TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 470: Tình Huống.

Thân ảnh của Thạch Hiên gần như trong chốc lát xuất hiện trước mặt Lâm Động, thế nhưng hắn cũng không phát động tấn công với Lâm Động, ngược lại chụp một trảo về phía Uẩn Thần Bồ Đoàn của Lâm Động, xem bộ dạng này dường như hắn đang có ý địp cướp đoạt Bồ Đoàn.

– Hừ!

Hành vi của Thạch Hiên hiển nhiên cũng bị Lâm Động phát giác ra, ánh mắt lúc này chợt trở nên lạnh lẽo, thân hình đột nhiên bước ra một bước, nguyên lực ba động cuồng bạo từ quanh người bộc phát ra hào quang vạn trượng, trực tiếp ngưng tụ thành một con Quang Minh Cự Tượng.

– Thánh Tượng Băng Thiên Chàng!

Quang Minh Cự Tượng tràn ngập uy áp đáng sợ, sau đó mang theo lực lượng rung trời chuyển đất xông đến, hung hăng lao về phía Thạch Hiên.

Bình bình!

Không khí dưới sự trùng kích đáng sợ như vậy lập tức nổ tung, hai mắt của Thạch Hiên nheo lại, ánh mắt biến ảo, chợt mãnh liệt biến thành một cỗ ngoan độc, không chút để ý đến thế công của Lâm Động, bàn tay vẫn không tránh né, tiếp tục chụp về phía Bồ Đoàn.

Hắn đối với cái Bồ Đoàn có thể dung hợp hai loại lực lượng này cực kỳ thèm thuồng, nếu như hắn có thể lấy được nó, chắc chắn sẽ trở thành một thứ lợi khí trong tay hắn.

Về phần thế công của Lâm Động, mặc dù cuồng mãnh, nhưng Thạch Hiên đã vượt qua một lần Niết Bàn Kiếp, ngược lại cũng không quá kiêng kỵ, trong mắt hắn, cho dù là đỡ một chưởng của Lâm Động thì Lâm Động cũng không thể làm gì được hắn.

Đây chính là tự tin của cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn!

Lâm Động không ngờ Thạch Hiên lại không thèm để ý đến công kích của mình, vẫn tiếp tục chụp về phía Bồ Đoàn thì ánh mắt cũng phát lạnh. Một loáng sau, Quang Minh Cự Tượng đã mang theo lực lượng đáng sợ trùng kích vào, hung hăng nện lên thân thể Thạch Hiên.

Keng!

Trong khoảnh khắc va chạm, thân thể Thạch Hiên trực tiếp bộc phát ra thanh âm thanh thúy giống như va vào kim loại. Sau đó kim quang trong người hắn điên cuồng tràn ra, cưỡng ép chống đỡ lực lượng cuồng bạo.

Mà sau khi lực lượng đánh lên cánh tay duỗi ra của Thạch Hiên, thì tốc độ của cánh tay hắn cũng càng lúc càng chậm, cuối cùng lúc còn cách Bồ Đoàn khoảng một xích thì đột nhiên ngưng lại.

– Cút!

Lâm Động quát lạnh một tiếng, trên thân thể của hắn đồng dạng cũng bộc phát kim quang rực rỡ. Kim quang bỗng nhiên tràn ra, trong chớp mắt ngắn ngủi, Quang Minh Cự Tượng lập tức biến thành một con Kim Tượng, kim quang vô cùng chói mắt đâm về phía người trước mặt.

Đinh!

Lúc này đây, tiếng nổ cuồng bạo lại truyền ra, sau đó ngón tay vốn đã chạm đến Bồ Đoàn của Thạch Hiên bỗng nhiên chấn dộng mạnh mẽ, sau đó bay ngược đi. Bước chân hắn đạp lên hư không hơn mười bước thì mới ổn định lại thân hình, khuôn mặt lập tức trở nên xanh mét, hiển nhiên Lâm Động có thể chính diện đẩy lui hắn đã vượt ngoài dự liệu của hắn.

