Thật ra thì như vậy cũng tốt, tất cả mọi người cho rằng lấy được đồ tốt nhất, không muốn chia sẽ cho người khác, mình cũng lười giải thích.
Ở trên thuyền cổ không lâu, giống như lúc trước, lần nữa phá vỡ đại dương huyết sắc, đi ra phía ngoài.
Qua lại một lần, thời gian không lâu, nhưng đối với Nhiếp Vân mà nói, lại có biến hóa long trời lỡ đất, mặc dù chưa tu luyện Minh Hỏa Cửu Biến cộng thêm Minh Hỏa thân pháp tới đỉnh phong, nhưng thực lực lại tăng lên không chỉ gấp đôi!
Rất nhanh thuyền cổ lái ra khỏi Hóa Huyết Trì, đám người Nhiếp Vân lần nữa trở lại sơn động.
- Trở về thôi!
Cho rằng đã lấy được vật mình cần, hoặc là trải qua sinh tử, đám người La Hạo không có quá nhiều do dự, rời đi sơn động lập tức chạy về tông môn.
Trong nháy mắt rời sơn động, bàn tay Nhiếp Vân động một cái, Họa Tiên vây khốn mọi người bị hắn thu vào trong cơ thể.
Hạo Viên trưởng lão nói không sai, sau khi luyện hóa Vạn Quyển Đồ, hắn đối với Họa Tiên quỷ dị này có năng lực hoàn mỹ nắm trong tay, có thể tùy thời lấy đi.
Bàn tay mở ra, trong lòng bàn tay có một hình vẽ trôi lơ lửng, Huyết Trì giống như máu tươi, một chiếc thuyền cổ lẳng lặng trôi lơ lửng ở phía trên, không nhúc nhích, tựa như ảo cảnh.
- Họa Tiên, không hổ là cường giả Hoàng cảnh viên mãn mới có thể làm ra, nắm giữ không gian có thể nói tuyệt đỉnh!
Tinh thần động một cái, bức họa ẩn ở trong cơ thể, Nhiếp Vân không khỏi cảm khái.
Luyện hóa Họa Tiên mới biết thứ này lợi hại, vẽ một thế giới ở trong một bức tranh, cao minh hơn trận pháp không gian không biết gấp bao nhiêu lần, đã có thể tương đương với nạp vật vật thế giới rồi.
Nghiên cứu Họa Tiên một hồi, biết thực lực của hắn bây giờ nghiên cứu không ra cái gì, Nhiếp Vân liền không nghĩ nhiều nữa, theo sát ở sau lưng mọi người, tăng thêm tốc độ bay vút đi.
Thời điểm tới còn phải quan sát khắp nơi, lúc trở về thì không cần nữa, tốc độ nhanh hơn không ít, chỉ nửa ngày mọi người liền thấy ánh mặt trời, rời khỏi sơn động, lần nữa trở lại sơn cốc.
- Chư vị, ta còn có chút chuyện riêng phải xử lý, tạm thời không trở về tông môn, vì vậy cáo từ!
Trở về mặt đất, La Hạo liền ôm quyền.
- Ta cũng có chút chuyện phải xử lý, gặp lại sau!
Triệu Nhiễm theo sát nói.
- Ta cũng cáo từ...
Ở trong Họa giới, khắp nơi đều là nguy hiểm, mọi người còn có thể chân thành hợp tác, nhưng đến ngoại giới, liền khó mà nói, tất cả mọi người biết điểm này, nên từng cái cáo từ.
Nhiếp Vân cũng không ngăn trở, hắn cũng không muốn đồng hành với những người khác, lúc này không nói nhiều, kêu gọi Thần thú phi hành tới.
Thần thú phi hành này dựa theo mệnh lệnh của hắn, cũng không đi xa, nghe được kêu gọi liền bay tới, một người một thú nhanh chóng bay về phía Hỏa Thần thành.
Còn chưa tới Hỏa Thần thành, bàn tay động một cái, một ngọc phù truyền tin xuất hiện ở lòng bàn tay.
- Nhiếp Vân, sư phụ trở lại rồi, nói muốn gặp ngươi!
Một nhóm chữ xuất hiện.
Là Bích Nhi truyền âm.
Sư phụ rrong miệng nàng, chính là Bích Lạc tiên tử, lần trước sau khi ở Hỏa Thần tông Tàng Thư khố đột phá, liền không thấy nữa.
- Ta sắp đi Hồng Hà vực, gặp Bích Lạc tiên tử cáo từ cũng tốt!
Chuyện Hạo Viên trưởng lão kết thúc, Nhiếp Vân tính toán đi Hồng Hà vực tìm Đạm Đài Lăng Nguyệt, nếu Bích Lạc tiên tử trở lại, liền đi qua cáo từ nàng.
