TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1593: Đan thành

Dịch Thành trầm tư và gật đầu.

- Ân, Lăng thánh sư này gương mặt có chính khí, hắn tuyệt đối không phải loại tiểu nhân nham hiểm, nếu như hắn thật sự luyện ra Thánh Hoàng Đan, tuyệt đối là phúc của Dịch gia, đại thánh sư đáng cho chúng ta toàn lực lôi kéo, Dịch Hoành ngươi tận khả năng giao hảo với hắn, không cần quá mức tận lực, hết thảy thuận tự nhiên sẽ không khiến người ta cảm thấy không thoải mái.

Dịch Hoành gật đầu, hắn cũng sẽ làm như Dịch Thành nói.

Bằng hữu quý ở thổ lộ tình cảm, mà không phải a dua nịnh nọt đánh tốt quan hệ.

Lăng Tiếu đạt tới Thánh giả thì tốc độ đề luyện linh thảo nhanh hơn nhiều.

Những linh thảo kia hiện ra, từng gốc bị thiên hỏa thiêu cháy, tinh hoa của linh thảo không ngừng rơi xuống như hạt mua.

Hai tay của Lăng Tiếu không ngừng biến hóa, người ta căn bản không bắt được, bộ dáng của hắn khí định thần nhàn, phong phạm đại sư hiện ra không thể nghi ngờ.

Lăng Tiếu nhiều năm qua luyện đan vô số, lại có dược thần truyền thừa, Lăng Tiếu không nghi ngờ là luyện dược sư xuất sắc.

Có kinh nghiệm lúc trước luyện Thánh Hoàng Đan cho Hàn Khai, Lăng Tiếu có thể hoàn thành nhanh chóng tự nhiên, đề luyện tinh hoa của từng gốc linh thảo.

Thứ này là linh thảo cao giai, chỉ còn lại tinh hoa, mùi thơm của linh dược tràn ngập động phủ, người ta chỉ hô hấp cũng cảm thấy vô cùng thoải mái.

Chắt lọc tinh hoa linh thảo, đối với thấp giai luyện dược sư mà nói là chuyện hơi khó, thế nhưng mà đối với cao giai luyện dược sư thì đây là chuyện quá dễ.

Hôm nay đối với Lăng Tiếu mà nói chuyện gian nan nhất chính là phải như thế nào mới áp chế được tinh hoa của linh thảo tràn ra ngoài, còn phải đề luyện năng lượng trong thú đan, cuối cùng lại mang tinh hoa này kết hợp với thú đan, hơn nữa dung hợp thánh vật bổn nguyên cùng một chỗ.

Mỗi công đoạn đều hoàn thành một cách hoàn mỹ, bảo trì tinh hoa và lực lượn không có khuếch tán ra ngoài, mà cuối cùng dung hợp cần lực lượng mạnh để thúc ép chúng dính vào nhau.

Lăng Tiếu bạn tâm là vào thời khắc kết đan sẽ có thiên địa dị tượng, mà đan dược đạt tới đại thánh đan thì thiên địa dị tượng vô cùng khủng bố, Lăng Tiếu cảm thấy không chịu nổi

Lăng Tiếu cần Dịch Thành và Dịch Hoành biết rõ chỗ biến thái của luyện đan, cố ý thả chậm tốc độ, cuối cùng trải qua ba ngày sau mới kết đan.

Lăng Tiếu trực tiếp biến thành bán long, một thân khí thế trực tiếp đạt tới Thánh giả cao giai.

Linh khí bành trướng không ngừng bị Lăng Tiếu hấp thu lại, linh khí bao trùm cả cửa động.

Bên ngoài động Dịch Thành Dịch Hoành và Dịch Phong cách đó không xa đều cảm thấy dị biến xuất hiện.

Linh khí trong phương viên mấy chục vạn dặm bị hấp thu không còn, trong đó càng có lực lượng bổn nguyên nho nhỏ bay tới.

- Sắp kết đan sao?

Dịch Hoành mừng rỡ kinh hô.

Dịch Thành ở ngoài động biến sắc, nói:

- Sắp rồi, thiên địa linh khí hội tụ nhiều như vậy, lại dẫn lực lượng bổn nguyên vào trong, đây chính là dấu hiệu đan thành.

Lúc này Dịch Phong cũng không có đi xa, ánh mắt của hắn đầy khó coi.

- Ngươi cũng tin tưởng rồi sao?

Dịch Thành lúc này trách cứ nói với Dịch Phong.

Thiếu chút nữa bởi vì Dịch Phong lỗ mãng mà bọn họ thất giao với một đại thánh sư, càng khiến bọn họ vô duyên với Thánh Hoàng Đan, chuyện này khiến Dịch Thành tức giận.

- Không... Không có khả năng, trước khi đan thành ta không tin hắn là đại thánh sư!

Dịch Phong không muốn tiếp nhận sự thật này.

Chính hắn khổ luyện nhiều năm cũng không đạt tới đại thánh sư, mà Thánh giả thấp giai đỉnh phong này lại là đại thánh sư, chuyện này hắn không tiếp nhận được.

