TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Khống Thiên Hạ
Chương 2416: Chẳng lẽ ở trên Chí tôn còn có cảnh giới sao? (2)

Trong lời nói của lão có thể nghe ra được tôn kính cùng cảm kích của lão đối với Lăng Thái Sơ là phát ra từ nội tâm!

Lăng Tiếu nghe được lời nói của Ninh Thần Cương, cuối cùng là hiểu Ninh Thần Cương vì cái gì lại đối với hắn nhiệt tình như vậy, nguyên lai đều là nhìn ở trên phân thượng vị lão tổ này của hắn.

Lăng Tiếu hỏi:

- Ninh... Ninh lão, ngươi nhưng biết Thái Sơ lão tổ hiện tại ở đâu không?

Ninh Thần Cương nghe Lăng Tiếu không gọi lão là "Lão thái gia", cũng là thoáng qua vài phần thất vọng, bất quá ngay lập tức liền giấu đi.

Lão lắc lắc đầu đáp:

- Ta cũng không biết hắn đi đâu, đã rất nhiều năm không nghe nói qua tin tức của hắn.

Ngừng một chút lão lại nói:

- Khi ấy hắn nói muốn đi đến cuối cùng vực ngoại, xông vào rất nhiều không gian kinh khủng của vực ngoại, truy cầu đột phá cuối cùng đi!

- Truy cầu đột phá cuối cùng? Chẳng lẽ ở trên Chí tôn còn có cảnh giới sao?

Lăng Tiếu kinh ngạc hỏi.

Hắn cũng không nghĩ đến vị lão tổ tông này lại cường hãn như vậy, lại có loiaj đại bá khí này, muốn đi tới tận đầu vực ngoại, còn muốn xông vào rất nhiều không gian chi địa hung hiểm.

Theo Lăng Tiếu được biết, vị lão tổ tông này nhưng là còn đang sống, lão cũng từng được coi là thanh niên thiên tài đệ nhất ở trong tộc, chỉ bất quá bây giờ cái danh thanh niên thiên tài đệ nhất này đã bị Lăng Tiếu hắn vượt qua rồi.

- Hẳn là có đi, võ không giới hạn, ai lại dám nói Chí tôn chính là đỉnh phong đây! Việc này tạm thời không phải là ngươi có thể tiếp xúc, chờ ngươi đến cảnh giới này của chúng ta liền sẽ hiểu được, ở phía trển hẳn còn có tồn tại mạnh hơn đi!

Ninh Thần Cương thở dài nói, tiếp theo lão lại nói:

- Ta mang ngươi đi dạo trong minh một chút, để ngươi làm quen một chút hoàn cảnh, đồng thời ngươi có chuyện gì muốn làm đều có thể nói với ta, ta để cho những người khác giúp ngươi lưu ý một chút!

Lăng Tiếu cảm ơn một tiếng, liền đem chuyện muốn tìm Viên Chiến Thiên nói với Ninh Thần Cương, để cho lão an bài người đi tìm xem có tin tức của Viên Chiến Thiên hay không.

Thanh Nguyệt không gian không nhỏ, Lăng Tiếu để cho Viên Chiến Thiên ở trong này chờ hắn nhưng mà lại không nói địa điểm cụ thể, muốn tìm được hắn nhưng rất không dễ dàng.

Đương nhiên giữa hắn cùng Viên Chiến Thiên đều là có lưu lại khí tức lẫn nhau, chỉ cần khoảng cách không tính là quá xa liền có thể cảm ứng được tồn tại của đối phương.

Nhưng mà Lăng Tiếu đến Thanh Nguyệt không gian lại là không có loại cảm giác này, hắn hoài nghi Viên Chiến Thiên có phải đã rời khỏi Thanh Nguyệt không gian đến những địa phương khác rồi hay không.

Tóm lại trước để người của Thanh Phong minh giúp hắn tìm xem một chút, như vậy cũng tốt!

Lăng Tiếu ở bên trong Thanh Phong minh sống hai ngày, trên căn bản quen thuộc hoàn cảnh ở chỗ này, chỉ là hắn thủy chung so với người ở trong này bảo trì một khoảng cách, cũng không nghĩ qua xâm nhập hiểu rõ bất luận kẻ nào, cũng không muốn một mực đặt chân ở chỗ này.

Chỉ là hắn không có ý định giao thiệp quá nhiều với người ở chỗ này, nhưng mà có lúc chính là thân bất do kỷ.

Bởi vì hắn đột nhiên thấy được một đạo thân ảnh quen mát, nhưng là ở trong lúc nhất thời lại không nhớ nổi là ai.

Người nọ không chỉ là một người mà thôi, ở sau lưng nàng còn đi theo vài người như muốn chạy ra vực ngoại mà đi.

Chỉ bất quá Lăng Tiếu lại là suy đoán, mấy người đi theo sau lưng nàng dường như muốn ngăn cản nàng rời khỏi, mà không phải là muốn cùng đi với nàng.

