TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1484: Lưu Húc phản bội

La Mỹ Anh chỉ có thể hạ mệnh lệnh đối với Long Quy, khiến cho hắn dẫn độc xà tới những nơi cao hơn rồi xoắn vào nhau mà chém giết ở đó, tránh khỏi ngộ thương người của mình.

Long Quy dẫn độc xà đánh tới bên ngoài chín tầng trời. Mấy trăm tinh nhuệ của Cổ gia đã bị diệt không còn là bao.

Không bao lâu sau, việc xoắn vào nhau mà chém giết giữa Âu Dương gia cùng cung Tiếu Ngạo dần trở lại tình huống trước đây. Âu Dương gia chiếm ưu thế về số lượng, chính là ưu thế này cũng đang từ từ thu nhỏ lại.

Bởi vì bên phía cung Tiếu Ngạo có không ít người dũng mãnh thiện chiến, số lượng Huyền Đế so sánh Âu Dương gia còn có nhiều hơn vài người. Lại có được trận pháp từ một trăm tên Thiên Tôn của Huyền Diệu kia đang xoắn vào nhau mà chém giết, cung Tiếu Ngạo đã qua được hoàn cảnh xấu.

Đồng thời với việc Âu Dương gia bị thương vong nặng nề, cung Tiếu Ngạo cũng bị mất lượng lớn người.

Chốn thiên địa này đã là máu chảy thành sông, tiếng kêu rên vang dội, những khúc chân tay đã bị cụt nằm rải rác khắp nơi.

Đây là va chạm tàn khốc giữa các thế lực lớn, tất cả cũng sẽ không có gì nhân từ đáng nói. Ở chỗ này chỉ có hợp lại hết mọi con bài chưa lật để đi giết địch.

Bên phía Cung Tiếu Ngạo không ít mãnh tướng, nhưng mà bên Âu Dương gia cũng có cao thủ chiến đấu siêu cấp.

Âu Dương Chiến thân là Huyền Đế đỉnh cao của Âu Dương gia, được coi là nhân vật thiên tài có cơ hội lớn nhất nối tiếp địa vị Lão Tổ tông bọn họ. Hiện nay mới chỉ khoảng một nghìn tuổi, nhưng đã đạt tới này cảnh giới thì đúng là phi thường mạnh mẽ.

Hắn dốc lực đánh với hai đại Cao Giai Huyền Đế Tổ Tu Viên cùng Cảnh Hồng mà không rơi vào hạ phong, thậm chí vẫn còn chiếm thượng phong. E rằng không được bao lâu hắn liền có khả năng giành thắng lợi.

Mặt khác lại có mãnh tướng Âu Dương Hạ này, tuy chỉ là tu vi Trung Giai Huyền Đế, chính là lại có thể đánh không phân cao thấp cùng cao thủ Cao Giai Huyền Đế như Lãnh Chính.

Mặt khác cũng có không ít cao thủ chiến đấu Âu Dương gia ở cấp Thiên Tôn, chém giết không ít người cung Tiếu Ngạo.

Tàn Báo mở ra một con đường máu, vung đao chém Ma Đao bát Thức về hướng tới Âu Dương Hạ, đồng thời hắn quát với Lãnh Chính

- Ngươi đi đối phó những người khác, giao hắn cho ta!.

Âu Dương Hạ có bản lĩnh vượt bậc mà chiến, Tàn Báo hắn làm sao lại không có bản lĩnh này.

Cùng với thực lực của hắn càng không ngừng tăng trở lại, linh hồn của hắn đã xem như hoàn toàn dung hợp cùng khối thân thể hắn chiếm được này, các phương diện đã đạt tới trạng thái đỉnh cao.

Hắn muốn mượn cơ hội một trận chiến này để đột phá cửa ải của chính mình, lại lần nữa trở về thực lực Cao Giai Huyền Đế.

