Lúc trước giải độc cho Diệp Đào đã biết rõ muốn hại người là một vị cao thủ dụng độc, hiện tại xem ra hẳn là Diệp Tân cầu Đa Ba vương tử, từ đó bảo Nam Hoa lão tiên ra tay!
Lúc ấy Nam Hoa lão tiên còn chưa có chết, bằng vào thủ đoạn của hắn làm ra âm phách chi độc không phải chuyện khó gì.
Âm phách chi độc không có độc chết Diệp Đào, lại tìm Nam Thiên Y Thánh tới chữa bệnh cho lão gia tử...
Diệp Tân mượn nhờ thân pâận của Đa Ba vương tử trở thành người thừa kế, thứ hai cũng cần Diệp Tân cho hắn trợ giúp, dù sao ba đại vương tử cạnh tranh ngôi vị hoàng đế, nếu có người mười hai phủ công tước hỗ trợ, xác xuất thành công sẽ tăng lên rất nhiều.
- Xem ra chuyện Diệp Tân đầu nhập vào Đa Ba vương tử phải nhanh chóng báo cho Diệp Đào.
Nhiếp Vân không khỏi lo lắng thay Diệp Đào, tuy muốn thoáng một phát, lắc đầu:
- Diệp Đào có thể tranh đấu với Diệp Tân lâu như vậy, trong tộc khẳng định cũng co thế lực của mình, chuyện này ta cũng có thể đoán ra, hắn không có khả năng đoán không ra!
Hắn biết Diệp Đào thời gian không dài, lại hiểu rõ nhân tính của người này.
Trọng nghĩa khí, có đại trí tuệ.
Diệp Tân đầu nhập vào Đa Ba vương tử rất bí mật nhưng Diệp Đào khẳng định sớm biết.
Rõ ràng trúng độc, không có khả năng không truy xét ra ai là người ra tay, âm phách chi độc vô cùng quỷ dị, dựa theo đạo lý cũng không khó tra.
Chắc có lẽ không có chứng cớ chính xác.
- Diệp Tân, ngươi và Diệp Đào tranh đấu cũng bỏ đi, lại gây phiền toái với ta... Xem như ngươi làm chuyện thất sách nhất.
Nghĩ đến những chuyện này, Nhiếp Vân không hề lo lắng vì Diệp Đào, mà là ánh mắt phát lạnh, lộ ra lãnh ý.
Diệp Tân này tranh đấu với Diệp Đào cũng bỏ đi, liên lụy tới mâu thuẫn trong gia tộc của người ta, hắn chẳng muốn ra tay, nếu động thủ với hắn thì đó là chuyện không thể tha thứ được.
Nếu không phải mình nhận ra Bế Huyết Tỏa Mạch Đan, gây chuyện không tốt hiện tại thanh danh quét rác.
Ngón tay bắn ra một viên dược hoàn cho đối phương, tinh thần khẽ động, một đạo khí tức đặc thù dung nhập vào trong đó.
- Đây là giải dược Âm Dương Đoạn Tuyệt Đan, có thể giúp ngươi không thống khổ trong một tháng, một tháng sau độc dược vẫn phát tác.
Tiện tay ném dược hoàn qua.
Nghe có thể giảm bớt một tháng thống khổ, bóng đen không chút do dự nuốt vào.
Ăn có thể sống lâu một tháng, không ăn chết nhanh chóng, có ngốc cũng biết lựa chọn thế nào.
- Rất tốt, đừng tưởng rằng, một tháng ngươi có thể có thời gian tìm kiếm được giải dược của Âm Dương Đoạn Tuyệt Đan, nói rõ cho ngươi biết, dược hoàn giải độc cho ngươi là độc dược, ta thêm độc dược độc môn vào bên trong, trừ ta ra, trên thế gian này không ai giải được hết, Nam Hoa lão tiên cũng không được!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
Nếu gia hỏa này là tâm phúc của Đa Ba vương tử, hoàn toàn có thể lợi dụng hắn một chút, cho nên hắn không có ý định chém giết.
Về phần cái gọi là độc dược độc môn, tự nhiên là thiên phú chi khí, chủ đan điền chi khí làm Nam Hoa lão tiên đối kháng không nổi, gia hỏa này có thực lực không kém, một khi vi phạm ý nguyện của mình, muốn độc chết cũng không khó khăn.
- Vâng!
Cảm thụ một lúc, bóng đen phát hiện thiếu niên nói không sai, tuy trong lòng không cam lòng nhưng vẫn gật đầu.
