TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 2153: Nhiệm vụ

Thời gian tiếp đó Ngao Khiếu cùng Mạc Giản Ly bàn bạc về một số chi tiết cụ thể để dễ bề ứng phó với Ma tộc. Thỉnh thoảng hai lão lại quay sang hỏi ý kiến của Hàn Lập, hoàn toàn không có ý gạt hắn ra ngoài.

Hàn Lập cũng hiểu rằng việc này liên quan đến chiến lược của các tộc trong trận chiến, chính mình không thể hiểu biết nhiều bằng hai lão quái vật đã sống không biết bao nhiêu vạn năm đang ngồi trước mặt. Vì thế hắn không chủ động hé răng điều gì, chỉ lâu lâu có ai hỏi đến hắn mới cẩn thận cân nhắc thật kỹ rồi mới nói ra.

Giải Đạo Nhân và Ngân Nguyệt tuy vẫn ở trong căn phòng nhưng không tỏ ra chút hứng thú nào đến câu chuyện, cả hai đều giữ vẻ mặt lạnh băng không nói một lời.

Còn về Chu Quả Nhi, nàng vẫn thành thật chắp tay đứng ở một bên, bởi vì nàng không đủ tư cách xen vào cuộc bàn bạc ở nơi này.

Thời gian cứ như vậy mà chậm rãi trôi qua.

Đám người Hàn Lập đã ở trong động phủ của Mạc Giản Ly hơn nửa ngày, đến khi mọi công việc đều được bàn bạc kỹ lưỡng, lúc này Ngao Khiếu lão tổ mới đứng dậy mang theo Ngân Nguyệt chào hỏi mọi người rồi ra về.

Mạc Giản Ly giữ Hàn Lập ở lại hàn huyên thêm một lúc rồi quay ra cửa sai một đệ tử có vóc dáng tầm trung niên đi làm một cái động phủ tạm thời cho Hàn Lập.

Người trung niên này rất kính cẩn lắng nghe lời nói của Mạc Giản Ly rồi một mực tuân theo. Ở một nơi cách động phủ của Mạc Gian Ly khoảng mười dặm, hắn an bài cho Hàn Lập một căn lầu được dựng ngay trên cành của cây đại thụ.

Linh khí ở nơi này tuy không thể so sánh với chỗ ở của Mạc Giản Ly, nhưng nếu đem so sánh với những địa phương khác trong thành thì mạnh hơn rất nhiều. Điều này làm cho Hàn Lập rất hài lòng.

Hắn cũng không xem xét nhiều mà ngay lập tức dẫn Chu Quả Nhi cùng Giải Đạo Nhân vào bên trong.

Nửa tháng tiếp đó Hàn Lập chỉ một mực giam mình trong căn lầu, mỗi ngày hắn đều chăm chỉ tu luyện pháp quyết mà Ngao Khiếu lão tổ đưa cho. Hắn hi vọng sẽ sớm luyện thành công pháp quyết này, để khi đó có thể giúp đỡ được cho Ngân Nguyệt.

Còn đối với Chu Quả Nhi lần đầu tiên tới Linh giới, vì thế nàng khó nén khỏi sự tò mò nên mỗi ngày đều đi ra ngoài dạo một vòng ở khắp các tầng của thành Mộc Miên.

Không biết nha đầu này dùng lời dụ dỗ gì đã khiến Giải Đạo Nhân động lòng. Ngày nào cả hai cũng đi sớm về trễ, điều này làm cho Hàn Lập ban đầu có chút lo lắng, nhưng sau đó hắn cũng không để ý thêm nữa.

Tuy nhiên theo lời kể của Chu Quả Nhi mỗi ngày, Hàn Lập cảm nhận được sự rục rịch sắp động ở đại quân của các tộc, xem ra sắp sửa có mưa gió nổi lên.

Như vậy chứng tổ tầng lớp tối của của liên quân đã đạt được sự nhất trí, họ muốn cũng Ma tộc đánh một trận sống chết để thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn này.

Mà chính mình cũng không thể cứ an nhàn như vậy được.

