Ai không muốn hàng phục một đám Huyết Phong Ưng chế tạo ra chiến đội cường đại, ai không muốn có vận khí đụng vào một gốc Ma Hoàng Hoa nhất cử thành Hoàng thành Tôn.
Trải qua hơn hai tháng lên đường, đám người Lăng Tiếu rốt cục phong trần mệt mỏi đi đế cửa xuất nhập của Huyết Ma lãnh thổ.
Độc Hạt Tử từng đã đi qua Trung vực, có hắn dẫn đường quả thật giảm đi không ít phiền toái.
- Thiếu gia, trong Huyết Ma vực thường có Huyết Phong Ưng lui tới, cho nên chúng ta không nên phi hành lên đường, như vậy rất dễ dàng khiến cho Huyết Phong Ưng quần công, muốn đi qua nơi này chúng ta nhất định phải đi bộ mới được.
Độc Hạt Tử giải thích nói.
- Vậy muốn đi hết nơi này đại khái cần bao nhiêu ngày?
Lăng Tiếu hỏi.
- Nhanh thì nửa tháng, chậm thì một tháng.
Độc Hạt Tử đáp.
- Thời gian dài như vậy?
Lăng Tiếu hỏi ngược lại.
- Nếu có tọa kỵ, một đường lại không bị linh thú công kích, trong hai mươi ngày hẳn là cũng có thể thông qua được.
Độc Hạt Tử lại nói rõ thêm.
- Theo ngươi nói như vậy, dọc theo con đường này sẽ còn có rất nhiều nguy hiểm chưa biết?
- Ừ, trong Huyết Ma vực trừ Huyết Phong Ưng ra, còn có rất nhiều cao giai linh thú, bọn họ nhưng đều không phải là nhân vật an phận, bất quá, chỉ cần chúng ta không rời đi chủ thông đạo mà nói, bình thường rất ít bị linh thú công kích.
Lăng Tiếu nhăn một chút chân mày nhìn về phía trước, nội tâm của hắn rất khát vọng nhanh một chút tới Trung vực.
Tuy nói hắn có thể dùng dược đỉnh đem mọi người chứa vào, sau đó lợi dụng lam sắc Giao Long bay theo mà qua.
Nhưng mà nghe Độc Hạt Tử giới thiệu trong cao cấp linh thú trong Huyết Ma vực này tựa hồ không kém hơn bao nhiêu so với Hoang Tùng sơn mạch.
Nếu là gặp phải cao giai linh thú gì, chỉ sợ hắn cũng muốn chịu không nổi rồi.
- Lão Độc, bọn họ bên kia là đang làm cái gì?
Thải Hà Nguyệt chỉ chỉ một nhóm người ở không xa hướng Độc Hạt Tử hỏi.
- Hồi bẩm Nguyệt phu nhân, những dong binh đoàn kia đang tiếp sinh ý.
Độc Hạt Tử đáp.
- Tiếp sinh ý?
Thải Hà Nguyệt lộ ra vẻ sững sờ nói.
Những người khác cũng đều là hiện lên thần sắc không giải thích được.
Độc Hạt Tử giải thích:
- Từ nơi này đi tới Trung vực đường xá mặc dù không phải là rất xa xôi, nhưng mà trên đường không khuyết thiếu nguy hiểm, có không ít thương lữ cùng cá nhân không dám dễ dàng đi vào, bọn họ lợi dụng phương thức góp vốn cam kết dong binh đoàn ở nơi này hộ tống bọn họ đi qua; hoặc là cũng có những người khác muốn vào trong Huyết Ma vực tìm kiếm linh thảo nào đó, bọn ho cũng sẽ bỏ vốn cam kết đối với những lính đánh thuê quen thuộc với nơi này hộ tống bọn họ đi tìm, dĩ nhiên đây là hoạt động mạo hiểm, thù lao cần thiết cũng cao.
- Thì ra là như vậy!
Sau khi mọi người nghe xong Độc Hạt Tử giải thích đều chợt hiểu ra rồi.
- Đi thôi, đừng làm lỡ nữa!
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói.
Lấy thực lực của đoàn người bọn họ tự nhiên không cần người hộ tống rồi.
Nếu như ngay cả Huyết Ma vực cũng không qua được, vậy còn nói gì mục tiêu đi đến Trung vực xông xáo xây dựng thế lực được.
Bất quá đi tới đây Lăng Tiếu cũng nhớ tới Cát Đồ đã từng bàn giao, nếu có một ngày có thể đi đến Huyết Ma lãnh thổ mà nói, giúp lão tìm kiếm xem nhi tử Cát Tiêu Chấn đã mất tích kia.
Theo như lời của Cát Đồ, Cát Tiêu Chấn là ở hai mươi mấy năm trước liền đến Huyết Ma vực ý đồ tìm kiếm kỳ ngộ đột phá Vương giai.