Những người này đều là từ bên trong Thanh Phong minh đi ra, bọn họ hẳn đều là người của Thanh Phong minh, chỉ là không biết khởi lên cái tranh chấp gì.

Lăng Tiếu do dự một chút cũng không có lập tức đuổi theo, hắn lẩm bẩm nói một tiếng:

- Sẽ không ở chỗ này gặp được nàng đi? Có thể chỉ là trùng hợp đi!

Bọn họ một trước một sau xông ra khỏi bình chướng của Thanh Nguyệt không gian đến trên vực ngoại, mà thân ảnh quen thuộc với Lăng Tiếu kia lại là bị mấy người đi theo bao vây lại.

- Tiểu sư muội, ngươi cần gì phải giấu chúng ta rời đi như vậy, chẳng lẽ ngươi không nhớ lời dặn của sư thúc sao? Sau này ngươi liền an tâm sống ở chỗ này đi, đừng nghĩ đến trở về cố thổ kia của ngươi nữa!

Trong những người ngăn cản kia, một gã nam tử trẻ tuổi tuấn lãng cầm đầu mang theo vẻ cười tà hướng với nữ tử bị bao vây ở bên trong nói.

Nam tử trẻ tuổi này một thân thanh sam, khí vũ bất phàm, đầu tóc phiêu dật linh động, cả người phát tán ra một cỗ khí tức tà mị.

Nam tử này còn có thực lực trung cấp Chí tôn Thủy Thần, còn là tiểu đồ đệ Việt Chiêu Phong của Thanh Phong minh Phó minh chủ Lệnh Phong Nghĩa.

Việt Chiêu Phong có danh hiệu "Tiểu Phong Thần", từng được nhận qua chỉ điểm của minh chủ Phong Thanh Dương, học được vài phần tinh túy của Bạo Phong thân pháp, ở bên trong Thanh Phong minh cũng là nhân vật công tử ca nhất hào.

Bất kể là dung mạo của hắn hay là thế lực ở sau lưng hắn xác thật là bạch mã vương tử trong mơ của đại đa số nữ tử trẻ tuổi.

Nữ tử bị hắn ngăn cản rõ ràng là một tuyệt sắc mỹ nữ, nàng có một khuôn mặt phối hợp với ngũ quan hoàn mỹ, có dáng người giống như ma quỷ để cho tất cả nữ nhân đều vì đó mà đố kỵ hâm mộ, bất kể nhìn như thế nào đều rất dễ dàng để cho bất kỳ một nam nhân nào quỳ gối ở dưới váy.

Chỉ là trên khuôn mặt nàng có một cỗ khí tức lạnh như băng cự người ngoài ngàn dặm, giống như là tuyết mai cao ngạo cô phương tự thưởng!

Nếu như Lăng Tiếu đuổi theo đến đây nhất định có thể nhận ra nàng rõ ràng là Liễu Phiêu Phiêu từng quen biết ở trong Loạn Táng không gian!

Nàng cũng từng dược coi là đệ nhất mỹ nhân của Thiên Long địa vực!

Lúc đó nàng cùng Lăng Tiếu tách ra, nàng chỉ là Thiên Thần Vương đỉnh phong, mà thực lực hôm nay của nàng đã đạt tới một bước Chí tôn Thủy Thần rồi!

Chỉ là Liễu Phiêu Phiêu lại vì sao sẽ xuất hiện ở Thanh Nguyệt không gian đây?

- Mời tránh ra, chuyện của ta không cần ngươi quan tâm!

Liễu Phiêu Phiêu lạnh lùng đối với Việt Chiêu Phong quát lên.

- Lớn mật, ngươi lại dám nói chuyện như vậy với Việt sư huynh, còn không ngoan ngoãn nghe lời của Việt sư huynh trở về với chúng ta.

- Không sai, đừng ỷ vào chính mình có vài phần tư sắc liền mở cái gì má hồng, Việt sư huynh có thể để ý đến ngươi đây chính là phúc phận của ngươi!

- Đúng vậy a, Việt sư huynh cũng là vì tốt cho ngươi, nếu như một mình ngươi trở về chỉ sợ còn chưa đến cố thổ đã bị những lược đoạt giả kia gian sát rồi!

- Việt sư huynh chính là lòng dạ quá mềm, nếu như là người khác thì đã sớm đem nàng bắt lại rồi, cần gì phế miệng lưỡi với nàng!

Những người này mồm năm miệng mười mà nói, không một người là không hướng tới Việt Chiêu Phong mà nịnh hót.

Bên phía Việt Chiêu Phong tổng cộng có tám người, hắn cùng với hai người khác là trung cấp Chí tôn, năm người còn lại chỉ là đê cấp Chí tôn.

Bọn họ đều là lấy Việt Chiêu Phong làm chủ, tận lực đi nịnh hót đồ đệ mà Phó minh chủ Lệnh Phong nghĩ này yêu thích nhất.

Đọc truyện chữ Full