Tu luyện tới Hoàng cảnh viên mãn mới tiến về phía trước một bước, đều phi thường gian nan, gây chuyện không tốt sẽ xuất hiện tai hoạ, vạn kiếp bất phục.
Bích Lạc tiên tử tu luyện Hỏa thần đại đạo, vị Huyền Thiên thượng tôn lưu lại Huyền Thiên Đạo và tự do tương dung cũng bỏ đi, chỉ khi nào xung đột, đạt được truyền thừa sinh ra xung đột thì sống không bằng chết.
Nghĩ vậy Nhiếp Vân đi thẳng về phía trước.
Ầm ầm!
Vừa đi vài bước lại có một bi văn xuất hiện trước mắt.
– Huyền Thiên chưởng!
Phía trên có ba chữ cổ xưa.
– Trong ba ngày luyện thành ba chiêu Huyền Thiên chưởng, có thể tiếp tục đi về phía trước, nếu không gạt bỏ!
Phía dưới viết một dòng chữ đỏ rực.
– Gạt bỏ?
Nhiếp Vân bất đắc dĩ cười cười.
Thật không biết vì sao cường giả Đế cảnh truyền thừa thích làm như thế, lúc trước Viêm Hoàng điện cũng là như thế.
Biết rõ đây là khảo nghiệm, mặc dù có chút bất đắc dĩ nhưng Nhiếp Vân vẫn nhìn Huyền Thiên chưởng trên bia đá.
Càng nhìn càng khiếp sợ, ngạc nhiên trên mặt càng lúc càng nồng đậm.
Bộ chưởng pháp này cao thâm mạt trắc, còn cường đại hơn Kiếm Đạo Đại Đế lưu lại Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm vài phần.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, khó mà tin trên đời này còn chiêu số cường đại như thế.
– Bộ chưởng pháp này này khác với ba ngàn đại đạo, thực sự có chỗ tương tự!
Bộ chưởng này có phương pháp tu luyện, đây là cách tu luyện khác biệt, đây là hệ thống hoàn toàn khác nhau.
Đổi lại người khác tiếp xúc hệ thống tu luyện khác, khả năng rất cố hết sức, đối với Nhiếp Vân mà nói vạn vật đều có tính chung, hoàn mỹ giới vực lĩnh ngộ ba ngàn đại đạo, thứ khó khăn hơn nữa cũng vô cùng dễ dàng.
– Sử dụng phương pháp tu luyện bình thường, ba ngày xác thực rất khẩn trương, nếu vận dụng thiên phú thiên thủ sư, tốc độ nhanh hơn không ít.
Đúng thế, Nhiếp Vân có lòng tin.
Sử dụng phương pháp tu luyện bình thường, chưởng pháp từ lý giải tới lĩnh ngộ, tu luyện tinh thông, thi triển hoàn mỹ sẽ phí không biết bao nhiêu thời gian, nhưng hắn thì khác, vận dụng thiên phú thiên thủ sư, chỉ cần là chưởng pháp không khó học được.
Hô!
Thiên thủ chi khí vận chuyển toàn thân, phối hợp thiên phú võ đạo, trong đầu Nhiếp Vân xuất hiện một bóng người và không ngừng diễn luyện chưởng pháp, một giây sau đã diễn luyện cả trăm lần.
Mấy chục giây qua đi hắn mở mắt ra, bàn tay dựng thẳng và đánh tới.
Ầm ầm!
Không gian không ngừng lắc lư, chưởng ấn trống rỗng xuất hiện, chậm rãi bay về phía trước.
– Thật mạnh!
Nhìn thấy chưởng ấn phi hành chậm rãi, Nhiếp Vân hưng phấn nhìn chằm chằm.
Uy lực chưởng pháp này vô cùng đáng sợ, còn mạnh hơn Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm vài phần.
Xem ra Huyền Thiên thượng tôn nhất định là cường giả Đế cảnh, gây chuyện không tốt thực lực còn mạnh hơn Kiếm Đạo Đại Đế Lục Hi.
Hô!
Thi triển chưởng pháp, tấm bia đá trước mặt biến mất, dường như tán thành hắn thông qua khảo hạch.
Thân ảnh của hắn tiến lên phía trước, lúc này nhanh chóng đi tới tế đàn to lớn.
– Tiên tử!
Đi tới trước mặt, Nhiếp Vân lập tức nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Không phải Bích Lạc tiên tử là ai!
Lúc này Bích Lạc tiên tử ngồi ở trung tâm tế đàn, lúc này nàng nhắm mắt và sắc mặt tái nhợt, dĩ nhiên tiến vào hôn mê.
– Xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy bộ dạng nàng như thế, Nhiếp Vân đi tới hai bước.
