Không riêng hắn nghĩ đến điểm này, những người khác cũng ý thức được như thế nên vô cùng tò mò, hi vọng nhìn xem là bảo vật của ai có thể được Đế Quân ưu ái xếp vào top ba.
- Thứ ba...
Thân thể Diệp Tân run rẩy liên tục.
Nghe vị trí thứ tư không có tên hắn, biết rõ top ba không có hắn, xem ra lễ vật của hắn đạt được Đế Quân đại nhân thưởng thức nhưng lại không có tên hắn, cũng không có Diệp Đào, ít nhất đổ ước không cần thực hiện, xem như ngang tay.
- Ta mới thứ năm, ngươi thứ tự cũng không cao đâu.!
Nghe được Nhữ Hạ vương tử Tụ Hồn Thanh Linh Đăng là thứ tư, cao hứng nhất phải kể tới Lưu Mộc vương tử.
Vừa bị châm chọc một trận, lúc này có thể đáp trả làm hắn vô cùng vui vẻ.
Cho dù lễ vật không chiếm được trước top ba, nói rõ Đế Quân căn bản không gặp, có thể làm được chuyện gì?
- Tụ Hồn Thanh Linh Đăng, Định Hồn Châu đều là thứ ta nhìn thấy trên sách cổ, thuộc về thượng cổ thần vật, mỗi một kiện có giá trị liên thành, vạn kim khó cầu, không nghĩ tới không vào top ba!
Thật không biết bảo vật top ba là cái gì?
- Đúng thế, thật muốn biết một chút mới được.
- Ánh mắt Đế Quân rất cao, có thể làm cho hắn vừa ý hơn nữa sắp xếp tới top ba tất nhiên bất phàm, mỏi mắt mong chờ là được!
Mười hai phủ công tước, tám đại vương gia hứng thú chờ xem.
Trước kia bọn họ cho rằng chỉ là bọn tiểu bối tặng lễ không có gì, hiện tại nhìn thấy bảo vật như Tụ Hồn Thanh Linh Đăng, Định Hồn Châu cũng chỉ có thể đứng trong top năm, lập tức làm bọn họ sinh ra hứng thú.
- Được rồi, hiện tại công bố top ba!
Bài danh thứ ba!
Thấy hứng thú của mọi người bị câu dẫn, Kiếp Ma lão nhân vuốt vuốt chòm râu cười cười:
- Bài danh thứ ba.. Đa Ba vương tử Thất Nhật Hồi Hồn Đan!
- Thất Nhật Hồi Hồn Đan? Thứ ba?
Kiếp Ma lão nhân lên tiếng, mọi người đang tươi cười đồng thời cứng đờ, cả đám trợn mắt há hốc mồm, không thể tin vào tai của mình.
Thời điểm mọi người nghe Thất Nhật Hồi Hồn Đan cũng có phần chờ mong, mặc dù rất chờ mong top ba nhưng nội tâm đã cho rằng viên đan dược này đứng thứ nhất.
Hiện tại không đứng đệ nhất, chỉ có thể đứng thứ ba mà thôi.
Chẳng lẽ hai món còn lại trân quý hơn cả Thất Nhật Hồi Hồn Đan?
Điều này sao có thể?
Thất Nhật Hồi Hồn Đan chính là đan dược Thần Nông Đại Đế lưu lại, trên đời cũng chỉ có một phần mà thôi.
- Thứ ba? Không... Không có khả năng! Ta không tin còn có người xuất ra bảo vật còn trân quý hơn ta.
Đa Ba vương tử đứng lên.
Gương mặt của hắn vô cùng tự tin, trước kia hắn không thèm quan tâm bài danh, hiện tại sắc mặt tái nhợt nên kinh hô thành tiêng.
Vì viên Thất Nhật Hồi Hồn Đan này, hắn không tiếc tự mình đi Hồng Hà vực, từ đó tìm kiếm linh dược khắp bốn phía, vốn tưởng rằng có thể nắm vị trí đệ nhất trong tay, nằm mơ cũng không ngờ chỉ đứng thứ ba.
Đệ nhất và thứ ba, cho dù chỉ kém hai thứ tự nhưng đãi ngộ và thanh danh kém xa nhau.
- Ta cũng không tin, Thất Nhật Hồi Hồn Đan là đan dược ta dùng cả đời luyện chế thành, là vô thượng chí bảo do Thần Nông Đại Đế lưu lại... Làm sao có thể không đứng đệ nhất chứ?
Vân Lang Y Tiên cũng tiến lên một bước.
- Hai vị an tâm một chút chớ vội, Đế Quân sắp xếp như vậy là có mục đích của mình.
