Tấm bia khổng lồ kim sắc lặng lẽ đứng sừng sững ở đó, kim quang bao quanh lan tỏa ra những luồng sức mạnh đáng sợ khiến chẳng ai dám coi thường.
Lâm Động nhìn cự bia một lúc lâu rồi thu hồi lại sự kinh ngạc. Trên tấm bia đó có vô số văn tự, chắc là tên của những cường giả đã vượt qua kiểm tra ở đây.
Phía trước cự bia lúc này tập trung không ít người, đây chính là địa điểm được chú ý nhất của mỗi cường giả đến tòa thành này. Tất cả mọi người đến đây cũng đều là để lấy Niết Bàn Ấn, đồng thời cũng bọn họ cũng muốn đến học hỏi các cường giả từ khắp các nơi để đánh giá thực lực của bản thân mình.
Bọn người Lâm Động cùng lên quảng trường, rồi tìm một chỗ có tầm nhìn khá tốt phía trước cự bia.
– Chẳng trách mà người ta gọi đây là trọng thành siêu cấp, số lượng cường giả ở đây quả thực không ít. Xem ra cường giả trong Chiến trường Viễn Cổ không ít người đều tụ tập về đây.
Tiểu điêu quét mắt một lượt bỗng cười nói.
Lâm Động khẽ gật đầu, hắn nhìn một vòng xung quanh Niết Bàn Bi. Những người vượt qua được vô vàn hiểm nguy đến được đây, gần như bảy phần đều đã đạt đến Niết Bàn Cảnh. Những người này có thể coi là lực lượng trung kiên trong Chiến trường Viễn Cổ rồi.
Lâm Động dừng ánh mắt tại nơi gần Niết Bàn Bi nhất. Hắn khẽ nheo mắt lại, bởi vì hắn cảm nhận được một số luồng khí tức khá lớn từ đó phát ra.
Phía trước bọn họ, có ba toán người khiến Lâm Động chú ý. Bên trái có khoảng hơn chục người, khí tức ai cũng đều rất mạnh. Giữa bọn họ là một nam tử mặc ngân bào, dáng vẻ tuấn dật, chỉ có điều trên gương mặt là nụ cười kiêu căng, người khác nhìn vào có thể thấy hắn là người thế nào rồi.
Đương nhiên, đối với Lâm Động mà nói, dường như hắn ta cũng có tư cách đó. Trong cơ thể nam tử ấy tỏa ra sức mạnh cho thấy thực lực hắn không hề yếu hơn Nhị tướng của Vương triều Đại Càn mà Lâm Động đã từng gặp trước đó.
Ở chính giữa đám người thứ hai là một dáng người yêu kiều với bộ y phục trắng như tuyết. Dung mạo của nữ tử này vô cùng tú lệ, chỉ có điều toàn thân lại toát lên một thứ hàn khí khiến người khác không dám lại gần, nhìn từ xa tự như một tảng băng nghìn năm không tan.
Và rõ ràng là cô ta cũng coi như không biết đến những ánh mắt xung quanh, đôi mắt mỹ miều nhìn tấm cự bi, mái tóc tựa dòng thác rủ xuống eo làm bổi bật lên những đường cong rung động lòng người, khiến không ít ánh mắt đều tỏ ra thèm thuồng.
Còn ở bên phải, những người này mặc quần áo khác nhau, đứng phía trước là một nam tử hắc y, hai tay chắp sau lưng, nét mặt tĩnh lặng như mặt nước hồ sâu không thấy đáy.
– Thú vị thật!
Lâm Động lướt mắt qua ba đám người đó, khẽ lẩm bẩm. Cả ba đám người này đều không phải đơn giản. Hơn nữa hắn cũng biết rõ rằng, những đám người tương tự như vậy trong thành Vạn Tượng không phải chỉ có từng này!
– Những kẻ bên trái kia là người của Vương triều Ngân Mộc, cũng là Vương triều Cao cấp. Kẻ dẫn đầu kia là Ngân Sâm, thực lực Tam Nguyên Niết Bàn đỉnh phong, hắn vô cùng hách dịch, cũng có chút danh khí trong thành Vạn Tượng này.
Tô Khôi nói.
– Là một tên rất đáng ghét!