– Tại sao có thể như vậy?
Ngẩng đầu nhìn chung quanh.
Tế đàn trước mắt không biết thông tới nơi đâu, bốn phía tràn ngập khí tức đặc thù, tuy không biết là cái gì nhưng hắn cảm nhận khí thế cường đại.
Xem ra cổ lực lượng này vừa mới tiêu tán.
– Chẳng lẽ Bích Lạc tiên tử… Đã tiếp nhận truyền thừa?
Nhìn thấy những thứ này, nội tâm Nhiếp Vân chấn động.
Lực lượng cường đại như thế không phải Bích Lạc tiên tử lưu lại, giờ phút này đã biến mất, nhìn bộ dạng tiên tử như thế có ngốc cũng hiểu.
Chỉ sợ tiên tử đã tiếp nhận truyền thừa, bởi vì không chịu nổi cho nên lâm vào hôn mê.
Trong nội tâm lo lắng, ngón tay điểm vào mạch đập của Bích Lạc tiên tử, sắc mặt Nhiếp Vân biến thành khó nhìn.
– Hỏa độc xung đột với truyền thừa của Huyền Thiên thượng tôn…
Chuyện hắn lo lắng lúc trước đã diễn ra, không nghĩ tới đã phát sinh.
Không phải công pháp xung đột mà là hỏa độc.
Công pháp tu luyện xung đột còn dễ giải quyết, cùng lắm vứt bỏ lực lượng lúc trước.
Giống như trang giấy đầy chữ, chỉ cần xé bỏ trang đó là được.
Hỏa độc là do nàng tu luyện vô số năm tích lũy trong cơ thể, uy lực to lớn đã vượt qua bản thân áp chế.
Lúc trước Nhiếp Vân trị liệu giúp nàng chỉ là áp chế thời gian ngắn, không dễ tái phát.
Hiện tại giải tán tu vi, đạt được Huyền Thiên thượng tôn truyền thừa, hỏa độc không khống chế đã bao phủ toàn thân.
Chính bởi vì như thế Bích Lạc tiên tử mới hôn mê và lâm vào cảnh hiện tại.
– Lần trước hỏa độc đã ở biên giới sắp bạo phát, chỉ có thể áp chế giúp nàng, hiện tại tích lũy càng thêm lợi hại, bắn ngược cũng càng mạnh mẽ, đã dung hợp với truyền thừa của Huyền Thiên thượng tôn, khó có thể thanh trừ triệt để!
Thi triển Vọng Khí chi pháp, trong người Bích Lạc tiên tử có hai lực lượng quấn với nhau, khó mà phân cách.
Nhìn thấy thứ này, Nhiếp Vân khiếp sợ, sắc mặt khó coi.
Lần trước trị lêệu giúp nàng, hỏa độc sắp bạo phát bị áp chế, lực bắn ngược càng mạnh, hiện tại dung hợp với Huyền Thiên thượng tôn truyền thừa càng khó phân tách với nhau.
Cưỡng ép khu trừ, gây chuyện không tốt Bích Lạc tiên tử sẽ toi mạng.
Có thể không khu trừ nhưng tiên tử càng ngày càng yếu, cơ thể không chịu nổi hai chủng lực lượng xâm nhập thì nàng không sống được bao lâu.
– Đều tại ta!
Nhiếp Vân tràn đầy tự trách.
Hắn đã sớm đạt được Thần Nông truyền thừa, đã sớm có khả năng giúp đở nàng trị liệu hỏa độc, nếu không phải bởi vì việc kia, không dám đối mặt, trị liệu tốt hỏa độc cho Bích Lạc tiên tử, hiện tại đã không xuất hiện tình huống như thế.
– Áp chế!
Nhìn trước người ngọc trước mặt càng lúc càng yếu, Nhiếp Vân biết không thể do dự, cắn răng một cái sau đó rót lực lượng vào tay Bích Lạc tiên tử.
Hỏa độc là diễm hỏa đại đạo tích lũy mà thành, Huyền Thiên thượng tôn truyền thừa một loại khác, hai chủng đại đạo dung hợp xuất hiện tình huống giống như hàn băng, diễm hỏa đại đạo dung hợp với nhau, mặc dù hắn là truyền nhân Thần Nông cũng không thể tách ra.
Hai chủng đại đạo dung hợp với nhau, không sử dụng cũng không tạo thành tổn thương, nhưng hỏa độc là hỏa thần đại đạo lưu lại độc tố, tự nhiên có tính công kích, điểm này phi thường nguy hiểm.
Không cách nào tách ra, lại không ngừng công kích, không thể chậm trễ thời gian, chỉ sợ Bích Lạc tiên tử không chịu nổi một ngày.