Đáng tiếc, Cát Tiêu Chấn một đi liền không quay trở lại.
Cuối cùng, ngược lại là có một nữ nhân đi tới Tử Thiên thành đem Cát Bối Hân giao đến trong tay Cát Đồ.
Cát Tiêu Chấn sống hay chết, Cát Đồ không biết được, đây cũng là chuyện đáng tiếc lớn nhất ở trong lòng lão.
- Thuận theo tự nhiên đi!
Lăng Tiếu liếc mắt nhìn Cát Bối Hân ở trong lòng một cái thở dài nói.
Không phải là hắn không muốn giúp Cát Đồ, mà là chuyện này trừ biết Cát Tiêu Chấn đi đến Huyết Ma vực ra, căn bản không có bất kỳ đầu mối nào, cái này bảo hắn như thế nào đi tìm Cát Tiêu Chấn? Huống chi trong Huyết Ma vực này cao giia linh thú tung hoành, nói không chừng Cát Tiêu Chấn sớm bị linh thú ăn thịt rồi.
Lúc mọi người ở đây muốn hướng bên trong Huyết Ma vực đi vào, một giọng nói già nua đúng lúc ở phía sau mọi người vang lên:
- Chư vị có phải muốn vào Huyết Ma vực hay không?
Đám người Lăng Tiếu xoay người lại, liền thấy được một gã lão giả tóc tráng xóa mang theo một gã thanh niên nam tử bộ dáng cực kỳ xinh đẹp đi tới.
Độc Hạt Tử vừa nhìn thấy lão giả kia lập tức truyền âm cho Lăng Tiếu nói:
- Thiếu gia, người này không đơn giản, thực lực là trung cấp Địa Hoàng, thực lực của thiếu niên kia là trung cấp Vương giai.
Sau khi Lăng Tiếu nghe xong bất động thanh sắc, chỉ là nhìn lã giả cùng thanh niên xinh đẹp giống như nữ nhân kia.
- Không biết lão trượng có chuyện gì?
Lăng Tiếu chắp tay hỏi.
- Tiểu ca, có phải các ngươi muốn vào Huyết Ma vực hay không, hai ông cháu chúng ta cũng muốn đi vào, xem các ngươi có thể hay không bảo hộ chúng ta một đoạn đường, phương diện thù lao tuyệt đối không để các ngươi thiệt thòi.
Lão giả nói.
Thực lực của lão giả này là trung cấp Địa Hoàng, nhìn một cái liền nhìn thấy đám người Lăng Tiếu thực lực bất phàm, đồng thời lão cũng đem đám người Lăng Tiếu hiểu lầm trở thành dong binh đoàn rồi, bởi vì trong đám người bọn họ có không ít người tản ra thảo mãng khí tức cường hãn.
Cho nên lão muốn đám người Lăng Tiếu hộ tống một đoạn đường.
- Lão trượng, cái này có thể không quá thuận tiện.
Lăng Tiếu đáp.
Xuất môn ra ngoài mọi việc đều phải chú ý đề phòng, Lăng Tiếu tự nhiên không thể tùy tiện nổi lên cái tâm đồng tình gì rồi.
Lão giả nhìn ra lo ngại của Lăng Tiếu, dĩ nhiên lại nói:
- Tiểu ca không cần phải lo lắng chúng ta là người xấu, hai ông cháu chúng ta chỉ cần các ngươi hộ tống đến nửa đường là được, ta cho các ngươi năm vạn trung phẩm huyền tinh thì như thế nào?
Lăng Tiếu đang muốn nói cái gì, lại là một đạo thanh âm xa lạ đúng lúc vang lên:
- Lão đầu, sinh ý của các ngươi Huyết Xà dong binh đoàn chúng ta tiếp nhận.
Nói chuyện là một gã trung niên nhân nhìn hơn 40 tuổi, có thực lực cao cấp Vương giai.
Trên mặt người này có một cái vết sẹo dữ tợn, làm cho người ta nhìn đều có một loại cảm giác rét lạnh, hai cánh tay giống như hai cái thiết trụ kia còn vẽ hai con xà mãng trông rất sống động, răng nanh lộ ra âm sâu kia làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, phảng phất như hai con xà mãng kia tùy thời đều sẽ xông tới cắn người.
Vẻ mặt người này mang theo tà khí, một cỗ sát khí nồng đậm tản ra, nhìn một cái là có thể xác định được người nọ hàng năm ở trong này giết chóc rồi.
Ở phía sau hắn còn đi theo mười mấy người, thực lực đều là Vương giai trở lên, trong đó lại có hai gã đê cấp Địa Hoàng.
Một cỗ thế lực như vậy nếu là ở Tây Bắc hoặc là Nam vực đều có thể so với nội tình thực lực của một tòa Cửu phẩm tông môn.