Trên chiến trường, mấy nàng Cát Bối Hân, Đông Phương Tinh cùng với Vi Đại Nhi đã bị dính không ít máu huyết, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều đã bị thương.

Nếu không phải Lăng Tiếu sớm đưa Cao Giai phòng ngự vệ giáp cho bọn họ, chỉ sợ bọn họ sẽ còn bị thương càng nặng hơn.

Bộ xiêm y trắng tinh của Cát Bối Hân bị dính những điểm đỏ tươi. Nàng vốn bản tính thiện lương, không thích sát sinh. Chính là nàng biết trận chiến đấu này liên quan hệ đến sinh tử tồn vong của cung Tiếu Ngạo nên khi ra tay cũng không có bất cứ lưu tay nào.

Làn gió sát khí trong tiếng đàn cầm của nàng bí mật mang theo những trận hủ thực Tiên Thiên, có uy lực lớn lao lấy một chống trăm.

Đông Phương Tinh thân là Tiểu công chúa Đông Phương gia, trong lúc tranh đoạt Hoàng bảng lại đoạt được danh tiếng Sát Hoàng, hiện nay đạt tới thực lực Cao Giai Thiên Tôn, thủ đoạn của nàng càng siêu phàm hơn.

Chỉ thấy nàng đang múa Bát Giai xà tiên ( roi da rắn )được đặc chế từ da của một con rắn Bát Giai mà thành. Xà Tiên vụt đến chỗ nào đều có Thiên Tôn của Âu Dương gia bị xẻ thành hai nửa.

Nhưng mà đối phương có số người đông đảo, dăm ba người cùng nhau vây công nàng, khiến cho tình thế của nàng cực kỳ nguy hiểm.

Vi Đại Nhi năm xưa trải qua rèn luyện thử thách của kiếp sống dong binh, thủ đoạn Sát Phạt không kém. Chính là ở trong đám đông hỗn loạn này, nàng cũng có vẻ không đáng để ý. Nếu không có được Cát Bối Hân thỉnh thoảng trông nom, chỉ sợ nàng đã phải bỏ mạng nhiều lần.

Ở bên cạnh Diệp Vân Phong tăng chiến lực lên năm lần, có thể so với thực lực Thiên Tôn đỉnh cao. Nên khi đón đối phương là Thiên Tôn, lúc xoắn vào nhau mà chém giết đã khiến cho hắn có phong thái của một viên hổ tướng.

Ngũ đường Độc Hạt tử đã đột phá đến Đê Giai Huyền Đế, độc công toàn thân không người có thể đến gần. Hắn cùng một cao thủ Đê Giai Huyền Đế của Âu Dương gia chém giết đến đất trời mù mịt. Chiến lực của hắn mặc dù không bằng đối phương, chính là đối phương lại thập phần bận tâm đến độc công của hắn. Nếu đánh lâu, cao thủ Huyền Đế kia của Âu Dương gia chỉ sợ đều phải bị hắn đánh độc chết.

Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ, Lãnh Xà cùng với tám đại chiến tướng, tất cả đều là thực lực Trung Giai Thiên Tôn. Bọn họ hiện nay đã thể hiện ra ngoài lực sát thương cường đại vô song trở thành chiến lực mấu chốt trên chiến trường này.

Bọn họ đã trải qua kiếp sống xoắn vào nhau mà chém giết của dong binh, lại có mấy năm tiềm tu, lại được Huyền kỹ và binh khí đều là thứ tốt nhất. Lúc này nếu không có một chút diện mạo hung hãn thì cũng xấu hổ đối với công sức Lăng Tiếu mấy năm nay khổ tâm bồi dưỡng.

Ngược lại là Lưu Húc vốn luôn luôn vượt bậc mà chiến, nhưng ở trong lần chiến đấu này lại có vẻ hơi lực bất tòng tâm, hoặc là nói hắn căn bản không có lòng dạ ham chiến.

