Sắc mặt của kẻ kia lúc này đã tối đen đến cực hạn, hắn nhìn Lâm Động với ánh mắt không hề che giấu sát ý.
– Tiểu tử, ngươi tưởng có thể đẩy lùi được cường giả Niết Bàn Cảnh là có thể ngông cuồng trước mặt ta sao?
Hắn nói vậy hiển nhiên là hắn cũng đã chứng kiến cảnh giao đấu giữa Lâm Động và Hoa Vân ngoài Lôi Nham Cốc. Nhưng với hắn thì thật nực cười, nếu thật sự giao đấu, với chút thực lực của Lâm Động căn bản không thể cầm cự quá mười hiệp.
Lâm Động cười cười, cũng không phản bác gì, nhưng cũng không có dấu hiệu gì là sẽ giao nạp Thiên Phù Linh Thụ. Hành động đó của hắn cũng đã khiến ánh mắt kẻ kia càng tối tăm hơn.
Bọn Ma Thiết ở phía dưới nhìn cảnh đó sắc mặt cũng tái nhợt. Khi ở ngoài Lôi Nham Cốc, tuy cũng đã chứng kiến việc giữa Lâm Động và Hoa Vân, nhưng dù sao đó cũng chỉ là cá cược. Còn lúc này hắc ảnh kia hiển nhiên chẳng phải loại thân thiện gì. Nếu Lâm Động không giao ra Thiên Phù Linh Thụ thì e hắn sẽ không để yên.
So với sắc mặt nhợt nhạt của bọn Ma Thiết, ba người Mạc Lăng thì tim càng đập dồn dập hơn, nhưng nhất thời đã lựa chọn tin tưởng vào Lâm Động. Họ đến Chiến trường Viễn Cổ cũng một thời gian rồi, từ đầu chí cuối Lâm Động đã tạo ra vô số kỳ tích, dường như tuyệt chiêu của hắn không bao giờ hết.
Trong gian thạch thất rộng lớn, không khí có phần ngưng đọng lại, mơ hồ có hàn ý âm u lan tỏa khiến sắc mặt ai nấy cũng thay đổi bất định.
– Tiểu tử, ngươi đã đánh mất cơ hội cuối cùng rồi đấy!
Không khí căng thẳng kéo dài một lúc, cuối cùng hắc ảnh lên tiếng. Nghe hắn nói vậy, bọn Ma Thiết khẽ run lên, rõ ràng cường giả Niết Bàn Cảnh này đã không nhẫn nại được nữa rồi.
Hắc ảnh bước ra một bước, nguyên lực hùng hồn cuộn trào, dưới lớp da hắn có ánh kim quang lưu chuyển, hắn không thi triển vũ kỹ mà biến thành một tia sáng mơ hồ, nắm đấm lao về phía Lâm Động với tốc độ nhanh hơn chớp.
Không khí như nổ tung theo nắm đấm của hắn. Cường giả Niết Bàn Cảnh có Niết Bàn Kim Thân chân chính, đó chính là vũ khí mạnh nhất của họ, ngay cường giả Bán Bộ Niết Bàn cũng không thể chống cự.
Hắc ảnh đó cũng không hề có ý định nương tay, quyền phong mạnh mẽ nhằm thẳng ngực Lâm Động mà lao tới, nếu quyền này chạm vào mục tiêu có lẽ sẽ tạo nên một cái lỗ hổng máu me.
– Hừ!
Thấy thủ đoạn tàn độc của kẻ kia, ánh mắt Lâm Động trở nên lạnh lẽo, nhưng hắn cũng không lùi về sau, thân hình rung lên, dưới lớp da cũng phát ra ánh kim quang. Ánh kim quang này tuy không bằng được kẻ kia nhưng cũng có cảm giác vững chắc không thể xuyên thủng.
Kim quang lan tỏa dưới da Lâm Động, sức mạnh to lớn cũng dâng trào từ trong cơ thể hắn. Hai mắt Lâm Động tóe lửa, dưới ánh mắt kinh ngạc của bọn Ma Thiết, Lâm Động giơ nắm đấm được bao phủ bởi kim quang oanh kích thẳng về phía hắc ảnh.
Ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một luồng năng lực cuồng bạo cuộn trào, một số loại linh dược ở xung quanh nổ tung thành vụn.
Thân hình Lâm Động bật lùi về sau, cùng lúc đó trên cơ thể hắn không ngừng phát ra những tiếng nổ nhỏ, rõ ràng là bị sức mạnh vô cùng lớn xâm nhập vào cơ thể.
Sức mạnh đáng sợ đó đủ để khiến một cường giả Bán Bộ Niết Bàn nổ tung. Nhưng Lâm Động dù bị bật ra sau nhưng không hề có dấu hiệu bị trọng thường, ánh kim quang trên cơ thể ngược lại còn phát sáng hơn.
Bịch!
Thân thể Lâm Động cuối cùng đập mạnh vào một cột trụ to lớn. Cây thạch trụ to đến mấy người ôm lập tức xuất hiện đầy vết nứt, còn Lâm Động cũng đứng vững lại được.
Nhìn Lâm Động sau khi tiếp một quyền của cường giả Niết Bàn Cảnh mà không hề có dấu hiệu trọng thương, bọn Mạc Lăng lập tức hít vào một hơi khí lạnh, đầu óc bắt đầu hỗn loạn.
– Niết Bàn Kim Thân?
