TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1101: Nguyện Cùng Sư Muội Phục Thị Ngươi!

Năm tên đê giai Thiên Tôn điều khiển thế giới quang mạc ngũ thải tân phân, kim đao, mộc thứ, thủy lãng, hỏa nhận, thổ chùy trong đó thời khắc đều nện xuống Lê Tuyết đang được bao phủ trong băng hàn thế giới.

Ngũ Hành Phàm cấp thế giới chi lực này điệp gia lại rõ ràng đã đạt tới thế giới chi lực Linh cấp, uy lực cũng cường đại thêm mấy lần.

Phương thế giới băng thiên tuyết địa kia của Lê Tuyết bị ngũ thuộc thế giới chi lực công kích xuống khiến cực kỳ chật vật.

May mắn nàng có mặc một bột cao giai phòng ngự vệ giáp, bằng không lúc này đã bị trọng thương rồi.

Sư Lam Gia ở một bên ngẫu nhiên tiến hành đánh lén khiến cho nàng càng mệt mỏi chống đỡ, mà Băng Phong Ưng lại bị Tam Thủ Thủy Sư dây dưa lấy, rất khó có thể trợ giúp nàng.

- Muốn bắt giữ Lê Tuyết ta, các ngươi cũng phải trả giá thật nhiều!

Lê Tuyết nhất định phải mau chóng phá vòng vây, bằng không nếu bị bọn hắn bắt lấy, hậu quả quả thật không thể lường được.

Băng Thiên Đống Địa!

Tiểu phương thế giới của Lê Tuyết lần nữa hiển hóa ra, lấy nàng làm trung tâm nhiệt độ trong phạm vi trăm mét lập tức giảm xuống rất nhiều, một ít mưa đá bông tuyết nhao nhao rơi xuống, vô số mũi thứ đánh về phía ngũ thải thế giới.

Rầm rập!

Oanh kích không ngớt không dứt khiens phương Thiên Địa này bị chấn đến độ có chút rung động.

Lê Tuyết một kích toàn lực, cuối cùng cũng đánh cho ngũ thải thế giới chi lực của năm tên đê giai Thiên Tôn xuất hiện một đạo khe hở, vừa vặn đủ cho nàng thoát đi.

Nhưng ngay khi nàng muốn lướt ra khỏi khe hở kia, một đạo sóng nước bá đạo dị thường liền đánh tới.

Lê Tuyết không kịp đề phòng lập tức bị đánh cho bay đi thật ra, phun ra một ngụm máu tươi.

Cùng lúc đó, ngũ thải thế giới chi lực của năm tên Phó đoàn trưởng lại một lần nữa bao phủ xuống, lực lượng cường đại tập trung toàn bộ vào Lê Tuyết phía trên, chỉ cần nàng hơi có động tác sẽ bị năm cổ lực lượng đồng loạt ép tới.

.

Sư Lam Gia chậm rãi đi tới nhìn Lê Tuyết đắc ý nói:

- Lê Tôn Giả có nguyện làm phu nhân của ta, trở thành đoàn trưởng phu nhân của Sư Nha dong binh đoàn ta không?

Lê Tuyết mang theo vẻ phẫn nộ nói:

- Có giỏi lập tức giết ta đi, cho dù chết ta cũng sẽ không cùng loại người cặn bã như ngươi đâu.

- Xem ra ngươi còn không nhận rõ tình thế, đợi ta trước tiên tiêu diệt tọa kỵ của ngươi đã rồi mới hảo hảo chiêu đãi ngươi!

Sư Lam Gia ngẩng đầu nhìn chính mình đang đứng ở yếu thế Tam Thủ Thủy Sư thản nhiên nói.

Tiếp theo, hắn hướng bên trên bay đi, một phương mạc thủy thế giới chụp tới Băng Phong Ưng.

- Phong Ưng ngươi trốn đi, đi tìm hai đồ nhi kia của ta, bảo vệ các nàng chu toàn!

Lê Tuyết tự biết chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết, quyết định thật nhanh lập tức giải trừ khế ước với Băng Phong Ưng, cho Băng Phong Ưng tự do chính thức .