- Chất độc này của ta còn đáng sợ hơn cả Âm Dương Đoạn Tuyệt Đan, trong đó còn có ý niệm trong đầu của ta, một khi ta phát hiện ngươi nói ra chuyện hôm nay hoặc là dùng những phương pháp khác truyền tin tức ra ngoài sẽ dẫn phát độc tính, lập tức tử vong... Nam Hoa lão tiên không kiên trì được mười giây, ta cảm ngươi không kiên trì được một giây đâu.
Nhiếp Vân nói tiếp.
- Ngươi.. Ngươi giết Nam Hoa lão tiên?
Nghe nói như thế, bóng đen ngẩng đầu lên, khóe miệng co giật vài cái, đồng tử đầy hoảng sợ.
Lúc trước Nam Hoa lão tiên rời khỏi Đa Ba vương tử chặn giết Lưu Hạ trưởng lão, kết quả vừa đi không trở lại... Tất cả mọi người biết chắc là vẫn lạc, nằm mơ cũng không nghĩ tới là thiếu niên trước mắt giết chết.
Vốn hắn còn muốn đi khắp nơi tìm kiếm danh y có thể giải kịch độc trong cơ thể, nghe tin tức như thế lập tức biết rõ đã không có hi vọng.
Nam Hoa lão tiên được xưng giải độc đệ nhất nhân của Thần giới, ngay cả hắn cũng bị độc chết, tìm người khác khẳng định không dùng được.
- Không sai,, Nam Hoa lão tiên là ta giết, nếu ngươi là tâm phúc của Đa Ba vương tử chắc hẳn nhận ra bộ dáng của hắn a?
Nhiếp Vân vì chấn nhiếp, trong lời nói còn gia nhập tiên âm đại đạo uy hiếp, tinh thần khẽ động lấy một thi thể ra khỏi nạp vật thế giới, đúng là Nam Hoa lão tiên.
- Ah...
Liếc mắt nhìn, bóng đen lập tức nhận ra cho nên trên đầu đổ mồ hôi lạnh.
Nếu như trước kia còn có chút hoài nghi, hiện tại hắn không còn hoài nghi nữa.
- Ngươi... Muốn ta làm gì?
Cắn răng một cái, bóng đen nói.
Hắn không ngốc, biết rõ đối phương không có ý hạ sát thủ là vì lợi dụng hắn, tuy biết rõ bị lợi dụng, nếu phản bội vương tử, gây chuyện không tốt thân bại danh liệt, tùy thời tử vong nhưng hắn không có biện pháp.
Không đáp ứng sẽ chết ngay lập tức, đáp ứng còn có một đường sinh cơ, không có khả năng chọn lựa.
- Ngươi tên gì?
Biết rõ đối phương đã triệt để sợ hãi, Nhiếp Vân thu thi thể Nam Hoa lão tiên trở lại nạp vật thế giới và hỏi.
- Ta tên Vũ Huân!
Bóng đen gật đầu nói.
- Vũ Huân?
Nhiếp Vân gật gật đầu:
- Ta muốn ngươi làm vô cùng đơn giản... Ngươi làm nội ứng cho ta ở bên cạnh Đa Ba vương tử, có tin tức gì phải truyền cho ta trước tiên... Yên tâm đi, ta sẽ không bảo ngươi đánh lén vương tử hoặc ra chuyện làm hại để bị phát hiện, ngươi bị chém giết chính là tổn thất của ta đấy.
- Dù sao... Chất độc có thể độc chết Nam Hoa lão tiên cũng không dễ luêện chế như vậy.
- Vâng!
Nghe nói chỉ ẩn tàng, không cần động thủ với kẻ khác, Vũ Huân thở ra một hơi.
Truyền tin tức rất đơn giản, chỉ cần làm cẩn thận và che giấu, vương tử rất khó phát hiện.
Dù sao người hầu cận bên cạnh vương tử không phải chỉ có một mình hắn, biết hành tung của Đạo Vương tử không chỉ có hắn, cho dù xuất hiện biến cố, chỉ cần xử lý tốt, trong thời gian ngắn chắc có lẽ không hoài nghi lên đầu hắn.
- Được rồi, mau quay về đi, ngàn vạn đừng bị phát hiện...
Nhiếp Vân tiện tay ném ra một ngọc bài:
- Lưu tin tức trên đó ta sẽ biết, mặt khác, cảnh cáo ngươi không nên đùa nghịch bịp bợm, kịch độc trong người của ngươi có ý niệm của ta, một khi phát hiện ngươi có ý khác, ngươi nên biết kết quả...