Mấy này sau, mọi chuyện diễn ra đúng như phán đoán của hắn, đúng là Mạc Giản Ly bỗng nhiên đi tới trước cửa căn lầu.

Khi thần niệm của Hàn Lập phát hiện ra vị Đại Thừa Kỳ của Nhân tộc đã đến, hắn lập tức cung kính đi ra nghênh đón. Hắn mời Mạc Giản Ly vào trong căn phòng ở ngay tầng một rồi chào hỏi khách khí, đợi khi cả hai ngồi xuống an ổn rồi chờ đối phương phân phó.

Sau khi Mạc Giản Ly ngồi xuống, lão hơi cân nhắc một chút mới thẳng thắn nói:

"Trong trận chiến với đại quân của Ma tộc lúc này, các loại sách lược đã được bàn bạc rất tốt rồi. Lần này trong viện quân của các tộc có ta, Ngao huynh và lão quái vật Tang Hải của tộc Dạ Xoa là ba người có tu vi cao nhất. Vì thế cho dù bên phe Ma tộc có bao nhiêu gã Thánh tổ đi nữa thì cũng đều do ba lão già bọn ta kiềm chế. Mà bên phía Mộc tộc, bởi vì lúc trước họ thua một trận đau nên tu sĩ Hợp Thể của họ cũng không còn lại bao nhiêu. Cho nên đối với các sách lược đã đưa ra, họ đều phải dựa vào tu sĩ cao cấp của các tộc khác. Hàn đạo hữu, vì tu vi của ngươi khá cao nên ngươi cũng phải đảm nhận một trách nhiệm khá nặng."

"Nếu trận chiến này cũng quan trọng với Nhân tộc chúng ta, vãn bối là một thành viên trong tộc nên tất nhiên là phải ra sức. Có việc gì xin tiền bối cứ dặn dò là được, vãn bối sẽ tận sức làm theo." Hàn Lập cười cười trả lời.

"Ừ, tu vi của người cũng gần ngang với ba lão già bọn ta nên ngươi phải gánh vác ở một phương là không thể tránh rồi. Tuy nhiên ta muốn hỏi trước, thực lực của Giải đạo hữu đã khôi phục đến đâu rồi?" Hai mắt của Mạc Giản Ly lóe lên, lão hạ giọng hỏi.

"Điều này chỉ sợ sẽ làm cho tiền bối thất vọng! Pháp lực của Giải huynh bị tiêu hao trong lần ra tay trước đó quá nhiều, nếu không có thời gian nửa năm nữa thì e là sẽ không thể khôi phục lại như ban đầu được." Hàn Lập hiểu rõ ý tứ của đối phương, hắn không lưỡng lự trả lời.

"Thật đáng tiếc. Nếu Giải đạo hữu khôi phục lại như ban đầu thì trận chiến này của chúng ta sẽ có thêm vài phần thắng." Mạc Giản Ly nghe vậy tỏ vẻ hơi tiếc hận.

"Nếu Giải huynh ra tay hết sức, đúng là không hề thua kém với tu sĩ Đại Thừa Kỳ, nhưng muốn hắn ra tay lại không phải chuyện dẽ dàng gì. Nếu không phải là vãn bối có tích lũy, đã e là không thể chi trả nổi để được hắn giúp đỡ vài lần." Hàn Lập ho nhẹ trả lời.

"Quy củ của Giải đạo hữu ta cũng từng được nghe. Nhưng cho dù là cái giá nào đi nữa, nhưng có thể dụ hắn từ Ma giới về Linh giới cũng đã là một chuyện có lời rồi. Dù Giải đạo hữu không ra tay nhưng chỉ với uy danh Ngụy Tiên Khôi Lỗi cũng đủ để dọa cho mấy tên trộm cắp sợ chết khiếp đi." Mạc Giản Ly hơi lơ đễnh.

"Hi vọng là thế." Hàn Lập chỉ có thể cười khổ trả lời.