Nhìn thấy vẻ mặt của hai người, Kiếp Ma lão nhân cau mày không vui, hắn khẽ nói:
- Được rồi, ta thật muốn xem hai vị trí đứng đầu là ai? Có phải thật trân quý hơn Thất Nhật Hồi Hồn Đan của ta hay không?
Đa Ba vương tử khẽ nói, hai mắt của hắn nhìn chăm chằm vào phía trước, ý tứ rất rõ ràng, hắn muốn biết hai bài danh cao hơn là gì.
- Được rồi, nếu tất cả mọi người muốn biết, hiện tại ta công bố bài danh thứ hai.
Nhìn thấy ánh mắt cấp bách của mọi người nhìn sang, Kiếp Ma lão nhân không do dự nữa, hắn nhìn danh sách sau đó đọc to:
- Bài danh thứ hai.. Diệp phủ, Diệp Đào thiếu gia cửu phẩm Tụ Linh đan!
- Diệp phủ? Diệp Đào?
Nghe được bốn chữ này, Diệp Tân như bị tát vào mặt một cái, sắc mặt biến thành tái nhợt.
Vừa rồi hắn còn cảm thấy may mắn, song phương ngang tài ngang sức, ai ngờ... Đối phương lại đứng thứ hai?
Điều này sao có thể?
Diệp Đào không có gia tộc ủng hộ, không có tài nguyên, làm sao có thể xuất ra lễ vật tốt? Lại nói cửu phẩm Tụ Linh đan là cái gì? Chẳng lẽ còn trân quý hơn cả Thất Nhật Hồi Hồn Đan hay sao?
Không riêng hắn xuất hiện nghi vấn, đám người cũng không biết là gì.
- Cửu phẩm Tụ Linh đan? Đây là cái gì? Tại sao ta chưa từng nghe qua?
- Thứ cho ta cô lậu quả văn, đan dược này quá lạ tai.
- Tuy chúng ta chưa từng nghe qua nhưng có thể làm cho Đế Quân sắp xếp trên Thất Nhật Hồi Hồn Đan, nói rõ bất phàm!
- Đúng là muốn nghe xem đan dược này bất phàm như thế nào.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Người ngồi đây không biết cửu phẩm Tụ Linh đan, gần như không ai nghe qua.
- Cửu phẩm Tụ Linh đan... Là cái gì? Diệp Đào thiếu gia có thể giảng giải cho chúng ta biết hay không, để cho ta thua được rõ ràng.
Đa Ba vương tử nhìn về phía Diệp Đào.
Nghe nói như thế, tất cả mọi người cũng đồng thời nhìn sang Diệp Đào.
Đại bộ phận mọi người không biết viên đan dược này, cũng không biết nó có gì bất phàm mà có bài danh cao hơn thánh vật như Thất Nhật Hồi Hồn Đan.
- Ta...
Thấy ánh mắt mọi người mang theo nghi hoặc, Diệp Đào cũng sững sờ sau đó nhìn sang Nhiếp Vân.
Cửu phẩm Tụ Linh đan... Cụ thể có công hiệu gì, vừa rồi hắn chỉ nghe Nhiếp Vân nói qua cái tên, nói trắng ra hắn cũng không biết gì cả.
- Ha ha, đan dược có công hiệu gì, hiệu quả gì, chắc hẳn... Vân Lang Y Tiên biết rõ rất rõ ràng a!
Nhìn thấy ánh mắt của hắn nhìn áng, Nhiếp Vân cũng không trả lời, hắn tươi cười nhìn sau lưng Đa Ba vương tử.
Nghe nói như thế, mọi người lúc này mới chú ý tới Vân Lang Y Tiên.
Trước kia Vân Lang Y Tiên không ngừng nghi vấn hai bài danh trước là gì, hiện tại sắc mặt đỏ rực, toàn thân không tự chủ run rẩy, cũng không phải sợ hãi mà là hưng phấn.
- Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ ngươi biết rõ cửu phẩm Tụ Linh đan?
Đa Ba vương tử cau mày nhìn sang hắn và hỏi thăm.
- Biết rõ!
Vân Lang Y Tiên gật gật đầu, hắn hít sâu một hơi và bái phục.
- Thất Nhật Hồi Hồn Đan danh khí rất lớn, tất cả mọi người biết là siêu cấp đan dược do Thần Nông Đại Đế luyện chế ra, nhưng... Trong tất cả đan dược hắn nghiên cứu cả đời, đan dược này nhiều nhất chỉ đạt tiêu chuẩn trung bình mà thôi.