Trong không gian Viễn Cổ Bí Thược, Tiểu điêu nhìn thấy Lâm Động mở hai mắt ra thì trong mắt cũng lóe lên một tia mừng rỡ, liền vội vàng hỏi:
– Thành công rồi?
– Ừ!
Lâm Động gật đầu cười, trong lòng cực kỳ thoải mái. Vốn hắn cho rằng bởi vì Uẩn Thần Bồ Đoàn bị hủy thì sẽ tạo thành một tổn thất mạnh mẽ đối với thủ đoạn chiến đấu của mình, nhưng không ngờ rằng lại tìm được chỗ tốt để đền bù tổn thất.
Nói xong, Lâm Động xòe bàn tay ra, tâm thần khẽ động, chỉ thấy hào quang trên lòng bàn tay ngưng tụ. Trong mơ hồ, hình ảnh Càn Khôn Cổ Trận thu nhỏ hiện ra, mà ở trung tâm của nó, nguyên lực, tinh thần lực và lực lượng thôn phệ đang nhanh chóng hội tụ lại với một tốc độ kinh người, cuối cùng trải qua dung hợp liền biến thành một quả cầu năng lượng ước chừng bằng lòng bàn tay, chủ yếu là màu xám đen.
Năng lượng hình cầu lẳng lặng lơ lửng trên bàn tay Lâm Động, tuy nhiên lại không có chút ba động cuồng bạo nào phát ra, nhưng trong mơ hồ, Lâm Động lại cảm thấy một mùi vị nguy hiểm phát ra từ cỗ năng lượng do ba loại năng lượng dung hợp lại một chỗ, hiển nhiên lực sát thương cực kỳ cường đại.
– Chậc chậc, tiểu tử ngươi quả là may mắn, thủ đoạn dung hợp như vậy cho dù là ta thời kỳ đỉnh phong năm xưa cũng cảm thấy khó khăn, không ngờ ngươi ngay cả Niết Bàn Cảnh cũng không phải lại có thể làm được.
Tiểu điêu nhìn năng lượng cầu màu xám đen, trong mắt cũng lóe lên vẻ kinh dị, trong lời nói ngược lại có chút mùi vị hâm mộ.
– Cái này quả thật không yếu, chỉ có điều muốn dung hợp thành thì lại tiêu tốn quá nhiều năng lượng. Với thực lực của ta hiện nay cũng không thể thúc giục được quá nhiều.
Lâm Động gật đầu nhè nhẹ, chợt có chút tiếc hận nói.
– Đừng có không biết thỏa mãn, những năng lượng này dung hợp lại một chỗ không phải là đơn giản. Nếu như không có Càn Khôn Cổ Trận này thì bằng vào năng lực của ngươi, chỉ e là dung hợp nguyên lực và tinh thần lực đã khó khăn rồi, huống chi là cả ba?
Tiểu điêu trừng mắt nhìn Lâm Động một cái nói.
Lâm Động cười cười, bàn tay đảo một cái, năng lượng màu xám đen cùng với trận ảnh thu nhỏ liền từ từ tiêu tán. Chợt hắn duỗi cái lưng mỏi mệt nói:
– Chúng ta ở trong này đã bao lâu rồi?
– Hai ngày thôi, tiếp theo ngươi định làm gì?
Tiểu điêu nói.
– Chúng ta tại Chiến trường Viễn Cổ đã mất nửa năm rồi, thêm nửa năm nữa thì đại chiến mới bắt đầu. Có lẽ những Vương triều tại Chiến trường Viễn Cổ hiện nay cũng đang điên cuồng tìm kiếm những bảo tàng truyền thừa, mượn tài nguyên bên trong để cường hóa bản thân. Chúng ta hiển nhiên cũng không thể rớt lại phía sau được.
Lâm Động đứng dậy, mỉm cười nói.
– Dựa theo những ký ức của gã muốn cướp đoạt thân thể ta thì còn một tháng nữa sẽ mở ra Viễn Cổ Bí Tàng, lúc đó có lẽ ba người có được Viễn Cổ Bí Thược cũng sẽ xuất hiện tại nơi đó.
