TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Khống Thiên Hạ
Chương 440: Biệt Viện Tĩnh Tu (2)​

Trong khoảng thời gian này hắn thật sự quá mệt mỏi, từ Diễm Hỏa cốc đi ra ngoài liền gặp gỡ chuyện Cổ Tế thành thành hôn, sau đó lại bị Lao gia truy sát, trở lại tông cũng không được bình an, bị trục xuất khỏi Dược phong.

Hôm nay hắn rốt cục ngay cả vốn lẫn lời đều trả cho Chư Như Thường, lại hướng Vân Hùng ngay mặt cầu hôn, hai chuyện này cùng nhau giải quyết, cả người đạt đến trạng thái buông lỏng trước nay chưa từng có, hơn nữa lúc trước liên tục luyện chế đan dược hai lần, tinh thần lực đã sớm thiếu thốn.

Lăng Tiếu ngủ một cái chính là một ngày một đêm, hắn cũng không biết ở bên ngoài biệt viện của hắn đã đứng đầy người, mọi người đều cực kỳ kiên nhẫn chờ hắn xuất hiện.

...

Ở trong lúc Lăng Tiếu đang ngủ say, một chỗ tu luyện trên Kim Đồng phong.

Hứa Nghị đang đối với vách tường bằng nham thạch ở trước mắt cuồng oanh!

- A a! Tạp chủng chết tiệt, ta nhất định phải giết ngươi!

Hứa Nghị giống như là gặp ma, trong tay xuất ra từng quyền linh lực kim mang, quyền ảnh giống như thực chất đánh ở trên mặt đá.

Oanh long oanh long!

Linh lực cường đại oanh kích ở trên vách tường nhan thạch phát ra từng đợt tiếng nổ tung tu liệt, không ít tảng đá bay ra ngoài, giương lên một mảnh tro bụi.

Sau khi trải qua một phen phát tiết, Hứa Nghị rốt cục ngừng lại, bộ dáng trở nên cực kỳ dữ tợn đáng sợ.

Lúc này, một đạo nhân ảnh xuất hiện ở phía sau Hứa Nghị, đúng là phụ thân Hứa Kiếm Nam của hắn.

- Phát tiết đủ rồi? Đủ rồi liền quỳ xuống cho ta!

Hứa Kiếm Nam nghiêm trọng đối với nhi tử hừ lạnh nói.

- Cha ngươi....

Hứa Nghị xoay người lại nắm chặt quyền đầu không hiểu nhìn phụ thân hắn.

- Quỳ xuống!

Hứa Kiếm Nam lần nữa hừ lạnh một tiếng.

Hứa Nghị nhìn khuôn mặt nghiêm túc của phụ thân hắn, hai chân khẽ run rẩy, nặng nề quỳ gối ở trước mặt phụ thân.

- Ngươi có biết sai?

Hứa Kiếm Nam hai tay chắp sau lưng nhàn nhạt hỏi.

- Phụ thân, ta làm sai chỗ nào?

Hứa Nghị không rõ hỏi ngược lại.

Hứa Kiếm Nam hận rèn sắt không thành thép nói:

- Ta hỏi ngươi, nữ nhân trọng yếu hay thực lực trọng yếu?

Hứa Nghị nghĩ cũng không nghĩ liền hồi đáp:

- Đương nhiên là thực lực trọng yếu nhất rồi.

- Cái này là đúng rồi, có thực lực ngươi còn sợ không tìm được nữ nhân sao? Mộng Kỳ đứa bé kia quả thật không tệ, bất quá nàng đối với ngươi vẫn không có hòa nhã gì, hiện tại Lăng Tiếu nếu thích nàng, ngươi tặng cho hắn thì có làm sao?

Hứa Kiếm Nam sâu kín nói.

Hắn ký thác kỳ vọng đối với nhi tử, tự nhiên không muốn nhi tử vì nhi nữ tình trường vây khốn, hiện tại tất phải để cho hắn lập tức tỉnh táo lại mới được.

Hứa Nghị trầm mặc một chút, ngẩng đầu lên không cam lòng nói:

- Cha, chẳng lẽ cứ như vậy tặng cho Lăng Tiếu sao? Hắn chỗ nào xứng với Mộng Kỳ?

- Đồ hỗn trướng, ngươi cho rằng ngươi là cao giai Linh Sư liền đã rất giỏi sao? Nhân gia Lăng Tiếu mới bao nhiêu tuổi mà đã là Tứ phẩm Luyện dược sư rồi, hơn nữa còn có thực lực trung giai Linh Sư, bàn về thiến phú nhân gia so với ngươi còn mạnh hơn gấp bao nhiêu lần, bàn về thân phận nhân gia đã có thể cùng cha ngươi ngồi ngang hàng, nếu như ta có nữ nhi cũng tuyệt đối đem nàng gả cho thanh niên tài tuấn như Lăng Tiếu, tóm lại sau này không cho phép dây dưa với Mộng Kỳ nữa biết không?

Hứa Kiếm Nam chưa hết giận giải thích nói.

