TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 423: Đối Chiến Bán Bộ Niết Bàn.

Mặc dù vừa rồi Lâm Động ngoài dự kiến của mọi người tiếp một chiêu của Tấn Mục, nhưng dù sao người kia vẫn chưa chính thức động thủ, lời lẽ cuồng ngạo như vậy có lẽ có chút thiếu khôn ngoan.

Hải Sa một thân áo lam, hai mắt híp lại nhìn chằm chằm Lâm Động, trong mắt ngược lại lóe lên vẻ kinh ngạc. Đối với thực lực của Tấn Mục, hắn biết rất rõ ràng, cho dù là hắn ra tay cũng chỉ có thể đánh ngang cơ với gã. Vốn dĩ trong mắt hắn, Lâm Động chỉ có thực lực Tạo Hóa Cảnh đại thành, chắc chắn không thể tiếp nổi một chiêu của Tấn Mục. Nhưng không ngờ rằng công kích của Tấn Mục lại căn bản không tạo thành chút thương tổn đối với Lâm Động.

– Có ý tứ!

Hải Sa cười cười, nghiêng người dựa vào ghế đá, có chút hưng phấn nhìn một màn này. Theo tin tức về Viễn Cổ Bí Thược truyền ra ngoài, gần đây càng có nhiều cường giả đến Dương Thành, xem ra Lâm Động này cũng là một trong số đó. Chỉ có điều nếu như hắn cho rằng có thể chống lại cường giả Bán Bộ Niết Bàn giống như Tấn Mục thì có lẽ còn có chút ngây thơ rồi.

Thân là Bán Bộ Niết Bàn, Hải Sa rõ ràng nhất chênh lệch giữa bản thân và Tạo Hóa Cảnh đại thành, hơn nữa Tấn Mục còn đến từ Vương triều Thánh Quang, nội tình không tệ, tu luyện đủ loại vũ kỹ, cũng đặc biệt cường đại. Muốn thắng hắn, cho dù là Bán Bộ Niết Bàn ngang cấp cũng khó mà làm được, huống chi Lâm Động trước mắt chỉ là Tạo Hóa Cảnh đại thành mà thôi.

Lúc này, đại hán da ngăm đen của Vương triều Thiên Thiết vừa mở miệng ra giá lúc trước cũng vô cùng hứng thú nhìn hai người đối thị ở trong tràng.

Lâm Động khiêu khích với Tấn Mục, hắn trái lại cảm thấy không có gì. Nơi này cũng không có quy củ rườm rà gì cả, nhìn không vừa mắt liền động thủ, thắng làm vua thua làm giặc. Hết thảy quyền lợi đều thuộc về cường giả. Đương nhiên, nếu như Lâm Động thua, tự nhiên đó là cái giá phải trả cho việc lỗ mãng khiêu khích.

Giao dịch trường từ trước đến nay đều là nơi có nhân khí tương đối cao, không ít Vương triều cường đại đều có thói quen đến đây. Hôm nay thấy hai bên xung đột, lập tức có từng đạo ánh mắt phóng tới. Hiển nhiên là có chút hiếu kỳ, không hiểu tại sao Lâm Động chỉ có thực lực Tạo Hóa Cảnh đại thành lại dám cả gan khiêu khích với Tấn Mục.

Bụi mù dày đặc dưới cái nhìn chăm chú của vô số đạo ánh mắt dần trở nên nhàn nhạt, mà một đạo thân ảnh cũng chậm rãi từ bên trong bước ra. Lâm Động sau khi nghênh đón một quyền của Tấn Mục, ngay cả áo quần cũng không xuất hiện lấy một vết rách nát cả.

Mà nhìn thấy đạo thân ảnh từ trong bụi mù chậm rãi đi ra, ánh mắt của Tấn Mục cũng hơi ngưng trọng, chợt cười lạnh nói:

– Có thể giết nhiều người của Vương triều Thánh Quang ta như vậy, quả thật có chút năng lực. Chỉ có điều còn chưa có kẻ nào dám ở trước mặt ta nói lời này. Xem ra hôm nay ta phải thu cái mạng của ngươi, bằng không thì sau này làm sao có thể đứng chân tại Dương Thành nữa?

– Vậy thì còn phải xem ngươi có tư cách này hay không.

Lâm Động cười cười, hai tay siết chặt, kim quang lưu động như ẩn như hiện. Một loại cảm giác cường đại không thể hình dung yên lặng tràn ra, khiến cho hắn đối diện với khí tức cường đại của Tấn Mục đã đạt đến Bán Bộ Niết Bàn không hề có chút cảm giác bị áp bách.

– Ngươi sẽ hối hận vì hành vi của mình. Chỉ có điều đến lúc đó, tất cả đều đã trễ rồi!