Tô Nhu ở bên cạnh cũng nhỏ giọng nói.
Nghe vậy Lâm Động hơi ngạc nhiên nhìn Tô Nhu, nàng ta đỏ mặt cúi gằm xuống.
– Hà hà, hắn từng gặp Tiểu Nhu một lần, quấy rầy nó vài lần, hơi phiền phức một chút!
Tô Khôi cười giải thích.
– Xem ra sức hấp dẫn của Tiểu Nhu cũng không nhỏ đâu!
Lâm Động cười, nhìn gương mặt đỏ ửng của Tô Nhu, không khỏi trêu một câu.
Gương mặt vốn đỏ ửng của Tô Nhu lại bị Lâm Động nói như thế, càng thêm nóng bừng, trốn ra phía sau lưng Liễu Nhã.
– Nữ tử bạch y kia là Mộc Hàn Nguyệt, lai lịch không vừa, đừng thấy cô ta chỉ một mình, đằng sau cô ta là cả một Vương triều Siêu cấp đấy. Những kẻ có ý đồ với cô ta đều không có kết cục tốt đẹp!
Tô Khôi chuyển chủ đề, chỉ về nữ tử bạch y có dáng người gây chú ý nhất đằng kia, nói.
– Lại là người của Vương triều Siêu cấp sao?
Lâm Động có phần ngạc nhiên nhìn thân hình với bộ y phục trắng như tuyết kia. Không hổ là thành Vạn Tượng, có thể gặp Vương triều Siêu cấp bất cứ lúc nào!
– Toán người phía bên phải kia khá đặc biệt, bọn họ không phải một Vương triều mà do vài Vương triều liên kết với nhau tạo thành. Tuy Vương triều của bọn họ không nổi danh, nhưng thực lực của từng người không phải tầm thường. Đặc biệt là nam tử hắc y kia, nghe nói hắn từng nhận được truyền thừa của một tông phái cổ xưa, thực lực cũng là Tam Nguyên Niết Bàn đỉnh phong, gần đây một Vương triều Cao cấp đối địch đã bị hắn một mình tiêu diệt!
– Ồ!
Lâm Động nhướng mày, nhìn nam tử hắc y đang chắp tay sau lưng, hắn đã hiểu thêm về mức độ ngọa hổ tàng long của nơi đây.
– Bọn họ đến đây chắc cũng là vì Niết Bàn Ấn, không biết những người này sẽ lấy được đẳng cấp nào?
Tô Khôi tò mò nói.
Lâm Động khẽ gật gù, hắn cũng khá hứng thú muốn biết những cường giả này rốt cuộc sẽ vượt qua mức kiểm tra nào của Niết Bàn Bi.
Phía trước Niết Bàn Bi lúc này càng ngày có càng nhiều người tập trung, cũng có người tham gia kiểm tra, nhưng phần lớn đều nhận Niết Bàn Ấn Nhân cấp, cũng không có gì đặc sắc.
Sau khi quan sát, Lâm Động phát hiện những người được Niết Bàn Ấn Nhân cấp phần lớn đều là Nhị Nguyên Niết Bàn.
– Thực lực của Nhị Nguyên Niết Bàn là được Niết Bàn Ấn Nhân cấp, thường thì Tam Nguyên Niết Bàn sẽ miễn cưỡng được Niết Bàn Ấn Địa cấp. Hồi đó khi ta kiểm tra chỉ là Nhị Nguyên Niết Bàn, nên chỉ được Niết Bàn Ấn Nhân cấp. Đợi lát ta thử lại, có lẽ sẽ đổi được Địa cấp. Đương nhiên dù có lấy được Niết Bàn Ấn Địa cấp thì cũng chỉ xếp hàng dưới mà thôi.
Tô Khôi nói.
Lâm Động cười. Hắn nhìn Niết Bàn Bi khổng lồ, cứ mỗi người thông qua kiểm tra là tên của bọn họ sẽ xuất hiện trên đó, nhưng những cái tên đó phần lớn đều ở hạng dưới, tên càng trên cao thì thực lực càng mạnh.
Nghĩ vậy Lâm Động chuyển ánh mắt lên trên, ở giữa tấm bia hắn nhìn thấy hai cái tên quen thuộc.
