TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 347: Thanh Đàn Cường Đại

Dịch: Nhóm dịch black

Biên: NguyenDuy84

Nguồn: Vipvandan

Ở một sân đấu phía Bắc trong đấu trường hình tháp khổng lồ, có không ít ánh mắt đang tập trung nhìn về phía này, bởi ở đây đang xuất hiện một thiếu nữ xuất chiến.

Thiếu nữ mặc thanh y thanh nhã, dáng người thon thả, làn da như ngọc, ánh mắt như làn nước khiến không ít đệ tử của Nội tộc đều chấn động nhìn về phía này. Khí chất và dung mạo như vậy, cho dù trong Nội tộc Lâm Thị cũng khó tìm được người như vậy.

Thời gian hai năm, tiểu cô nương vẫn theo đuôi phía sau Lâm Động bây giờ đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp.

Thiếu nữ đó đương nhiên chính là Thanh Đàn.

Thiếu nữ lặng lẽ đứng giữa sân đấu, tiếng ồn ào bên ngoài tựa hồ không khiến nàng chú ý, chỉ thỉnh thoảng đưa mắt nhìn ra xung quanh. Nhưng đáng tiếc đạo thân ảnh không lúc nào mà nàng không nhớ tới lại không hề xuất hiện.

– Phân gia Viêm Thành, Lâm Thanh Đàn đối chiến cùng Gia tộc Lâm Thị, Lâm Phong!

Giữa sân, một gã nam tử trung niên nhìn Thanh Đàn một chút, trong mắt cũng có chút kinh ngạc. Cho dù hắn đã gặp qua không ít người, cũng không khỏi kinh ngạc trước vẻ đẹp thoát tục của thiếu nữ này. Nhưng rồi lập tức nghĩ tới điều gì đó, không khỏi thầm lắc đầu, trầm giọng hô to.

Vù!

Khi tiếng quát của nam tử trung niên vừa vang lên, đột nhiên một tiếng xé gió phát ra, một đạo thân ảnh từ cách đó không xa lao lên, xuất hiện ở giữa sân đấu.

Người này ước chừng hai mươi tuổi, bộ dạng cũng có chút tuấn tú. Hắn vừa đáp xuống liền nở nụ cười hòa nhã cùng Thanh Đàn. Hắn tựa hồ muốn thể hiện chút phong độ, nhưng ánh mắt nóng bỏng lại để lộ ra tâm trạng thực của hắn.

– Gia tộc Lâm Thị, Lâm Phong!

– Lâm Thanh Đàn!

Thanh Đàn bình tĩnh liếc Lâm Phong, lông mày khẽ nhíu lại. Bởi nàng phát hiện ra Lâm Phong không ngờ đã là cường giả Tạo Khí Cảnh đại thành. Thực lực này cho dù ở trong Gia tộc Lâm Thị cũng không hề yếu, sao vừa xuất trận đã gặp phải đối thủ cường đại như vậy?

– Ha ha, Thanh Đàn muội tử, xin chỉ giáo!

Lâm Phong mỉm cười. Hắn nhìn Thanh Đàn, trong lòng có chút nuối tiếc.

Nếu đối phương không phải người của Phân gia Viêm Thành thì hắn còn có thể thương hoa tiếc ngọc mà nhân nhượng. Nhưng đáng tiếc, trước khi Tộc hội bắt đầu, Lâm Lang Thiên đã căn dặn tuyệt đối không được để một ai của Phân gia Viêm Thành lọt qua được vòng đầu tiên.

– Tên Lâm Động kia đúng là không biết sống chết thế nào, đắc tội với ai không được, lại đi đắc tội với Lâm Lang Thiên đại ca, bây giờ lại liên lụy với cả mình.

o0o

– Nguy rồi, đối thủ của Thanh Đàn là Lâm Phong. Tên này trong Gia tộc Lâm Thị cũng rất nổi bật, nghe nói không lâu trước đã tiến lên Tạo Khí Cảnh đại thành. Tuy Thanh Đàn hai năm nay tiến bộ nhanh chóng nhưng hiện tại vẫn chỉ là Tạo Khí Cảnh tiểu thành, lần này e rằng cũng khó mà thắng được.

Ở ghế ngồi ở góc khuất kia, đám người Lâm Chấn Thiên nhìn đối thủ của Thanh Đàn lần này, sắc mặt đại biến.

– Xem ra quả nhiên có người muốn nhằm vào Phân gia Viêm Thành của chúng ta.

Sắc mặt Lâm Khiếu âm trầm nói.

– Nhất định là tên khốn nạn Lâm Lang Thiên! Thanh Đàn đã nói, Lâm Động từng có ân oán với hắn, tên khốn này thực sự không buông tha cho chúng ta!

Lâm Mãng nghiến răng nói.

– Nhỏ giọng thôi! Ngươi định hại chết chúng ta sao?

Lâm Chấn Thiên thấp giọng quát. Lâm Lang Thiên có địa vị rất cao ở Gia tộc Lâm Thị, với thực lực và địa vị của hắn, chỉ cầm ý niệm vừa động là có thể khiến bọn họ không còn đường sống.