Hắn một mực chăm lo cho nhân mã do Lưu Dương Tông bọn họ điều khiển, tận lực giảm bớt tổn thất của tông môn bản thân. Ánh mắt càng không ngừng trao đổi cái gì đó cùng người trong tông môn hắn.

Lưu Dương Tông lần này đến đây chẳng qua hơn ba trăm người, hiện nay chỉ là ngã xuống năm mươi mấy người. Bọn họ cũng không hề xông lên tuyến đầu chiến đấu, ngược lại là càng đánh càng lui về phía sau, có vài phần ý tứ ở bên trong muốn trốn đi.

- Húc huynh, ngươi làm cái gì vậy, mau đi trợ giúp mấy vị phu nhân a!

Diệp Vân Phong có vị trí gần Lưu Húc nhất, liếc mắt nhìn tình huống khác thường của hắn thì không nhịn được quát lên.

- Hảo không thành vấn đề!

Lưu Húc thoải mái đáp.

Tiếp theo, hắn không hề bay về hướng tới Cát Bối Hân, Đông Phương Tinh cùng với Vi Đại Nhi, mà là bay về phía Diệp Vân Phong.

Diệp Vân Phong quay đầu lại nhìn thấy Lưu Dương đang bay lại đây thì nói

- Húc huynh, ngươi không cần phải xen việc của ta, nơi này ta còn có thể chống đỡ được!.

Hắn hiện tại cũng có nhiều chỗ bị thương, nhưng mà chiến lực lại vẫn đang sung túc. Nếu không phải đối đầu Huyền Đế thì hắn không có gì phải sợ.

- Nói cái gì nói, chúng ta tình như huynh đệ, ta không giúp ngươi giúp ai!

Lưu Húc nói một tiếng với vẻ mặt hơi nham hiểm, đột nhiên nhằm hướng tới Diệp Vân Phong mà ra tay.

- Phốc!

Diệp Vân Phong nơi nào ngờ tới Lưu Húc vẫn luôn có quan hệ không tồi cùng hắn lại ra tay đối với hắn, nên không kịp đề phòng, phía sau lưng liền bị trường thương của Lưu Dương xuyên qua.

Diệp Vân Phong đầu óc trống rỗng, hắn trợn to con ngươi nghi vấn nhìn Lưu Húc

- Ngươi... Tại sao!.

Lưu Húc hung ác cười nói

- Ha hả, tại sao, chỉ bởi vì ta nhìn ngươi không vừa mắt, nhìn Lăng Tiếu không vừa mắt. Ai bảo ngươi chọn sai chủ nhân!.

Dứt lời, hắn vung trường thương, đánh cho Diệp Vân Phong rơi xuống đất, máu tươi càng không ngừng phun trào ra như bão táp.

Diệp Vân Phong rơi xuống từ trên cao, nguy hiểm tức thì.

- Lưu Húc ngươi, quân phản đồ này, ta muốn giết ngươi!

Một người Thiên Tôn ở gần Diệp Vân Phong nổi cơn thịnh nộ điên cuồng quát lớn, hắn xuất ra chiêu thức cường đại nhất chém về hướng tới Lưu Húc.

Chỉ là thực lực của hắn lại sao có thể so sánh với Trung Giai Huyền Đế Lưu Húc, chỉ một lần đối mặt liền bị Lưu Húc đâm ngã.

- Toàn bộ Lưu Dương Tông rút lui cho ta!

Lưu Húc không hề dừng lại lâu hơn, xoay người liền quát lớn với những người trong tông môn của mình.

Lưu Dương Tông không có người nào ham chiến, lập tức dùng tốc độ cao nhất thối lui khỏi chiến trường.

Một số người Cung Tiếu Ngạo muốn phản ứng lại, định ngăn chặn chúng lại thì cũng là không còn kịp rồi.

Lưu Húc cũng không có rời đi ngay, lại cưỡi Linh Thú của mình lao về hướng tới chỗ Huyền Diệu đang đứng.