Mặc dù ngạnh đón thế công hung hãn của Lâm Động, thế nhưng huyết khí trong người Thạch Hiên vẫn sung mãn, không hề có chút dấu hiệu uể oải. Điều này khiến Lâm Động âm thầm kinh hãi, quả không hổ là cường giả vượt qua Niết Bàn Kiếp. Công kích vừa rồi của hắn, nếu đổi lại là cường giả Niết Bàn Cảnh bình thường xông lên thì ít nhất cũng phải chấn động khí huyết đến nhộn nhạo, nhưng tên này không ngờ lại dường như không xảy ra chuyện gì.

Thân hình Thạch Hiên vừa ổn định, nhớ đến tình cảnh trải qua phen cướp đoạt vừa rồi thất bại hiển nhiên đã khiến cho hắn cực kỳ mất mặt.

Trong mắt tràn ra một trận lạnh lẽo, chợt hắn đột nhiên duỗi ra năm ngón tay chỉ về phía Lâm Động.

Xuy xuy!

Kim quang rực rỡ xen lẫn với năng lực vô cùng cuồng bạo với một loại tốc độ điên cuồng ngưng tụ tại đầu ngón tay của Thạch Hiên, trong mắt hắn lóe lên hàn quang, bất kỳ ai cũng hiểu hắn đã thật sự nổi giận rồi.

– Kim Cương Liệt Thiên Chỉ!

Kim quang như thiểm điện tuôn tràn ra, gần như chỉ trong thời gian vài hô hấp thì một chùm tia sáng kim sắc trong nháy mắt trực tiếp từ đầu ngón tay của Thạch Hiên bắn ra, tốc độ này khó có thể dùng mắt thường cảm nhận được.

Chùm tia sáng kim sắc này sắc bén đến mức kinh người, kim quang xẹt qua nơi nào thì hư không phảng phất như đều để lại một vệt màu vàng nhàn nhạt.

Đồng tử Lâm Động đột nhiên co rút mạnh nhìn chùm tia sáng màu vàng bắn đến. Giờ khắc này hắn đồng dạng cảm thấy mùi vị nguy hiểm nồng đậm, lòng bàn tay trở một cái, lập tức có một cái hắc động thành hình.

Viu!

Chùm tia sáng màu vàng hung hăng lướt đến, chỉ có điều ngay trong giây lát Lâm Động sắp xuất thủ thì chùm tia sáng màu vàng đột nhiên lệch đi một cách quỷ dị, cũng không trực tiếp tấn công Lâm Động mà hung hăng nện về phía Uẩn Thần Bồ Đoàn.

Đến lúc này Lâm Động mới hiểu rằng thì ra mục tiêu thực sự của Thạch Hiên không phải là hắn, mà chính là Uẩn Thần Bồ Đoàn. Tên này cũng đủ quyết đoán, nếu như không thể đoạt được thì tốt nhất nên hủy đi.

Chiêu thức này không thể không nói là cực kỳ tàn nhẫn, hơn nữa cũng có chút nằm ngoài dự kiến của Lâm Động. Lúc hắn nhìn thấy chùm tia sáng màu vàng đột nhiên lệch đi đã khiến hắn không kịp phản ứng chút nào.

Ầm!

Chùm tia sáng màu vàng mạnh mẽ nện lên Bồ Đoàn, ba động cuồng bạo mà sắc bén trong nháy mắt tràn ra. Dưới công kích mạnh mẽ như vậy, chỉ thấy Uẩn Thần Bồ Đoàn dưới ánh mắt khiếp sợ của Lâm Động nhanh chóng xuất hiện từng đạo vết rạn nứt.

Uẩn Thần Bồ Đoàn cũng không phải là Linh Bảo, hiệu quả của nó cũng chỉ là dùng để dung hợp tinh thần lực và nguyên lực mà thôi. Bởi vậy, trước một kích toàn lực của Thạch Hiên, nó cũng không thể chịu đựng được sự phá hoại, lập tức tan vỡ.

Rắc rắc!

