Tên Liễu Thiền công tử chiếm lấy trụ sở Phổ Thiên hoàng, mở tiệc chiêu đãi người Hạo Thiên lâu và Xích Tiêu Sơn chính là không đặt hắn vào trong mắt, như vậy cũng không cần phải khách khí với bọn chúng.
– Ta hoàng đế Phổ Thiên hoàng triều đến đây cầu hôn, Nhiếp Vân.
– Nơi này là Bát Phương quán lưu lại cho Phổ Thiên hoàng chúng ta,t hu thập sạch sẽ rời đi, mọi người miễn tổn thương hòa khí!
Không để ý tới Lâu Hư và Lệ Hồng Trần nói nhảm, Nhiếp Vân thản nhiên nói.
– Miễn tổn thương hòa khí? Ngươi nghe hắn nói cái gì? Sẽ không đả thương hòa khí? Ha ha!
Nghe được Nhiếp Vân nói thế, Liễu Thiền công tử như nghe chuyện cười to lớn, hắn cười to, sắc mặt lạnh lẽo.
– Muốn tổn thương hòa khí với ta? Hắc hắc, ngươi xứng sao?
– Đừng tưởng rằng có thể trở thành hoàng đế Phổ Thiên hoàng triều là có thể diễu võ dương oai, nói cho ngươi biết, tại Thần giới, dưới Đế cảnh cũng có rất nhiều cường giả, mà ngươi không thể trêu vào.
– Rất hiển nhiên chúng ta chính là loại người này!
– Chúng ta ở chỗ này uống rượu, mặc dù có không tuân theo quy định củ nhưng chỉ là tiểu bối tranh đoạt, trưởng bối sẽ không nhúng tay, nói cách khác… Ở chỗ này đánh ngươi một trận, Phổ Thiên Đại Đế cũng không vì thế mà trừng phạt chúng ta.
– Cho dù Liễu Thiền công tử ở của ngươi phương, ngươi cũng có thể trước hạ danh thiếp, nói rõ ý đồ đến, sau đó lại dâng bảo vật Phổ Thiên hoàng triều, chờ hắn thỏa mãn mới rời đi, trực tiếp đánh thuộc hạ của hắn như thế… Không phải tự làm mất mặt sao?
Lâu Hư, Lệ Hồng Trần hiển nhiên cũng không nghĩ tới Nhiếp Vân trực tiếp đả thương người xông vào, lại làm ra chuyện cực đoan như thế, bọn họ cười ha ha.
Tuy danh khí của Nhiếp Vân không nhỏ nhưng trong mắt bọn họ là nhân tài mới nổi, bằng vào ngọc tỷ trong lãnh thổ Phổ Thiên hoàng triều có thể làm bọn họ kiêng kị một hai, ở nơi này không tính là cái gì.
Đế cảnh tiềm lực bảng đại biểu lực lượng cường đại nhất dưới Đế cảnh, dường như cũng không có tên của hắn.
Không có hắn nói rõ thực lực của hắn yếu, có thể tiện tay bóp chết.
Loại người này cũng dám tới quấy rối, quấy rầy bọn họ uống rượu, quả thực không biết sống chết.
– Xem ra ngươi không đi?
Nhiếp Vân thở dài một tiếng.
– Không sai, cho dù ta không đi, ngươi có thể làm thế nào? Cút đi.
Liễu Thiền công tử cười lạnh.
– Được rồi, đã như thế ta sẽ ra tay để các ngươi rời đi.
Nhìn thấy đối phương rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, Nhiếp Vân không nói nhảm, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.
– Đây là các ngươi tìm chết, cũng không thể trách người khác.
Thấy hắn ra tay, Liễu Thiền công tử cũng không có sợ hãi, hắn cười lớn sau đó đấm một cái.
Hắn cho rằng Nhiếp Vân nhiều nhất chỉ có thực lực Thiên Đạo một châu cảnh, căn bản không có đặt hắn vào trong mắt, một quyền này cũng không dùng toàn lực, chỉ có một thành lực lượng mà thôi.
Thấy hắn khinh địch, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc đầu.
Không rõ đối thủ thực lực như thế nào mà dám càn rỡ như thế, những gia hỏa này thật sự cho rằng thế lực lớn là tồn tại đỉnh phong hay sao?
Kỳ thật cũng không trách đám người Liễu Thiền công tử khinh thị như thế, bất cứ tu luyện giả nào tu luyện cũng cần thời gian tích lũy.
Đám người bọn họ đã tiến vào đế cảnh tiềm lực bảng, nhìn trẻ tuổi nhưng thực tế đều là lão quái vật sống không biết bao nhiêu vạn năm.