- Hừ, nếu hắn thực thành công, ngươi nên tự đi xin lỗi!

Dịch Thành tức giận quát lên.

Vào lúc giọng hắn vừa dứt, trong động phủ có tiếng nổ kinh thiên.

Cả ngọn núi không ngừng chấn động, nếu không phải lúc trước sớm thiết lập cấm chế, sợ rằng cả ngọn núi đã biến thành than.

Vào thời khắc này ánh lửa trên bầu trời hiện ra bốn phía, vô hỏa diễm từ trên cao hàng lâm, giống như thiên tai tận thế mang theo thiên uy khiếp người.

Oanh long oanh long!

Hỏa diễm rơi xuống như vẫn thạch, uy lực giống như cường giả tuyệt thế xuất chiêu, núi cao ở gần bị trùng kích thành bụi phấn, mặt đất phơi bày từng hố to đáng sợ.

Dịch Thành, Dịch Hoành và Dịch Phong thần sắc đại biến, lập tức sử dụng lực lượng không gian ngăn cản.

- Trời hiện dị tượng, có thánh đan hiện, phải bảo hộ chỗ này, không thể để bên trong bị trùng kích, bằng không thánh đan có khả năng sẽ bị hủy, mà khi đó... Lăng thánh sư chỉ sợ cũng khó qua được!

Dịch Phong mở miệng nhắc nhở.

Hắn cùng Dịch Hoành ứng phó hỏa diễm cực kỳ chật vật, bởi vì hỏa diễm này chẳng khác gì Thánh giả cao giai xuất kích, thậm chí có thể so được với Thánh Hoàng công kích, nếu không phải Dịch Thành tiếp nhận nhiều áp lực, chỉ sợ bọn họ đã trốn đi.

Hỏa diễm kéo dài nửa ngày mới dần dần tán đi.

Linh thú bốn phía đã hoảng sợ không biết trốn đi nơi nào, mà dong binh ở cách đó mấy vạn dặm thì không ngừng hô quát, tưởng có Thánh giả hoặc Thánh Hoàng đang đại chiến, cũng sớm rời xa, không dám tới gần.

Sau khi hỏa diễm biến mất, Dịch Thành thở ra một hơi, trên trán của hắn xuất hiện nhiều mồ hôi, hiển nhiên này cả buổi tiêu hao không ít lực lượng, mà Dịch Hoành cùng Dịch Phong thì chật vật không chịu nổi, y phục trên người đều hư nát, mà khóe miệng có vết máu tràn ra, rất hiển nhiên là bị hỏa diễm trùng kích nên nội thương.

- Đan thành a?

Dịch Thành nhìn qua cửa động và nói một câu.

Dịch Hoành cùng Dịch Phong đưa mắt nhìn qua, đang chờ kết quả.

Bỗng dưng một hương khí mê hoặc dụ người truyền ra ngoài.

Mùi thơm này khiến người nào ngửi cũng cảm thấy thoải mái, dược hương thắm vào kinh mạch ngũ tạng cho người ta cảm giác dễ chịu.

- Mùi thơm thật tinh thuần, đây... Đây tuyệt đối là đại thánh đan không nghi ngờ!

Dịch Thành vô cùng vui vẻ nói ra.

Dịch Hoành cũng cao hứng, mà Dịch Phong thì sắc mặt lạ lùng.

Dịch Phong đang không hiểu vì sao một kẻ tu vị Thánh giả thấp giai lại có thể luyện chế ra đại thánh đan, hẳn là người ta có bí pháp sao?

Dược hương biến mất, một đạo thân ảnh trong động đi ra ngoài.

Dịch Thành lúc này không chờ được kinh hô lên.

- Lăng thánh sư tình huống như thế nào?

Hắn biết rõ Lăng Tiếu đã thành công, nhưng mà sốt ruột hỏi một câu.

Lăng Tiếu cười nhạt một tiếng, nhìn qua Dịch Thành và đưa một cái chai qua.

- May mắn không làm nhục mệnh!

Dịch Thành tiếp cái chai, nhìn viên đan dược trong chai thì trên khuôn mặt đầy kích động.

- Thật sự là Thánh Hoàng Đan, là phúc của Dịch gia chúng ta!

Dịch Thành lúc này kinh hô một tiếng, tiếp theo khom người với Lăng Tiếu.

- Đa tạ Lăng thánh sư!

Lăng Tiếu cuống quít nói:

- Dịch lão ngươi khách khí, chúng ta theo nhu cầu mà thôi.

Hắn cố tình giao hảo Dịch gia, tự nhiên không muốn cậy tài khinh người.

- Không nên nói vậy, nhưng nếu không phải Lăng thánh sư để mắt Dịch gia, cũng không giúp chúng ta, phần nhân tình này Dịch gia chúng ta nhớ, ngày sau Dịch gia chúng ta sẽ toàn lực giúp Lăng thánh sư.

Dịch Thành trịnh trọng nói ra.

Dịch Hoành ở bên cạnh nói:

- Không sai, Lăng huynh đệ ngày sau có cần Dịch Hoành ta giúp việc, Dịch Hoành tuyệt không chối từ!

Đọc truyện chữ Full