Từng đạo vết nứt nhanh chóng lan ra, cuối cùng dưới ánh mắt âm trầm của Lâm Động đột nhiên nổ tung, quang điểm bay đầy trời, sau đó khuếch tán ra.

Uẩn Thần Bồ Đoàn đã bị Thạch Hiên trực tiếp đánh nát!

Thạch Hiên ở phía xa cười lạnh nhìn một màn này, trong lòng thoáng có chút tiếc hận, chỉ có điều vẫn còn hơn là để bảo bối rơi vào tay Lâm Động.

Thế nhưng, lúc quang điểm tản ra đầy trời, tất cả mọi người, thậm chí ngay cả bản thân Lâm Động cũng không nhận ra, trong khoảnh khắc Uẩn Thần Bồ Đoàn nổ tung, một đạo hào mang vừa vặn từ trong vô số quang điểm vọt mạnh ra. Bởi vì Lâm Động vừa vặn ở phía sau Bồ Đoàn, cho nên lúc đạo hào mang bắn ra thì hắn cũng là người đầu tiên tiếp xúc với đạo hào mang đó.

Mà trong khoảnh khắc tiếp xúc, hào mang lập tức biến mất, cũng không có chút dị thường gì, thế cho nên ngay cả Lâm Động cũng không phát hiện một màn này.

Sắc mặt Lâm Động trở nên âm trầm, hắn hiển nhiên không ngờ rằng mình lại để Thạch Hiên trước mặt mình phá hủy Uẩn Thần Bồ Đoàn.

Đối với tầm quan trọng của Uẩn Thần Bồ Đoàn, Lâm Động là rõ ràng nhất, có thể dung hợp lực lượng, cho dù là với tầm mắt cao thấu trời của Tiểu điêu cũng cảm thấy có chút khó giải quyết. Điều này đủ nói lên sự trân quý của Uẩn Thần Bồ Đoàn, hôm nay đã bị Thạch Hiên phá hủy, tổn thất này có thể nói là vô cùng lớn.

– Khốn kiếp!

Ánh mắt Lâm Động trở nên âm trầm, tinh thần lực bành trướng, theo cơn nóng giận trong lòng bộc phát ra, trong nháy mắt tràn ngập thiên địa, sau đó cuồng phong thiên địa bỗng nhiên gào thét, mây đen ngưng tụ, sấm sét nổi lên.

– Tinh thần lực thật cường đại, tên này thật sự là mới tiến vào Thiên Phù sư sao? Tại sao lại có tinh thần lực mạnh như vậy được?

Cảm nhận được tinh thần lực cường đại tràn ngập trong thiên địa, không chỉ người trên tường thành xôn xao, mà ngay cả Thạch Hiên, lúc này hai mắt cũng hơi nheo lại.

– Thôn Phệ Lôi Chưởng!

Một tia lôi đình cực lớn giống như ngân xà đột nhiên từ trên trời lao xuống, sau đó tại trong lòng bàn tay của Lâm Động hóa thành một chưởng ấn lôi điện màu đen, hung hăng nện về phía Thạch Hiên.

Nhìn lôi chưởng màu đen cực lớn nện đến, Thạch Hiên cũng không dám lãnh đạm nữa, từ trên lôi chưởng hắn cảm nhận được một mùi vị cực kỳ quỷ dị. Điều này khiến cho hắn không dám xem thường, lập tức thúc giục nguyên lực, hóa thành cự chưởng, cùng với lôi chưởng hung hăng va vào nhau.

Ầm ầm ầm!

Trên bầu trời, từng đạo lôi chưởng không ngừng tràn ra, sau đó cùng với công kích của Thạch Hiên tiếp xúc, đồng loạt phát ra tiếng nổ đnh tai nhức óc, cứ như vậy không ngừng vang vọng khắp bầu trời.

Trên tường thành, mọi người nhìn hai người đánh nhau cực kỳ khốc liệt thì cũng âm thầm tặc lưỡi. Đối với việc Lâm Động có thể chống đỡ Thạch Hiên lâu như vậy mà không rơi xuống hạ phong, trong lòng bọn hắn hiển nhiên cũng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.