- Không... Ta không rõ, nếu tông chủ từng đã nói với người để Mộng Kỳ gả cho ta, hắn chính là nhất tông chi chủ tại sao có thể nói mà không giữ lời được, cha, ta van ngươi, hiện tại ngươi liền mang ta đi hướng tông chủ cầu hôn có được hay không?

Hứa Nghị nghe lời nói của phụ thân hắn, không chỉ không tỉnh táo lại, ngược lại nghĩ đến càng thêm cực đoan rồi.

Hứa Kiếm Nam sắc mặt tối sầm, hướng về phía nhi tử quỳ trên mặt đất nặng nề đá một cước.

- Ngươi tiểu súc sinh này, ngươi đến hiện tại vẫn không rõ nữ nhân chỉ là hồng phấn khô lâu thôi sao? Đợi thực lực của ngươi cường đại, ngươi muốn nữ nhân có bộ dạng nào mà không có, vì một nữ nhân mà đắc tội với một cái Tứ phẩm Luyện dược sư có đáng giá hay không? Huống chi ta còn muốn hướng nhân gia thỉnh cầu giúp ngươi luyện chế đan dược đột phá đến Vương giai, ngươi có phải hay không muốn cả đời dừng lại ở Linh Sư giai a!

Hứa Kiếm Nam vô cùng tức giận mắng.

Ở trong lòng Hứa Kiếm Nam không có bất kỳ chuyện gì so với tự thân tu vi càng thêm trọng yếu, hắn muốn nhi tử hiểu được chỉ có thực lực mới có thể nhận được hết thảy, nữ nhân chẳng qua là một cái đồ chơi mà thôi, lại không cần để ở trong lòng.

Hứa Nghị quỳ ở trên mặt đất sửng sốt một lúc lâu, cặp ánh mắt tan rã kia trở nên chân thật lên, hướng về phía phụ thân hắn nói:

- Cha, ta hiểu được, chỉ cần ta đột phá tới Vương giai, Mộng Kỳ chính là của ta có đúng không, hiện tại chúng ta đi tìm Nam Cung trưởng lão, để cho hắn thay ta luyện chế đan dược đột phá Vương giai.

Hứa Kiếm Nam nghe được lời nói của nhi tử hắn, bị tức đến hôn mê bất tỉnh.

Hắn phế nhiều miệng lưỡi như vậy, nhi tử này của hắn làm sao vẫn không rõ khổ tâm của hắn đây.

Lúc Lăng Tiếu ở tại biệt viện yên tĩnh nghỉ ngơi, trên Dược phong.

Nam Cung Thường Nhạc vẻ mặt cực kỳ cô quạnh đứng ở trên chỗ cao nhất Dược phong, tùy ý để lương phong phất động tay áo, phát ra từng đợt tiếng vang liên tiếp.

Một trận tiếng chạy bộ phá vỡ không gian yên tĩnh của nơi này.

Nam Cung Thường Nhạc cũng không quay đầu lại nói:

- Hiểu Quế ngươi đã đến rồi.

Người tới chính là đồ đệ kiêm cháu nuôi của hắn Hoa Hiểu Quế.

- Nam Cung gia gia ngươi tìm ta?

Hoa Hiểu Quế hướng về phía Nam Cung Thường Nhạc nhẹ nhàng thi lễ rồi hỏi.

Nam Cung Thường Nhạc xoay người lại, khẽ gật đầu nói:

- Gia gia có thể phải bế quan một đoạn thời gian, trong khoảng thời gian này ngươi một mình hảo hảo tham tường tay nghề luyện dược của mình, hảo hảo tăng lên năng lực luyện đan của mình biết không?

Hoa Hiểu Quế đáp:

- Hiểu Quế tuyệt đối sẽ hảo hảo luyện tập.

- Vậy thì tốt!

Nam Cung Thường Nhạc đáp một tiếng, tiếp theo nhẹ thở dài một hơi nói:

- Hiểu Quế, gia gia có phải là lão nhân mắt mờ rồi không, dám đem Lăng sư huynh của ngươi trục xuất Dược phong?

Hoa Hiểu Quế lộ ra vẻ phức tạp nói:

- Gia gia... Ngài cũng là bị Chư trưởng lão mê hoặc, bằng không người cũng sẽ không làm như vậy.

Nam Cung Thường Nhạc khẽ lắc đầu nói:

- Không... Đây là quyết định cảu gia gia, bằng không cho dù Chư sư thúc của ngươi cố gắng phản đối, ta cũng sẽ lưu lại Lăng sư huynh của ngươi rồi.

Hoa Hiểu Quế đối với lời này của Nam Cung Thường Nhạc là không giải thích được, hắn vốn cho là gia gia của hắn bị Chư Như Thường xúi giục mới có thể đem Lăng Tiếu trục xuất Dược phong.

Nam Cung Thường Nhạc nói tiếp:

- Lăng sư huynh của ngươi một đồ báo nhị sư, một nửa thời gian tốn ở luyện dược, một nửa thời gian dùng để tu luyện, mặc dù hai dạng đều thiên phú hơn người, nhưng mà phân tâm nhị dụng ta cũng cảm thấy thành tựu của hắn có hạn, huống chi gia gia vẫn hi vọng y bát của ta là do ngươi tới kế thừa biết không?

Đọc truyện chữ Full