– Viễn Cổ Bí Tàng này tuyệt đối không phải là của tông phái bình thường lưu lại, đến lúc đó sẽ hấp dẫn các nhân mã đến từ khắp nơi, cũng vượt qua trình độ mà đám người tại Lôi Nham Cốc có thể so sánh, muốn thu hoạch được chỗ tốt ở đó có lẽ khó khăn không ít.
– Hắc hắc, mặc kệ, kẻ nào dám quấy nhiễu điêu gia lấy Sinh Tử Chuyển Luân Đan thì điêu gia đều sẽ đánh cho hắn răng rơi đầy đất!
Tiểu điêu cười quái dị, sau đó nhìn về phía Lâm Động nói:
– Đợi đến khi điêu gia có thể trọng sinh thân thể, trực tiếp giúp ngươi đại sát tứ phương, đem những kẻ ngươi không vừa mắt làm thịt toàn bộ.
Lâm Động trợn ngược mắt. Hắn biết rõ Tiểu điêu cho dù có khôi phục thân thể thì thực lực cũng không có khả năng lập tức trở lại đỉnh phong. Hơn nữa Chiến trường Viễn Cổ này lại không giống khu vực nhỏ nhoi như Vương triều Đại Viêm, nơi này còn có những siêu cấp tông phái tại Đông Huyền Vực theo dõi, những tồn tại này chắc chắn sẽ không để cho Tiểu điêu có thể ở bên trong mà quấy rối, cho nên lời của nó tốt nhất cứ xem như không nghe thấy là hơn.
– Đúng rồi, hiện nay Niết Bàn Đan trong tay ngươi cũng không ít, tu luyện một thời gian nữa hắn có thể trùng kích Niết Bàn Cảnh được rồi.
Tiểu điêu hiển nhiên cũng chỉ nhân tiện huênh hoang mà thôi, cho nên lập tức chuyển giọng nói.
Nghe vậy, Lâm Động cũng cười cười nói:
– Mới hơn một trăm vạn Niết Bàn Đan mà thôi, mục tiêu của ta không chỉ là trùng kích Niết Bàn Cảnh.
Tiểu điêu cả kinh, chợt kinh ngạc nói:
– Ngươi chẳng lẽ muốn xông phá Niết Bàn Kiếp lần một luôn sao?
– Ta đối với Niết Bàn Kiếp tương đối có hứng thú.
Lâm Động cười nói, trong mắt lóe lên vẻ nóng bỏng, ngược lại không chút giống như làm bộ. Tiểu điêu thấy vậy có chút tức cười, những cường giả Niết Bàn Cảnh khác đều sợ Niết Bàn Kiếp giống như sợ mãnh hổ, còn tên này lại không nhịn được lại cũng muốn thử một chút.
Chỉ có điều Tiểu điêu cũng biết rằng Lâm Động quả thật có tư cách đó. Hắn cực kỳ cường hãn, bản thân còn chưa tiến vào Niết Bàn Cảnh nhưng đã có thể tu luyện Tiểu Niết Bàn Kim Thân, đã khiến cho hắn không hề thua kém so với cường giả Niết Bàn Cảnh. Chỉ riêng nội tình như vậy cũng đã đủ rồi, muốn một lần trùng kích Niết Bàn Cảnh và Niết Bàn Kiếp trái lại cũng không phải là chuyện không thể.
– Nếu như ngươi đã muốn trì hoãn thời gian trùng kích Niết Bàn Cảnh vậy thì nhất định phải dùng thủ đoạn khác để tăng cường thực lực. Vương triều Ma Nham hiện nay hận ngươi tận xương tủy, chỉ riêng Thạch Hiên thôi mà ngươi đã đủ ăn phải quả đắng rồi, huống chi còn có một tên Đại sư huynh chưa từng lộ diện nữa. Gã đó mới chính là thủ lĩnh của Vương triều Ma Nham bọn hắn, chắc chắn cũng sẽ tiến về Viễn Cổ Bí Tàng. Nếu như ngươi chỉ có thực lực như vậy thì chỉ e sẽ bị bọn hắn quấn đến mức phiền toái rồi.