Đương nhiên, người có nhãn lực tốt thì hiển nhiên cũng có thể nhìn ra điều gì đó. Đó là trận chiến này nếu như tiếp tục kéo dài, Thạch Hiên chắc chắn sẽ thủ thắng, dù sao đi nữa thì hắn cũng là người đã vượt qua một lần Niết Bàn Kiếp, nếu luận về độ hùng hậu của nguyên lực thì tất nhiên là hơn xa Lâm Động.

Ầm!

Một trận cứng chọi cứng, thân hình Lâm Động lui vài bước, ánh mắt băng hàn nhìn về phía Thạch Hiên đang cười lạnh ở phía xa.

– Lâm Động, lực chiến đấu của ngươi quả thật nằm ngoài dự liệu của ta, chỉ có điều ta đã từng nói rồi, hôm nay ngươi chắp cánh cũng đừng mong thoát khỏi!

Thạch Hiên chỉ vào quang võng tràn ngập, đem cả mảnh thiên địa này khóa chặt, Lâm Động bây giờ phản kháng kịch liệt chẳng qua cũng chỉ là đóa phù dung sớm nở tối tàn mà thôi, có lẽ một lát nữa hắn sẽ lộ vẻ mệt mỏi, đến lúc đó muốn thu thập hắn thì cũng dễ như trở bàn tay.

Hai mắt Lâm Động nheo lại, vừa muốn cười lạnh một tiếng thì thanh âm của Tiểu điêu thoáng có chút gấp gáp đột nhiên vang lên trong lòng:

– Lâm Động, trước tiên hãy rời đi, trong cơ thể ngươi dường như xảy ra chút tình huống!

Nghe thấy âm thanh của Tiểu điêu, trong lòng Lâm Động chấn động mạnh, chỉ có điều mặc dù trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng hắn tuyệt đối tin tưởng Tiểu điêu. Khẽ gật đầu, sau đó thoáng nhìn qua Thạch Hiên, cười cười nói:

– Ngươi cho rằng dựa vào những thứ này có thể cản ta lại sao?

Khóe mắt của Thạch Hiên hơi nheo lại, cười lạnh nói:

– Chẳng lẽ ngươi còn muốn nói lời ngông cuồng sao?

– Cuồng ngôn thì không phải, chỉ có điều chẳng qua muốn nói với ngươi một điều, trận hình ngươi phí công bày ra chỉ là uổng phí khí lực mà thôi. Chuyện ngươi hủy Bồ Đoàn của ta, ta sẽ nhớ kỹ, đợi lần sau gặp lại, ta sẽ khiến ngươi phải trả giá rất lớn!

Lâm Động thản nhiên nói, chợt bàn tay siết chặt lại, một cái chìa khóa cổ xưa lập tức xuất hiện trong tay hắn.

– Viễn Cổ Bí Thược?

Nhìn chiếc chìa khóa này, đồng tử Thạch Hiên đột nhiên co rút lại, dường như nhìn thấy cái gì đó. Đột nhiên hắn chụp đến, bàn tay nguyên lực cực lớn hung hăng chụp về phía Lâm Động.

– Không cần tiễn, một trăm vạn Niết Bàn Đan hôm nay ta nhận, những chuyện khác, đợi sau này gặp mặt, ngươi hãy cẩn thận một chút!

Đối với công kích của Thạch Hiên, Lâm Động chỉ cười, Viễn Cổ Bí Thược trong tay chợt bộc phát ra một trận hào quang, trực tiếp đem thân hình của hắn bao bọc lấy, sau đó thân ảnh của hắn cứ như vậy, cực kỳ quỷ dị biến mất tại trên không trung.

Cự chưởng gào thét chụp đến, nhưng chỉ chụp vào khoảng không, Thạch Hiên nhìn bầu trời trống rỗng, sắc mắt lúc này trở nên tái mét.

Đọc truyện chữ Full