Sơn cốc cách Hỏa Thần thành không xa, thời gian không lâu liền thấy thành phố to lớn xuất hiện ở trước mắt, ở chỗ này hắn không có dừng lại, trực tiếp bay về phía Hỏa Thần tông.
- Nhiếp Vân tham kiến Bích Lạc trưởng lão, chúc mừng trưởng lão tu vi đột phá!
Đi tới tông môn, lệnh bài trưởng lão Bích Lạc tiên tử cho hắn vẫn còn, không tốn quá nhiều công phu liền đến chỗ ở của thầy trò Bích Nhi, gặp được Bích Lạc tiên tử.
Hơn nửa tháng không thấy, Bích Lạc tiên tử tựa hồ lại có tinh tiến, trước kia thấy nàng, tùy thời có thể cảm nhận được lực lượng cường đại, thời gian lâu dài sẽ sinh ra áp lực rất lớn.
Bây giờ bất đồng, nàng giống như dung hợp lại những lực lượng này, không còn mủi nhọn như trước kia, cho người ta một loại cảm giác như cô nương nhà bên cạnh.
- Có thể có hôm nay, còn phải đa tạ Ngọc Trản Lưu Ly Tử của ngươi!
Bích Lạc tiên tử cũng không phủ nhận, cười nhạt.
Nhất tiếu bách mị sinh, bách hoa vô sắc!
Không hổ là mỹ nhân cùng cấp bậc với Đạm Đài Lăng Nguyệt, mất đi mủi nhọn trước kia, nhất cử nhất động đều cho người một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui.
- Khách khí, lần này tới, là muốn cáo từ trưởng lão! Ở chỗ này quấy rầy nhiều ngày, cũng nên rời đi rồi!
Nhiếp Vân ôm quyền nói.
- Cáo từ? Nhanh như vậy đi liền?
Bích Lạc tiên tử sửng sốt, do dự một chút, ngọc thủ lộn một cái, một thanh trường kiếm xuất hiện ở lòng bàn tay.
- Lần này đi ra ngoài, ta may mắn lấy được một thanh trường kiếm, biết ngươi am hiểu dùng kiếm, liền đưa cho ngươi, Thiên Ngoại Tinh Thần Thạch luyện chế thành, hết sức vững chắc, chờ ngươi tiến vào Hoàng cảnh, dùng Thiên Địa Huyền Hoàng khí dễ chịu, có thể một mực sử dụng, khi Thiên Địa Huyền Hoàng khí đủ, lên cấp thành Thần binh Hoàng cảnh viên mãn cũng không phải vấn đề!
- Cái này...
Không nghĩ tới đối phương đưa mình một thanh kiếm, Nhiếp Vân sửng sốt một chút.
- Cầm đi, ân tình của ngươi đối với thầy trò ta, ta không biết báo đáp như thế nào, nếu như không chấp nhận, ta thật không có biện pháp!
Bích Lạc tiên tử cười nói.
- Cúng kính không bằng tuân mệnh, đa tạ tiên tử!
Thấy thái độ của đối phương kiên quyết, Nhiếp Vân nhận lấy kiếm.
Nhẹ nhàng trảo chuôi kiếm, một cổ cảm giác chích nhiệt lan tràn toàn thân, để cho bắp thịt không tự chủ được nhảy lên.
Không cần rút kiếm, cũng biết đây là một thanh hảo kiếm, vượt qua tất cả binh khí mà dĩ vãng hắn đã dùng.
- Tinh Thần kiếm? Tên rất hay!
Cúi đầu nhìn, ánh mắt của Nhiếp Vân sáng lên.
Trên vỏ kiếm có khắc hai chữ Tinh Thần, mang theo khí tức Đại Đạo hỗn nguyên, không cần nhìn cũng biết người luyện chế thanh kiếm này, ít nhất là cường giả Hoàng cảnh viên mãn!
- Thanh kiếm này bây giờ là Vương cảnh viên mãn, phù hợp thực lực của ngươi bây giờ, đợi ngươi tiến vào Hoàng cảnh, có thể dùng Thiên Địa Huyền Hoàng khí ân cần săn sóc, thực lực sẽ gia tăng gấp mấy lần!
Bích Lạc tiên tử khẽ mỉm cười.
- Cám ơn!
Nắm Tinh Thần kiếm, Nhiếp Vân càng cảm thấy thích.
Thu kiếm vào thế giới nạp vật, dùng Thiên Địa Huyền Hoàng khí bao bọc, lần nữa nhìn về phía Bích Lạc tiên tử, tràn đầy cảm kích.