Nhiếp Vân trong mắt bọn họ chỉ là người may mắn lọt vào mắt xanh của Phổ Thiên Đại Đế mà thôi, nếu có thực lực sớm có thanh danh hiển hách từ nhiều năm trước.
Không có danh tiếng gì, cũng không có bài danh trong đế cảnh tiềm lực bảng cho nên không đáng nhắc tới.
Kỳ thật bọn họ suy nghĩ không có sai lầm, chủ yếu do Nhiếp Vân tấn cấp quá nhanh, nhanh tới mức người ta không dám tin vào mắt mình.
Đổi lại nửa năm trước Nhiếp Vân còn không có sức phản kháng bọn họ.
Hắn hiện tại đã khác, luyện hóa Long Dương Đại Đế, thực lực bản thân hắn là Thiên Đạo bảy châu cảnh đỉnh phong, phối hợp hoàn mỹ giới vực, cái gọi là đế cảnh tiềm lực bảng chẳng khác gì hài tử.
– Hắc hắc, ngươi cảm thấy tân tấn hoàng đế Phổ Thiên hoàng triều có thể kiên trì mấy chiêu trong tay Liễu Thiền công tử?
Hai người chiến đấu, Lệ Hồng Trần và Lâu Hư căn bản không có ý thức được Nhiếp Vân cường đại, lúc này cười nói nghị luận.
– Truyền nhân Thần Nông, huyết mạch Phổ Thiên Đại Đế… Nghe danh khí rất lớn nhưng thực lực nha… Ha ha!
Lệ Hồng Trần cười cười.
– Nửa năm trước ta đạt được tình báo, dường như hắn còn chưa đạt tới Hoàng cảnh, mặc dù có chút thủ đoạn nhưng chỉ có thể đánh nhau với Hoàng cảnh viên mãn mà thôi, có thể trấn áp đám người trong hoàng triều cũng bỏ đi, chỉ mượn nhờ lực lượng ngọc tỷ nên không đáng giá nhắc tới.
– Theo ta thấy cho dù Liễu Thiền dùng một thành lực lượng cũng không phải hắn có thể thừa nhận nổi, có thể kiên trì một chiêu đã là tốt lắm rồi.
– Ta cũng cho rằng như vậy!
– Gia hỏa không biết trời cao đất rộng, thật không biết tại sao Phổ Thiên Đại Đế lại chọn hắn.
– Ta đoán Phổ Thiên Đại Đế cũng biết không có hi vọng gì nên phái hắn tới cho đủ số.
Hai người vừa cười vừa nói, cho rằng Nhiếp Vân bị đánh bại rất nhanh, hơn nữa khó mà phản kháng, đột nhiên bọn họ sững sốt, toàn thân cứng ngắc, nụ cười trên mặt bọn họ cứng đờ.
Bọn họ cho rằng Liễu Thiền công tử phải thắng không nghi ngờ, nắm đấm va chạm với một chỉ của Nhiếp Vân đã xụi lơ, ngay sau đó lực lượng khổng lồ trùng kích, còn không kịp phản ứng đã nằm trên mặt đất.
Ngay sau đó Nhiếp Vân diểm một cái.
Phù phù!
Liễu Thiền công tử văng ra xa, hắn ngả ngay cửa ra vào tiểu viện, muốn đứng dậy nhưng cho dù thế nào cũng không đứng lên được.
– Việc này…
Lệ Hồng Trần, Lâu Hư mở to mắt nhìn.
Liễu Thiền công tử có thực lực gì? Tuy không bằng bọn họ nhưng không kém nhiều, đều đã đạt tới Thiên Đạo tám châu cảnh, tuy có chút khinh địch nhưng không tới mức không tiếp được một chiêu đã thảm bại a.
Đánh ngã cũng bỏ đi, mấu chốt là… Đối phương dùng chiêu gì, thuộc tính đại đạo gì thì mình không thấy rõ ràng!
Chuyện này có chút đáng sợ!
Đối phương dùng một chiêu đánh bại Liễu Thiền công tử, hai cao thủ như bọn họ không nhìn thấy lực lượng cường đại bộc phát, không phải tận mắt nhìn thấy tuyệt đối khó tin tưởng!
– Cao thủ, siêu cấp cao thủ…
– Chẳng lẽ đã đạt tới Đế cảnh? Trước kia hồng vân đầy trời, là hắn tấn cấp? Không đúng, nếu hắn là Đế cảnh sẽ không tới đây.
Trong nội tâm không ngừng suy tính, hai người không còn bình tĩnh như trước.