Chúc Thiên Hỏa, Mục Hoang.
Hai đại tướng của Vương triều Đại Càn này gần như thuộc tầng thứ Địa cấp.
Khi Lâm Động đang quan sát Niết Bàn Bi thì trên quảng trường có chút xao động. Hắn nhìn xuống thì thấy Ngân Sâm của Vương triều Ngân Mộc tiến lên trước, vẻ mặt ngạo nghễ đứng trước Niết Bàn Bi.
Ngân Sâm vừa xuất hiện lập tức có không ít ánh mắt đều nhìn về hắn, thậm chí nữ tử bạch y không chú ý đến cái gì cũng phải nhìn sang.
Trước vô số ánh mắt chăm chú, Ngân Sâm đứng phía trước Niết Bàn Bi rồi giơ tay ra đặt bàn tay lên mặt bia lạnh lẽo.
Thân hình đứng vững, ngay sau đó một luồng sức mạnh nguyên lực to lớn bỗng bùng phát từ cơ thể hắn khiến không ít người phải kinh ngạc.
Khi đó, trên Niết Bàn Bi cũng bắn ra một đạo kim quang, kim quang bắt đầu lan tỏa từ bàn tay Ngân Sâm, nháy mắt đã vượt qua giới hạn của Nhân cấp tăng lên tầng Địa cấp rồi lên một đoạn mới dần chậm lại trong những tiếng xôn xao.
Lâm Động nhìn hai chữ Ngân Sâm xuất hiện trong ánh kim quang rồi nhìn lên trên, phía trên chỉ còn tám cái tên.
Cũng có nghĩa là Ngân Sâm xếp thứ chín trong Địa cấp, cao hơn hẳn so với hai người bọn Chúc Thiên Hỏa.
– Thứ chín trong Địa cấp!
Xung quanh Niết Bàn Bi cũng phát ra vô số những tiếng kêu kin ngạc, hiển nhiên thứ tự này là rất cao.
– Mộc Hàn Nguyệt cũng sắp động thủ rồi!
Khi tất cả đang kinh ngạc bởi thứ tự của Ngân Sâm, thân ảnh bạch y kiều diễm kia cũng chầm chậm bước tới.
– Hắc hắc, Mộc mỹ nhân, có khả năng vượt qua ta không?
Ngân Sâm lúc lui xuống liếc nhìn thân hình hấp dẫn của Mộc Hàn Nguyệt, không kìm được liếm môi, cười quái dị.
Nữ tử bạch y lạnh lùng nhìn hắn, căn bản không để tâm đến hắn, dừng lại trước Niết Bàn Bi, đưa bàn tay thon dài ra.
– Hừ!
Thấy Mộc Hàn Nguyệt không thèm để ý đến mình, Ngân Sâm nổi giận, nhưng không dám làm tới, hắn biết phía sau Mộc Hàn Nguyệt là ai.
Trước sự chăm chú của cả quảng trường, bàn tay Mộc Hàn Nguyệt cũng tỏa ra ánh kim quang, thuận theo Niết Bàn Bi nhanh chóng đi lên, cũng với thế như chẻ tre vọt lên Địa cấp, lần lượt vượt qua từng cái tên một, cuối cùng trước sắc mặt khó coi của Ngân Sâm, vượt lên tên hắn.
Thứ tám trong Địa cấp, cao hơn Ngân Sâm một bậc!
Điều này gây ra một loạt tiếng cảm thán, thành tích này quả thực rất cao, ít nhất thì cũng thuộc nhân vật hàng đầu trong cả Chiến trường Viễn Cổ.
– Không đơn giản!
Lâm Động khẽ cười, hắn ngày càng hứng thú với Niết Bàn Bi. Rồi hắn nhìn sang nam tử hắc y đang chắp tay sau lưng. Kẻ này từ đầu đến cuối sắc mặt luôn bình tĩnh, không hề ngạc nhiên vì thành tích của hai người kia.
– Không biết hắn đứng thứ mấy?
Lâm Động thích thú nhìn hắn, lẩm nhẩm.
Lâm Động vừa dứt lời, nam tử hắc y cuối cùng chầm chậm bước tới phía trước Niết Bàn Bi.