- Quân sư chết tiệt, ngày đó lúc mới vào cung đã muốn mạng của ta. Hiện tại trước hết ta muốn mạng của ngươi!

Lưu Húc trợn mắt nhìn Huyền Diệu mà quát lớn.

Ngày đó hắn nguyện ý thần phục Lăng Tiếu do bị ép buộc bởi thực lực kém, nhưng hắn cũng vẫn muốn một ngày kia có khả năng đổi chỗ với Lăng Tiếu chiếm lấy cung Tiếu Ngạo.

Chính là, sau khi hắn vào cung Tiếu Ngạo đã hiểu rõ thực lực hùng hậu của cung Tiếu Ngạo liền từ bỏ ý nghĩ về phương diện này. Bởi vì người cung Tiếu Ngạo cơ hồ đều trung thành với Lăng Tiếu, hắn rất khó có ưu thế gì để lôi kéo trợ thủ.

Mà ngay cả Diệp Vân Phong một mực thân cận với hắn, hắn nhiều lần ám chỉ mà đều không thể khiến cho Diệp Vân Phong sinh ra chút xíu dao động trong lòng.

Hiện nay Âu Dương gia đến tấn công quy mô, đúng là cơ hội để hắn thoát ly cung Tiếu Ngạo. Tuyệt đối không thể để cho Lưu Dương Tông cùng bị tiêu diệt theo cung Tiếu Ngạo.

Hắn thu được truyền thừa Cửu Dương Phần Thiên công, tự nhận là chính mình nhất định có khả năng xông xáo ngoài thiên địa một phen, nhất định có khả năng biến Lưu Dương Tông thành một thế lực rộng lớn.

Thứ hắn cần chỉ là vấn đề thời gian cho chính mình, hắn không cam lòng chịu náu mình dưới người khác.

Hắn có mưu đồ của mình, chính là hắn vừa mới vào cung Tiếu Ngạo liền bị Huyền Diệu hạ tử lệnh phải đem hắn đi xử tử.

Nếu không phải Lăng Tiếu ngăn cản, chỉ sợ hắn đã đến Địa Ngục đi gặp Diêm vương.

Từ khi đó, hắn lại bắt đầu hận cực kỳ Huyền Diệu. Nhất là thấy dáng điệu khoan thai nhẹ nhàng kia của Huyền Diệu lúc bày mưu tính kế, thì càng hận không được lập tức giết chết Huyền Diệu.

Hiện nay cơ hội liền ngay trước mắt, hắn nhất định phải giết chết Huyền Diệu. Sau này Lăng Tiếu coi như là đông sơn tái khởi ( thua keo này bày keo khác), thì cũng mất đi một người nhiều mưu trí, khó thành đại sự.

Huyền Diệu một mực chú ý đến chiến cuộc, cảnh Diệp Vân Phong bị Lưu Húc ám sát kia hắn đã thấy được.

Hắn không nhịn được giật mình la lên

- Thật sự là kẻ có tướng làm phản trời sinh, Cung Chủ không nghe ta khuyên can, thật sự thành tai họa!.

Lời này của hắn còn chưa nói xong, thì Lưu Húc đã sắp đến trước mặt hắn, hướng về phía hắn vừa mắng to vừa ra tay.

Huyền Diệu cũng không hề chạy trốn, chỉ là lẳng lặng đứng ở chờ đợi. Mấy tên Thiên Tôn bên cạnh hắn cũng đồng thời xuất kích.

Năm tên Cao Giai Thiên Tôn, là Võ Giả của nămthuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ không giống nhau.

Bọn họ tách ra năm phương vị, Thế Giới Chi Lực đồng thời chống đỡ lan tỏa ra, hình thành trận pháp tiểu Ngũ Hành tương ứng trợ giúp lẫn nhau để đón nhận Lưu Húc.