Thanh âm Tấn Mục hờ hững, sau đó bước ra một bước, bàn tay siết chặt, một thanh côn sắt hỏa hồng liền xuất hiện trong tay hắn. Tại phía trên hỏa côn, tràn ngập đường vân kỳ lạ. Trong mơ hồ có một loại ba động nóng bỏng tràn ra, hiển nhiên côn sắt này chính là một kiện Linh bảo Địa cấp tương đối lợi hại.

Ầm!

Hỏa côn trong tay nện mạnh xuống đất, lập tức phiến đá cứng rắn liền bị chấn thành bụi phấn. Mà thân hình Tấn Mục cũng đột nhiên lao ra, hỏa côn trong tay xoay tròn vù vù, tạo thành từng đạo côn ảnh lăng lệ, ùn ùn bao phủ lấy Lâm Động.

Rầm rầm rầm!

Côn ảnh tràn ngập tràn ra, còn chưa tiếp xúc với thân thể Lâm Động thì kình phong vô hình đã cày nát mặt đất, cuồng phong vũ động, thanh thế vô cùng dũng mãnh.

Thế nhưng, đối mặt với công kích hung hãn của Tấn Mục, bàn tay Lâm Động siết lại, Thiên Ngạc Cốt Thương hiện ra, cánh tay rung lên, từng đạo thương hoa ngưng tụ thành.

Leng keng!

Côn ảnh cùng thương hoa giao nhau, nhất thời kình phong ba động cực kỳ hung hãn cuốn ra, tia lửa bắn mảnh liệt. Nhìn thấy Lâm Động dám cùng mình ngạnh kháng, trong mắt Tấn Mục lập tức xẹt qua một tia cười lạnh, bày tay rung lên. Chỉ thấy phía trên hỏa côn tràn ngập ra một đạo hào quang hỏa hồng. Những hào quang này giống như ngọn lửa nóng rực, trực tiếp quấn quanh Thiên Ngạc Cốt Thương, cuốn về phía Lâm Động.

Xèo! Xèo!

Loại quang mang hỏa hồng này có chút kỳ lạ, không ngờ sau khi nhiễm lên Thiên Ngạc Cốt Thương liền phát ra tiếng xèo xèo. Loại ba động cuồng bạo này phảng phất như có thể đốt cháy cả nguyên lực vậy.

Một màn như vậy quả thật khiến Lâm Động hơi có chút kinh ngạc. Hỏa côn trong tay tên này không ngờ cũng có chút lợi hại, lại có thể thúc giục là loại năng lượng kỳ lạ này.

– Grào!

Chỉ có điều loại xâm thực này đối với Linh bảo khác có lẽ còn có hiệu quả, nhưng đối với Thiên Ngạc Cốt Thương thì lại vô dụng. Chỉ thấy Lâm Động chấn động thân thương, liền có một tiếng gào thét trầm thấp phảng phất như đến từ Viễn Cổ từ thân thương vang vọng. Tiếng gầm này vừa dứt, quang mang hỏa hồng lập tức bị đánh tan. Mà dư lực của tiếng gầm không giảm, tại trên thân thương tràn ra, hóa thành sóng âm cuồn cuộn tấn công về phía Tấn Mục.

– Hừ!

Nhìn thấy Lâm Động không chỉ chống đỡ được công kích của mình mà còn thừa cơ tiến công, Tấn Mục hừ lạnh một tiếng, nguyên lực trong cơ thể bành trướng sau đó tuôn ra dữ dội. Quang mang hỏa hồng phía trên hỏa côn như gió lốc tràn ra, sau đó với một tốc độ kinh người nhanh chóng ngưng tụ thành một yêu thú hỏa hồng sắc.

Yêu thú này không nhìn thấy rõ bộ dáng, phảng phất như không có dung mạo chân thực vậy, thoạt nhìn giống như một đạo hỏa diễm thuần túy, một loại ba động nóng rực không ngừng tán phát ra.

– Thánh Viêm Đoạn Nhạc Côn!

Tiếng quát lạnh từ trong miệng Tấn Mục đột nhiên vang lên, sau đó hỏa côn trong tay đột nhiên bành trướng, cùng yêu thú hỏa hồng dung hợp hoàn mỹ, sau đó ánh mắt trở nên âm hàn, không chút lưu tình nện xuống Lâm Động.

Ầm!

Một chiêu này của Tấn Mục khiến sắc mặt không ít cường giả Tọa Hóa Cảnh đỉnh phong kịch biến. Bọn hắn biết rõ, đối mặt với một côn này của Tấn Mục, bọn hắn căn bản không thể nào chống đỡ được, hơn nữa ngay cả đám người Hải Sa, ánh mắt cũng đều hơi ngưng tụ lại.

Dưới kình phong mang theo hỏa nhiệt nện xuống, Lâm Động đã biết rõ Tấn Mục thi triển vũ kỹ Tạo Hóa Cấp, uy lực như thế quả thực là kinh người.

– Thánh Tượng Băng Thiên Chàng!

