn tay hắn, sau đó tiến vào nạp vật đan điền.

Đọc truyện chữ Full