Băng Phong Ưng Xi.. Xiiii.. vài tiếng, cưỡng ép đột phá Sư Lam Gia và Tam Thủy Thủy Sư vây công, bay vút vào sâu trong Lạc Nhật sơn mạch.

Tam Thủ Thủy Sư đang muốn truy kích, Sư Lam Gia lại nói:

- Được rồi, một đầu súc sinh cũng không gây nên sóng gió gì.

Sư Lam Gia về tới trên mặt đất, lại đi về phía Lê Tuyết.

Lê Tuyết trong mắt nổi lên tử chí không cam lòng, trong nội tâm thầm nói:

- Vốn định bồi dưỡng hai đồ nhi kia thành một đời thiên kiều, xem ra Lê Tuyết ta bạc mệnh, không có phúc phận này rồi!

Nghĩ tới đây, nàng đã có ý niệm tự bạo đan điền.

Sư Lam Gia khẩn trương nói:

- Lê Tôn Giả cần gì phải thế, ngươi nếu chết rồi, ngày sau hai đồ đệ kia của ngươi chỉ sợ cũng phải bị bắt vào Sư Nha dong binh đoàn ta làm nữ sủng thôi.

- Ngươi súc sinh này, cho dù ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi

Lê Tuyết ôm hận mắng.

Ngay khi nàng lực lượng súc kình Sư Lam Gia cũng không muốn mạo hiểm đi phong bế đan điền nàng nữa, vạn nhất sớm kíp nổ, hắn cũng được không bù mất.

- Đáng tiếc nữ nhân này!

Sư Lam Gia trong lòng thầm thở dài nói.

NGAO!

Một tiếng Ưng minh quanh quẩn không ngớt phía chân trời, đầu Băng Phong Ưng kia lại một lần nữa bay về.

Băng Phong Ưng tựa hồ biết rõ nguyên nhân Lê Tuyết bị áp chế, cắn tới một gã đê giai Thiên Tôn trong năm tên điều khiển ngũ thải thế giới.

Băng Phong Ưng chính là lục giai đỉnh phong linh thú, vừa rồi nếu không có Tam Thủ Thủy Sư kiềm chế, bọn hắn sao có thể bắt được Lê Tuyết.

- Phong Ưng sao lại quay về thế?

Lê Tuyết dừng lại một chút nhìn hình ảnh tuyết trắng trên bầu trời hoảng sợ nói.

- Quả nhiên là không biết sống chết! Thủy Sư lên cho ta!

Sư Lam Gia giẫm lên Tam Thủ Thủy Sư kêu to nói.

Tam Thủ Thủy Sư của hắn là lục giai cao giai, so với Băng Phong Ưng kém hơn một chút, nhưng nếu hợp lực với hắn muốn chém giết Băng Phong Ưng cũng không phải nói chơi.

Một gã đê giai Thiên Tôn duy trì ngũ thải thế giới bị Băng Phong Ưng đánh tới sợ hãi kêu lên một cái, không thể không rút về lực lượng ngăn cản Băng Phong Ưng, lực lượng của ngũ thải thế giới không thể duy trì, lực lượng Lê Tuyết lần nữa bạo phát ra, chấn cho bốn người khác lui đi vài phần.

Lê Tuyết không hề lưu thủ, băng chi thế giới cường đại càng không ngừng tản ra nhiệt độ thấp bắn cho tên đê giai Thiên Tôn kia đến thất linh bát lạc.

- Lão đại, mau tới ngăn cản bà nương này đi, để cho chúng ta gây dựng lại Ngũ Hành Thế Giới

Trong đó một gã đê giai Thiên Tôn vội vàng mở miệng kêu to nói.

Lê Tuyết khẩn trương, nếu lại để đối phương dựng lại Ngũ Hành Thế Giới, nàng sẽ lại bị người chế trụ, lúc này tiến công của nàng trở nên càng thêm mãnh liệt thêm vài phần.

Trong vài trăm mét, vô số băng hoa sương lạnh càng không ngừng bay thấp, cây cối ở bên dưới đều bị băng sương phủ kín.

Đọc truyện chữ Full