Bị Lâm Chấn Thiên quát lên một tiếng, Lâm Mãng cũng đành không cam lòng ngồi xuống.

– Không cần lo, nha đầu Thanh Đàn kia hai năm nay tiến bộ rất khủng khiếp. Nàng ta từng một mình vào thâm sơn tu luyện một năm, từ Nguyên Đan Đại viên mãn tiến lên Tạo Khí Cảnh tiểu thành. Với năng lực của nàng ta, cho dù đối mặt với Lâm Phong có lẽ cũng có thể đối phó được.

Lâm Chấn Thiên mở miệng an ủi. Hiện tại Lâm Hoành và Lâm Hà đều đã bị thất bại, nếu Thanh Đàn cũng thất bại nữa thì Phân gia Viêm Thành của bọn họ sẽ trở thành Phân gia đầu tiên bị loại hết toàn bộ, thể diện lần này cũng sẽ bị mất sạch.

Nghe thấy Lâm Chấn Thiên nói vậy, đám người Lâm Khiếu cũng gật đầu. Bây giờ cũng chỉ có thể xem biểu hiện của Thanh Đàn mà thôi.

– Tất cả chuẩn bị, tỷ thí bắt đầu!

Dưới ánh mắt chăm chú theo dõi của mọi người, nam tử trung niên thấy hai bên đã đến đủ, liền khẽ gật đầu, tay vung lên, trầm giọng quát.

Oanh!

Trong khoảnh khắc tiếng hô vừa đứt, một cỗ nguyên lực ba động cực mạnh từ trên người Lâm Phong tuôn ra. Thực lực cường đại của Tạo Khí Cảnh đại thành thi triển ra không chút che giấu.

Trước mặt Lâm Phong, bàn tay thon thả của Thanh Đàn khẽ đưa lên, một cỗ nguyên lực ba động cũng vô cùng cường đại tuôn ra. Hơn nữa, khiến người khác cảm thấy kinh dị chính là, nguyên lực của Thanh Đàn tràn đầy hàn ý, giống như huyền băng lạnh lẽo cùng cực vậy.

– Ha ha, có Lâm Phong ta thủ quan, Phân gia Viêm Thành các ngươi lần này e rằng sẽ phải quay về nhà hết rồi!

Lâm Phong cười to, lập tức chân dậm lên mặt đất. Thân hình lao đi, nguyên lực cường hãn nhanh chóng ngưng tụ thành hình trên nắm tay hắn.

– Khô Phong Chưởng!

Một chưởng của Lâm Phong đánh ra, lập tức kình phong sắc bén ngưng tụ thành hình dưới tay hắn, sau đó mang theo nguyên lực ba động cường đại đánh mạnh về phía Thanh Đàn.

Đối mặt với đòn thế tấn công của Lâm Phong, Thanh Đàn vẻ mặt bình tĩnh, chỉ thấy ngón tay thon thả điểm ra. Hai đạo nguyên lực âm lãnh trực tiếp ngưng tụ thành hình vũng xoáy, nhanh như chớp điểm vào lòng bàn tay Lâm Phong.

Binh!

Chỉ chưởng chạm vào nhau, nhất thời một đạo năng lượng cường hãn khuếch tán ra. Lâm Phong có thực lực Tạo Khí Cảnh đại thành không ngờ lại không hề chiếm được thượng phong.

– Nguyên lực thật là cổ quái!

Công kích bị phá, Lâm Phong khẽ nhíu mày. Tuy nguyên lực của Thanh Đàn không hùng hậu như hắn, nhưng lại vô cùng cường hãn. Đạo nguyên lực âm hàn vừa rồi không chỉ phá vỡ chưởng phong của hắn, mà còn nhập vào trong cơ thể hắn phá hoại, nhưng cuối cùng cũng đã bị hắn ngăn lại.

Đánh lui Lâm Phong, Thanh Đàn cũng không cho hắn có nhiều thời gian ngưng nghỉ. Thân hình lao lên, cánh tay thon dài như ngọn đao sắc bén dưới sự bao bọc của nguyên lực âm hàn, tấn công vào yếu huyệt của Lâm Phong.

Bịch bịch Ầm!

Đối mặt với công kích của Thanh Đàn, Lâm Phong cũng hừ lạnh một tiếng. Thân ảnh hắn cũng tiến lên, nguyên lực tuôn động. Chỉ trong vài phút hai người đã giao thủ mấy trăm hiệp.

Nhưng khiến mọi người kinh ngạc chính là cho dù trực tiếp đối đầu cùng cường giả Tạo Khí Cảnh đại thành, Thanh Đàn vẫn không hề có chút hạ phong.

Cảnh này khiến đám người Lâm Chấn Thiên thầm thở phào một cái.

Ầm!

Song chưởng đánh vào nhau, nguyên lực tràn ra, hai đạo thân ảnh đều lui về sau mấy bước, không ngờ không phân cao thấp.

– Quả nhiên có chút bản lĩnh. Xem ra không thể lơi lỏng được. Nếu không để nàng ta vượt qua thì Lâm Lang Thiên đại ca nhất định sẽ trách tội ta.