Lâm Động chân đạp Thái Thanh Du Thiên Bộ, nhanh chóng lui về phía sau. Nguyên lực trong cơ thể không hề giữ lại, thúc giục ra toàn bộ, nhanh chóng ở trước mặt ngưng tụ thành một đạo Quang Minh Cự Tượng, sau đó bước chân dưới những bước chân khiến đất rung núi chuyển, hung hăng chính diện ngạnh kháng với côn ảnh cuồng bạo của Tấn Mục.

Ầm!

Trong khoảnh khắc va chạm, kình phong vô cùng hung hãn trực tiếp chấn động, hiện lên từng vòng cuồng phong cuốn ra, quanh mặt đất giống như bị hủy diệt, mọi thứ đều vỡ tan, hóa thành bụi phấn.

Vô số đạo ánh mắt nhìn chăm chú về phía trung tâm. Lúc năng lượng khuếch tán ra, hai đạo thân ảnh đều thối lui vài bước, lúc bước chân chạm xuống đất đều để lại những dấu vết thật sâu.

Ầm!

Lâm Động cưỡng ép thân hình ổn định, cánh tay hắn thoáng run nhè nhẹ, dưới làn da kim quang dũng động, nhanh chóng đem lực lượng khổng lồ xâm nhập vào cơ thể hóa giải dư lực lại.

Vừa rồi cùng Tấn Mục chính diện giao phong cũng khiến cho hắn hiểu được chỗ mạnh của cường giả Bán Bộ Niết Bàn. Nếu như không phải tu luyện thành Tiểu Niết Bàn Kim Thân tiểu thành thì chỉ e lúc này bị kình lực xâm nhập đã khiến hắn bị chút thương tổn rồi.

– Ngươi dám tu luyện vũ kỹ của Vương triều Thánh Quang ta? Chỉ điểm này cũng đủ để ngươi chết không thể nghi ngờ rồi!

Tấn Mục lùi ra phía sau ít hơn Lâm Động, chỉ có điều sắc mặt ngược lại càng âm trầm hơn. Lâm Động khó giải quyết đã nằm ngoài dự liệu của hắn, hắn lúc trước cho rằng một kích vừa rồi cho dù là cường giả Bán Bộ Niết Bàn cũng không dám khinh thường, nhưng Lâm Động ngoại trừ lùi nhiều hơn vài bước ra thì không có chút thương thế gì.

Hơn nữa, khiến cho hắn phải tức giận đó là Lâm Động không ngờ lại dám thi triển vũ kỹ Tạo Hóa Cấp của Vương triều Thánh Quang bọn hắn để chống lại hắn, điều này quá thực là hung hăng tát một cái lên mặt hắn.

– Chỉ có điều tuyệt học của Vương triều Thánh Quang ta lại bị ngươi thi triển tệ hại như vậy, thật sự là mất mặt. Nếu như ngươi thích bộ vũ kỹ này như vậy, ta sẽ cho ngươi kiến thức một chút!

Tấn Mục bước tới một bước, từ trong miệng phát ra một tiếng gầm nhẹ. Nguyên lực mênh mông tràn ra, lập tức nguyên khí ba động trong thiên địa trực tiếp ở trước mặt hắn ngưng tụ thành một Quang Minh Cự Tượng, ba động cuồng bạo so với Lâm Động và Lê Thịnh lúc trước còn muốn cường hãn hơn gấp mấy lần.

Hiển nhiên, Tấn Mục này đã đem Thánh Tượng Băng Thiên Chàng chân chính tu luyện đến mức tùy tâm ứng thủ, mà thực sự không giống như loại sơ sài mà Lâm Động nắm giữ.

– Ùng!

Quang Minh Cự Tượng ngửa mặt lên trời rít gào, ba động cường đại tràn ngập ra, rốt cuộc khiến cho sắc mặt Hải Sa và những cường giả Bán Bộ Niết Bàn dần trở nên ngưng trọng. Một chiêu này cho dù là bọn hắn cũng phải dùng hết sức mới có thể chống đỡ nổi.

– Tiểu tử này cũng nên kết thúc thôi!

Hải Sa hờ hững liếc nhìn Lâm Động. Mặc dù kẻ này bức Tấn Mục đến mức này cũng khiến cho hắn rất kinh ngạc, chỉ có điều đến đây thì chấm dứt rồi.

– Tuyệt học chó má gì chứ, trong mắt ta, cho dù là ngươi thi triển ra cũng không đáng nhắc tới!

Lâm Động cười lạnh, vẫn không chút nào sợ hãi. Chỉ thấy thân thể hơi chấn động, nguyên lực cường hãn không hề bảo lưu tuôn ra dữ dội, sau đó thủ ấn biến ảo, ngón tay chậm rãi điểm ra.

Mà theo thủ chỉ của hắn chậm rãi điểm ra, lập tức nguyên khí trong thiên địa đột nhiên sôi trào, mà đám người Hải Sa vốn chuẩn bị

Đọc truyện chữ Full