- Chỉ là tiểu trận pháp mà cũng muốn chắn ta sao. Hôm nay ta thề muốn giết ngươi!

Lưu Húc khinh miệt nhìn năm người hình thành trận pháp mà cao giọng quát một tiếng. Hắn thu hồi trường thương cầm trong tay, một đôi quyền sáo ( bao tay) cấp Thánh Giai gắn vào trên tay. Cửu Dương Phần Thiên Quyền vừa xuất ra, những vòng ánh sáng rực rỡ màu sắc không giống nhau liền phóng ra ngoài.

Năm tên Cao Giai Thiên Tôn kia cùng nhau quát

- Ngũ Hành thuẫn!.

Thế Giới Chi Lực từ năm phương khác nhau hình thành một cái thuẫn tròn thật lớn chặn quyền kình của Lưu Húc.

- Rầm rầm!

Huyền Diệu thân là đệ tử đơn truyền của Huyền Cơ Môn, trên thông thiên văn, dưới rành địa lý, càng giỏi về chiêm tinh bói toán, phong thủy số mệnh, lập mưu bày trận, có thể nói xứng đáng được Lăng Tiếu gọi là "Thần côn ".

Hắn tịnh không sở trường am hiểu chiến đấu, thì cũng không có nghĩa là hắn có khả năng mặc kệ cho người ta ăn thịt.

Ngoài việc huấn luyện trận pháp trăm người ra, hắn còn có năm tên Thiên Tôn này phối hợp lập tiểu Ngũ Hành trận, đúng là dùng để bảo vệ chu toàn cho chính mình.

Năm người mặc dù chỉ là thực lực Cao Giai Thiên Tôn, nhưng là Ngũ Hành tương sanh tương khắc. Lực lượng phát tán ra ngoài lại có khả năng tiêu diệt cao thủ Đê Giai Huyền Đế thông thường, càng có khả năng lấy cứng đối cứng với uy phong của Trung Giai Huyền Đế.

Chỉ là Lưu Húc cũng không phải Trung Giai Huyền Đế bình thường. Hắn có bản lĩnh vượt bậc mà chiến, lại là quyết tâm giết chết Huyền Diệu nên ngay từ đầu liền dùng hết sức lực.

- Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!

Năm tên Thiên Tôn hình thành Ngũ Hành thuẫn, bị Lưu Húc nện cho vài quyền Cửu Dương Phần Thiên Quyền đến nứt nẻ vỡ ra, còn may cũng không lâm vào cảnh sớm bị hoàn toàn tán loạn.

Năm tên Thiên Tôn kia khóe miệng đều tràn ra vết máu, cuối cùng gượng gạo mới đỡ được một chiêu này.

- Ngũ Hành hóa kiếm!

Năm tên Thiên Tôn cắn răng, năm cỗ lực lượng lại lần nữa bắt đầu khởi động, hóa thành một thanh kiếm lớn năm màu chém về hướng tới Lưu Húc.

- Kiển Hỏa Chi Quang, phá cho ta!

Lưu Húc cao giọng quát một tiếng, hai tay chập lại, sống bàn tay cùng hạ xuống, đón nhận thanh kiếm lớn nện tới.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Thanh kiếm ngũ sắc tuy có được lực lượng có thể sánh với một kích của Trung Giai Huyền Đế thông thường, nhưng khi đối mặt sự dũng mãnh của cao thủ Trung Giai Huyền Đế như Lưu Húc thì vẫn có vẻ không đủ, trực tiếp bị nện nát bấy.

Năm tên Thiên Tôn đều là ngã nhào về mấy phương hướng, máu tươi phun ra thành vòi.

Lưu Húc không thèm đuổi giết năm tên Thiên Tôn kia, hắn nở một nụ cười hung ác mà nói

- Ha ha, quân sư quạt mo, ngày này sang năm liền là ngày giỗ của ngươi!.

Đọc truyện chữ Full