"Nếu Giải đạo hữu còn chưa khôi phục lại được thực lức lúc cao nhất nên không thể phái ngươi đến trấn thủ địa phương nọ được. Như vậy đi, trong Mộc Giới Ba Mươi Sáu Thiên Tuyệt Trận có ba điểm mắt trận là nơi duy trì việc vận chuyển của pháp trận, chỉ cần một chỗ bị hủy, e là uy lực của pháp trận cũng bị giảm xuống rất nhiều. Nếu cả ba mắt trận đều bị phá hủy, tất nhiên tòa Mộc Giới Thiên Tuyệt Trận này cũng bị hỏng mất, vì vậy nơi đó chính là nơi quan trọng cần phòng thủ nhất của liên quân. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cả ba chỗ này đều có cấm chế mạnh nhất của trận pháp phòng hộ, theo lý mà nói thì đây cũng chính là nơi an toàn nhất. Chính vì thế ta với Ngao huynh đã bàn bạc sơ qua, bọn ta định đem một chỗ giao cho ngươi phụ trách, Hàn đạo hữu thấy thế nào?" Khuôn mặt của Mạc Giản Ly không chút thay đổi, lão nói ra với giọng điệu hơi thương lượng.

"Không thành vấn đề! Nếu đã có vãn bối bảo vệ, tin chắc là trận pháp sẽ không gặp chuyện rủi ro gì." Hàn Lập khẽ cân nhắc rồi không chút do dự đáp ứng.

"Tầm quan trọng của mắt trận ảnh hưởng rất lớn đối với kết quả của trận chiến. Nhưng sự an nguy của Hàn đạo hữu lại càng quan trọng đối với Nhân tộc của chúng ta. Nếu trong lúc phòng thủ ở đó mà gặp phải kẻ địch quá mạnh không thể chống lại, ngươi hãy bỏ chạy để bảo vệ mình trước rồi tính sau. Nếu ngươi gặp chuyện không may gì, cho dù trận chiến này có thắng đi nữa, nhưng đối với Nhân tộc của chúng ta vẫn là mất nhiều hơn được." Mạc Giản Ly lại lắc đầu rồi nghiêm nghị dặn dò.

"Cám ơn tiền bối đã quan tâm, vãn bối biết mình phải làm thế nào." Hàn Lập hơi ngẩn ra, nhưng lại nhanh chóng nghiêm túc trả lời.

"Tốt lắm, nói tóm lại trong trận chiến này, nhiệm vụ đầu tiên của đạo hữu chính là bảo vệ mình rồi mới bảo vệ mắt trận sau. Với sự phối hợp giữa Hàn đạo hữu và Giải huynh, cho dù bản thể của Thánh Tổ phe Ma tộc có tới cũng không có vấn đề gì. Ta được nghe Ngao Khiếu nói, trước đó ngươi phối hợp cùng Giải huynh giằng co với Nguyên Sát mà không hề thua thiệt chút nào." Mạc Giản Ly gật gật đầu rồi bỗng nhiên cười nói.

"Ngao Khiếu tiền bối nói hơi quá rồi. Lúc trước vãn bỗi cùng Giải huynh chỉ miễn cưỡng tự bảo vệ được mình mà thôi. Cuối cùng phải nhờ vào Ngao Khiếu tiền bối mới có thể khiến Nguyên Sát lui đi." Hàn Lập rất khiêm tốn.

"Mặc kệ thế nào, nhưng việc này cũng chứng tỏ, chỉ cần ngươi hợp tác với Giải huynh là có thể xem thường tất cả những ai có tu vi dưới Đại Thừa. Tuy nhiên trong lúc phòng thủ ở mắt trận, ngoại trừ ngươi, Mộc tộc và Dạ Xoa tộc cũng sẽ phái vài người có tu vi Hợp Thể Kỳ tới. Dù sao chỉ có ta với Ngao khiếu cảm thấy tu vi của ngươi đã quá đủ, nhưng các tộc khác vẫn chưa biết được nên vẫn có đôi chút lo lắng." Giọng điệu của Mạc Giản Ly bỗng nhiên thay đổi.