Tiểu điêu ở bên cạnh nhìn Lâm Động nói.
Nghe thấy lời này, lông mày Lâm Động cũng khẽ nhíu một chút. Thực lực của Vương triều Ma Nham đúng là khiến hắn có chút kiêng kỵ. Mặc dù hắn có thể mượn Viễn Cổ Bí Thược để thoát thân, nhưng nếu như tại Viễn Cổ Bí Tàng thì hắn cũng không thể bỏ chạy được, nếu không thì chỉ e hắn không có được bảo tàng bên trong rồi.
Mà hiển nhiên, chuyện này tuyệt đối không phải là điều mà Lâm Động muốn gặp.
– Bây giờ trong tay ngươi chỉ có hai thứ duy nhất có thể khiến ngươi nhanh chóng tăng cường thực lực.
Tiểu điêu cũng biết Lâm Động cảm thấy đau đầu vì vấn đề này, bởi vậy lười biếng nói.
– Ồ?
Lâm Động nhíu mày, nhìn về phía Tiểu điêu.
– Một là Huyết Linh Khôi, thứ này có lẽ không chỉ có chừng đó thực lực thôi đâu. Với số lượng Niết Bàn Đan của ngươi, trong thời gian ngắn có thể khiến nói khôi phục lại trình độ Linh khôi Nhất cấp, cũng tương đương với Nhất Nguyên Niết Bàn rồi, đủ để đối kháng với Thạch Hiên.
Lâm Động khẽ gật đầu, chợt thở phào nhẹ nhõm. Hắn quả thật là đã quên mất Huyết Linh Khôi của mình tiềm lực không tệ, quả thật có thể trong thời gian ngắn đạt đến cảnh giới Linh khôi Nhất cấp.
– Còn thứ hai?
Lâm Động lại hỏi tiếp. Vương triều Ma Nham, ngoài Thạch Hiên ra còn có một tên thủ lĩnh cực kỳ khó giải quyết nữa.
– Kìa!
Tiểu điêu chỉ vào Tiểu Viêm đang nằm rạp trên mặt đất, cười cười nói:
– Ngươi đừng quên con hổ ngốc này. Nó đi theo ngươi cũng hưởng được không ít chỗ tốt, hơn nữa mặc dù chỉ là Hỏa Mãng Hổ rất bình thường, nhưng dù sao cũng là huyết mạch biến dị hiếm thấy. Nếu như có thể tiến vào Niết Bàn Cảnh thì thực lực cũng không thể khinh thường.
– Tiểu Viêm?
Lâm Động có chút ngơ ngác, chợt đưa tay gãi gãi đầu, cười nói:
– Chỉ cần khiến nó tiến vào Niết Bàn Cảnh thì cho dù ta đem tất cả Niết Bàn Cảnh ra sử dụng cũng đáng!
Bộ dáng này ngược lại không chút cảm thấy chút đau lòng bởi vì những Niết Bàn Đan hắn phải liều mạng cướp về.
Từ lúc Tiểu Viêm theo hắn từ trấn Thanh Dương vào sinh ra tử thì trong mắt Lâm Động nó đã không còn là một sủng vật nữa, mà đã là một đồng bạn không thể thiếu rồi.
Dường như cảm nhận được ánh mắt nhu hòa của Lâm Động, Tiểu Viêm cũng phát ra tiếng gầm nhẹ, lấy đầu cọ cọ vào Lâm Động, rất là thân mật.
Nhìn một người một thú thân mật như vậy, Tiểu điêu thoáng có chút nheo mắt lại, chợt cười khẽ nói:
– Chỉ có điều ngươi cũng đừng ngu xuẩn trực tiếp dùng Niết Bàn Đan để con hổ ngốc này trùng kích Niết Bàn Cảnh, nếu không chỉ e nó cũng khó mà giống như điêu gia ta a.
Lâm Động ngẩn người, chợt hiểu rõ ý tứ của Tiểu điêu. Có lẽ linh trí của nó so với nhân loại còn muốn gian xảo hơn a.