Thân hình bị đẩy lui, ánh mắt Lâm Phong khẽ phát lạnh, bàn chân dậm mạnh vào mặt đất. Thân thể hắn lao lên không trung, sau đó một cỗ quang lực cường đại từ trong thân thể hắn quét ra.

– Hôm nay cho các ngươi thấy cái gì gọi là vũ kỹ Nội tộc.

Lâm Phong ngạo nghễ đứng trên bầu trời, bước chân như long hành hổ bộ, quyền ảnh vũ động, không ngờ mang theo từng đạo tàn ảnh, một cỗ kình phong bá đạo từ thiên không tràn ra.

– Long Tượng Bá Quyền!

Nguyên lực hùng hậu nhanh chóng thành hình, sau đó mơ hồ ngưng tụ thành hình Cự long. Một loại khí tức bá đạo quét ra, thậm chí cơ hồ còn nghe thấy cả tiếng long ngâm vang dội.

Long Tượng là đại hung vật, một đòn này xuất ra quả nhiên có khí thế trấn áp vạn vật, có thể thấy bộ vũ kỹ này trong Gia tộc Lâm Thị cũng có chút tiếng tăm.

Hành động này của Lâm Phong hiển nhiên khiến không ít người của Gia tộc Lâm Thị chú ý. Khi những người này thấy Lâm Phong không ngờ phải thi triển ra Long Tượng Bá Quyền thì đều xuất hiện vẻ kinh ngạc.

Thanh Đàn khẽ ngẩng đầu, ánh mắt ngưng trọng nhìn Long Tượng Bá Quyền mà Lâm Phong vừa thi triển. Nàng có thể cảm nhận được sự cường hãn của bộ vũ kỹ này, lập tức cũng không dám chậm trễ, cánh tay thon thả đan xen vào nhau, sau đó giống như hoa sen nở ra.

Ong ong!

Tiếp đó tay Thanh Đàn chợt xuất hiện một ấn pháp kỳ lạ. Đột nhiên một loại nguyên lực băng hàn màu đen đột nhiên từ trong cơ thể tuôn ra, sau đó nhanh chóng ngưng tụ thành một đóa băng liên màu đen lớn chừng mấy trượng trên tay nàng.

– Tâm Liên Ấn, Toái Tâm Phách!

Thanh Đàn khẽ mở miệng, thanh âm lạnh lẽo phát ra. Sau đó đóa băng liên màu đen đột nhiên phát ra hàn khí kinh người cuồn cuộn kéo ra, dưới ánh mắt chăm chú theo dõi của mọi người va chạm mạnh cùng Long Tượng Bá Quyền của Lâm Phong.

Ầm!

Tiếng nổ cực lớn từ trong không trung truyền ra, Lâm Phong cười lạnh nhìn nơi va chạm. Với thực lực Tạo Khí Cảnh đại thành của hắn, thi triển vũ kỹ Bát phẩm Long Tượng Bá Quyền, cho dù là trong đám cùng đẳng cấp trong Gia tộc Lâm Thị cũng ít người đỡ nổi, càng huống hồ Thanh Đàn chỉ là Tạo Khí Cảnh tiểu thành mà thôi.

Rắc!

Nhưng khi nụ cười lạnh trong mắt Lâm Động vừa mới xuất hiện không lâu thì đột nhiên ngưng đọng lại, bởi hắn nhìn thấy từng tầng hàn khí màu đen đột nhiên từ trong hắc liên tràn ra, rồi Long Tượng Bá Quyền của hắn liền nhanh chóng đóng băng, hóa thành từng viên băng màu đen.

Ầm!

Khối băng màu đen đột nhiên vỡ tan, từng đạo băng khí sắc bén bắn ra, hung hãn bắn về phía Lâm Phong.

Bang bang!

Từng đạo băng khí nổ mạnh trước mặt Lâm Phong, từng tia hàn khí nhanh chóng xâm nhập vào trong thân thể hắn, phảng phất như muốn đóng băng kinh mạch hắn lại.

– Phốc xuy!

Thân thể Lâm Phong dưới con mắt kinh ngạc của mọi người từ trên thiên không rơi xuống, một ngụm máu tươi phun ra, nụ máu tươi đó không ngờ có cả băng vụn màu đen nữa!

– Ngươi thua rồi!

Thanh Đàn nhẹ giọng nói.

Ánh mắt Lâm Phong âm trầm, quệt vệt máu cùng băng vụn ở khéo miệng, ánh mắt điên cuồng. Sau đó ngón tay hắn búng ta, một viên đan dược màu đỏ sẫm liền bắn vào trong miệng.

Đan dược vừa vào miệng, ánh mắt Lâm Phong trong khoảnh khắc này cũng biến thành màu đỏ, khí tức đột nhiên vô cùng cuồng bạo, ánh mắt đầy dữ tợn.

– Ta nói rồi, Phân gia Viêm Thành của các ngươi nhất định phải bị loại từ vòng một. Ta vốn không muốn thế, nhưng đây là do các ngươi tự tìm lấy.

Võ Động Càn Khôn

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu

— o —

Đọc truyện chữ Full