"Tu sĩ cao cấp của tộc Dạ Xoa cùng Mộc tộc sao? Chuyện này cũng dễ hiểu! Nhưng trong ba người bọn ta thì ai sẽ cầm đầu?" Hàn Lập không hề cảm thấy bất ngờ, hắn nhíu mày khẽ hỏi.

"Ha ha, chúng ta là tu sĩ nên ai có thần thông mạnh hơn thì lời nói của người đó có trọng lượng. Tuy ta không biết tộc Dạ Xoa và Mộc tộc phái ai đến nhưng thực lực của họ tuyệt đối không thể áp chế ngươi được. Còn tên tu sĩ cao cấp của Mộc tộc kia chắc chắn hiểu biết về pháp trận này, nếu là sự việc liên quan đến toà đại trận, ngươi cứ hỏi ý kiến của hắn một chút cũng được." Mạc Giản Ly thâm thúy nói.

"Vãn bối hiểu rồi. Nhưng không biết khi nào vãn bối sẽ bắt đầu?" Hai mắt của Hàn Lập khẽ động, hắn thở phào một cái.

"Mộc tộc đã chuẩn bị trước ba mươi sáu gốc thánh thụ, tòa tuyệt trận cũng được bố trí đơn giản lại một chút nhưng vẫn phải tốn khá nhiều thời gian. Quan trọng nhất là phải dẫn dụ được đại quân của Ma tộc vào trong trận pháp mới được. Vì thế lão phu và đám Ngao Khiếu sẽ xuất phát trước rồi dùng mọi biện pháp dẫn dụ đại quân của Ma tộc. Còn Hàn đạo hữu hãy theo đội quân xuất phát lần thứ hai đến một nơi đã được định trước để bố trí đại trận. Chỉ cần đại trận hình thành, ngươi hãy lập tức dẫn người trốn vào chỗ mắt trận rồi phòng thủ ở đó." Mạc Giản Ly nói rất chậm rãi.

Hàn Lập suy tính một chút rồi gật đầu xưng phải.

Mà Mạc Giản Ly đã giao nhiệm vụ cho Hàn Lập xong, lão cũng không ở lại chỗ của Hàn Lập lâu thêm, liền đứng dậy chào hỏi rồi rời đi.

Hàn Lập theo tiễn lão đến tận cửa. Đợi khi bóng dáng của lão khuất xa, vẻ tươi cười trên mặt hắn cũng thu lại thay vào đó là sự trầm ngâm.

Nửa tháng sau, cả tòa thành Mộc Miên bỗng nhiên nổi lên vô số loại dao động, gầm rú vang trời. Từ trong tòa thành bắn ra vô số các đạo hào quang theo nhau phóng vút lên bầu trời.

Ma ở trong làn sáng đang bay lên từ tòa thành chính là các loại chiến xa, thuyền lớn.

Đứng trên các loại pháp khí phi hành to lớn là chi chít các vệ sĩ. Chắng những có người của Nhân tộc, Yêu tộc, Mộc tộc, Linh tộc hay tộc Dạ Xoa mà còn có thêm vài tộc khác nữa.

Màu sắc trên áo giáp của các vệ sĩ này tuy khác nhau, nhưng họ đứng thắng tắp trên mặt ngoài của pháp khí, mỗi người bọn họ ai nấy đều tỏa ra một cỗ sát khí kinh người.

Từ thành Mộc Miên truyền ra từng tiếng ầm ầm không ngớt. Theo đó là vô số chiến xa, thuyền lớn bay ra trải rộng khắp vòm trời xanh thẳm. Cả một vùng không gian rộng lớn đều chi chít các loại chiến xa và thuyền chở người, ước chứng phải đến vài vạn chiếc.

Lúc này cả tòa thành Mộc Miên bỗng gầm rú lên, tiếp đó nó lắc lưu liên tục, hơn một trăm con quái vật to như những hòn đảo nhỏ bay ra từ trong thành. Chúng có hình dáng bề ngoài hoàn toàn không giống nhau, làm cho người ta nhìn đến hoa cả mắt.

Đọc truyện chữ Full