– Từ một góc độ nào đó mà nói, thì tiến vào Niết Bàn Cảnh đối với nhân loại hay Yêu thú đều tương đối trọng yếu. Một vài đại Yêu thú có huyết mạch thuần khiết cường đại, chỉ cần đột phá Niết Bàn Cảnh thì có thể sản sinh linh trí, thậm chí thoát khỏi hình thú. Mà một vài Yêu thú có huyết mạch bình thường thì dù linh trí có tăng lên, nhưng suy cho cùng thì vẫn là thú.
– Tiểu Viêm thôn phệ nhiều huyết mạch như vậy, có lẽ cũng không tệ a?
Lâm Động chần chờ nói.
– Ngươi cho rằng huyết mạch thật sự dễ dàng thay đổi vậy sao? Huyết mạch nó thôn phệ, kể cả huyết mạch Viễn Cổ Thiên Ngạc thì cũng chỉ có thể cường hóa thân thể của nó, không thể cải biến huyết mạch của nó. Bởi vì đây là do hai loài bất đồng. Muốn hoàn toàn thay đổi huyết mạch thì nhất định phải thôn phệ huyết mạch của loại hổ thuần khiết.
Tiểu điêu thản nhiên nói.
– Huyết mạch của loại hổ thuần khiết?
Lâm Động lẩm bẩm nói.
– Theo ta được biết thì hổ là loại Yêu thú sống thành bầy. Có ba loại huyết mạch thuần chính nhất là Ám Uyên Hổ, Hám Địa Lôi Hổ và Thiên Ma Hổ.
– Ám Uyên Hổ, Hám Địa Lôi Hổ, Thiên Ma Hổ?
Lâm Động đưa tay vuốt vuốt đầu Tiểu Viêm, khẽ lẩm bẩm một lượt.
– Ba loại này cho dù tại Yêu Vực cũng tương đối có danh tiếng. Nghe nói trên ba loại này còn có một loại tồn tại trong truyền thuyết, hình như gọi là Hắc Ám Thánh Hổ. Chỉ có điều nó chỉ xuất hiện vào thời Hồng Hoang, về sau này thì không còn nghe cái tên này được nhắc đến nữa.
Tiểu điêu cười nói:
– Nếu như ngươi có thể tìm được huyết mạch của ba loại hổ này thì có thể khiến cho con hổ ngốc này tẩy rửa sạch huyết mạch bình thường, trở thành huyết mạch thuần chánh tinh khiết, thành tựu sau này không thể hạn lượng.
Lâm Động cười khổ một tiếng, khẽ nói:
– Xem ra nhiệm vụ này cũng không dễ hoàn thành, chỉ có điều vì tương lai của Tiểu Viêm, ta sẽ cố hết sức.
Tiểu điêu gật đầu nhè nhẹ, vượn móng vuốt ra nói:
– Có thể tìm được hay không thì còn phải xem vận khí của con hổ ngốc này. Tiếp theo, chúng ta trước tiên hãy tăng thực lực của Huyết Linh Khôi lên đã, có một Linh khôi Nhất cấp hộ thân thì cũng sẽ giảm bớt cho ngươi không ít phiền toái.
Nghe vậy, Lâm Động cũng gật đầu, bàn tay vung lên lập tức gọi Huyết Linh Khôi ra.
o0o
Trong thời gian hai ngày tiếp theo, Lâm Động vẫn ở bên trong không gian của Viễn Cổ Bí Thược, mà lúc ở trong đó, Lâm Động lấy ra hai mươi vạn Niết Bàn Đan, dựa vào số lượng Niết Bàn Đan khổng lồ như vậy, thực lực của Huyết Linh Khôi không có gì bất ngờ đã tăng mạnh, đạt đến trình độ Linh khôi Nhất cấp. Từ góc độ khác mà nói, Huyết Linh Khôi lúc này đã có thể chống lại cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn Thạch Hiên.
Sau khi chuẩn bị xong những chuyện này thì Lâm Động mới hoàn toàn yên tâm mang theo Tiểu Viêm từ trong không gian Viễn Cổ Bí Thược ra ngoài.