Trên trời, hắc ảnh kia nheo mắt nhìn ánh kim quang chập chờn dưới da Lâm Động, rồi dường như hiểu ra được điều gì, cười lạnh nói:
– Thì ra là một môn vũ kỹ luyện thể tương tự Niết Bàn Kim Thân. Chẳng trách ngươi ngông cuồng như vậy. Có điều nếu ngươi thật sự tưởng rằng chỉ dựa vào nó mà đối kháng được với cường giả Niết Bàn Cảnh thì ta cho ngươi hay, ngươi quá ngây thơ rồi!
Vừa dứt lời toàn thân hắc ảnh kia bộc phát ánh kim quang chói lòa, ánh sáng ấy hơn Tiểu Niết Bàn Kim Thân của Lâm Động không biết bao nhiêu lần.
– Để xem thứ Niết Bàn Kim Thân nửa mùa của ngươi đỡ được mấy đòn công kích của ta?
Lần này hắc ảnh kia đã dùng triệt để sức mạnh của Niết Bàn Kim Thân. Khi thấy ánh kim quang ngày một chói lòa, sắc mặt Lâm Động cũng có chút nặng nề. Qua cú va chạm vừa rồi hắn cũng đã hiểu sức mạnh của cường giả Niết Bàn.
Lâm Động có thể đỡ được nhờ Tiểu Niết Bàn Kim Thân nhưng chung quy không thể nào chống cự được với kẻ kia. Bất luận thế nào thì thực lực của hắn vẫn kém Niết Bàn Cảnh quá xa.
Thân ảnh được bao bọc bởi ánh kim quang mang sức mạnh dời núi lấp biển càng ngày càng tới gần Lâm Động. Thứ kình phong với áp lực rất lớn đó khiến mặt đất chỗ Lâm Động đứng vỡ ra thành vô số vết nứt.
– Lâm Động, mau chạy đi!
Bọn Ma Thiết thấy thế tim như muốn nhảy ra ngoài, hét lên với Lâm Động. Rõ ràng tên cường giả Niết Bàn Cảnh kia đã dùng toàn lực, hắn muốn hạ sát thủ!
– Có chạy nổi không?
Trong ánh kim quang phát ra tiếng cười chói tai của tên cường giả Niết Bàn Cảnh. Hắn nhìn gương mặt bình tĩnh của Lâm Động, cứ nghĩ đến lát nữa gương mặt đó sẽ nát như tương hắn lại tràn đầy khoái cảm sặc mùi tanh của máu.
Vút!
Kim quang lướt qua, nắm đấm như được đúc từ vàng cuối cùng phá vỡ không khí nhằm vào đầu Lâm Động mà đánh tới. Với tốc độ đó, khoảng cách đó, có nhanh đến mức nào đi nữa cũng chẳng thể tránh nổi.
– Ngươi chết đi!
Gương mặt kẻ kia đầy vẻ hung tàn, thế nhưng khi nắm đấm của hắn tung ra, dường như hắn nhìn thấy trong mắt Lâm Động ánh lên vẻ chế giễu.
Chưa kịp suy nghĩ về ánh mắt đó của Lâm Động thì một tia hồng quang đột nhiên bắn tới. Ngay sau đó là nắm đấm lạnh băng như làm từ kim loại nặng nề lao về phía quyền phong của hắn.
Sức mạnh đáng sợ cuồn cuộn dâng trào, trong gian thạch thất, mặt đất nứt vỡ, một cây thạch trụ nổ tung, thậm chí cả thạch thất như muốn đổ sập. Bọn Ma Thiết vội vàng lùi sau, sắc mặt nhợt nhạt nhìn khung cảnh đầy khói mù. Loại công kích thế này dù Lâm Động có mạnh hơn nữa cũng chắc chắn chết!
Ầm ầm ầm!
Nhưng đúng lúc đó, trong đám khói mù dầy đặc, một đạo thân ảnh bỗng bắn ra, hai chân cắm xuống mặt đất vẽ nên hai đường sâu hoắm. Cũng đúng lúc đó, sức mạnh đáng sợ bùng ra từ trong cơ thể tỏa ra khiến không khí nổ tung.
Thân ảnh bắn ngược ra sau đó cuối cùng đâm sầm vào một bức tường, rồi thân thể mềm ra, miệng phụt ra một ngụm máu tươi.
Ánh mắt bọn Ma Thiết lập tức nhìn chăm chăm vào đạo thân ảnh đó, cơ thể lập tức như đóng băng, hai tròng mắt lồi ra như gặp phải ma.
Vì đạo thân ảnh bị bắn ra và hộc máu đó lại chính là gã cường giả Niết Bàn Cảnh thần bí kia!
Sững sờ nhìn cảnh tượng đó, bọn Ma Thiết phát hiện não mình như trong trạng thái tê liệt.
Thậm chí không chỉ họ, ngay hắc ảnh là nhân vật chính cũng không thể tin được mà ngẩng lên, lau vết máu nơi khóe miệng rồi trừng trừng nhìn vào đám mây mù.
Một lúc sau, đến khi từ trong đám mây mù phát ra tiếng bước chân khoan thai họ mới quay lại, thấy một đạo thân ảnh với gương mặt bình tĩnh không chút dao động.
Bọn Ma Thiết dừng ánh mắt ở gương mặt bình tĩnh của Lâm Động, rồi bỗng phát hiện phía sau hắn còn có một thân ảnh cao lớn, tựa như hộ vệ trung thành nhất.
Ánh mặt họ nhìn theo hướng đó, thân ảnh đỏ rực như lửa kia, họ không nhìn rõ gương mặt nhưng sức mạnh to lớn mà thân ảnh đó vừa tỏa ra cũng khiến suy nghĩ của họ có phần hỗn loạn. Mãi lúc lâu sau mới có những giọng nói với vẻ đầy kinh ngạc len lỏi qua kẽ răng họ.
– Cường giả Niết… Niết Bàn Cảnh…