TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 567: Tứ Đại Vương Triều Siêu Cấp.

Bách Triều Đại Chiến ngày một tới gần, hai ngày nay dòng người đổ về thành Vạn Tượng ngày một đông hơn, càng ngày có càng nhiều cường giả từ khắp các nơi trong Chiến trường Viễn Cổ đến đây, khiến nhân khí vốn đã đáng sợ của tòa thành đã lên một tầm cao mới.

Trong hai ngày này cũng có không ít người mới đến kiểm tra ở Niết Bàn Bi, nhưng không có một ai xung kích được mười vị trí đầu chứ đừng nói đến mức như bọn Lâm Động.

Đương nhiên trong đó cũng không thiếu người không muốn thể hiện toàn bộ thực lực, vì dù sao thành Vạn Tượng là nơi ngọa hổ tàng long, ai đến đây cũng có tâm thái đầy cảnh giác, đương nhiên không muốn vừa đến là để lộ hết tiền vốn.

Nhưng dù thế nào thì điều này cũng không thể che giấu được sự xáo động mà ba người bọn Lâm Động đã tạo nên. Đêm đó cuộc giao đấu giữa Lâm Động và La Thông đã có không ít người nhìn thấy, có lẽ giờ trong thành Vạn Tượng không ai là không biết Lâm Động, kẻ dám thách thức Vương triều Phong Vân.

Nhưng sau sự việc đêm đó, điều khiến mọi ngươi hơi ngạc nhiên đó là, Vương triều Phong Vân vốn không thể chịu nổi có gai trong mắt, đồng thời từng tiêu diệt năm Vương triều Cao cấp ở thành Vạn Tượng lại rất yên tĩnh, không hề có dấu hiệu sẽ tìm đến bọn Lâm Động.

Đương nhiên một vài người nhanh nhạy đã dựa vào tình báo có được cũng lờ mờ đoán được điều gì đó. Bọn họ biết ân oán này chắc chắn không thể dễ dàng kết thúc như vậy. Chỉ là Vương triều Phong Vân không muốn vì bọn Lâm Động mà phân tán sự chú ý mà thôi. Mục tiêu lúc này của bọn chúng chính là Linh bảo Thiên cấp sẽ xuất hiện trong Đấu giá hội kia.

Khi Đấu giá hội có kết quả thì có lẽ sẽ là lúc để tính sổ!

o0o

Hai ngày lặng lẽ trôi qua trong sự bình yên trước cơn bão.

Cùng với tin về Linh bảo Thiên cấp được lan truyền ta, trong hai ngày đã có càng ngày càng nhiều cường giả đổ đến thành Vạn Tượng. Ai cũng biết sự lợi hại của Linh bảo Thiên cấp, nếu may mắn có được nó thì thực lực sẽ đại tăng, trong Bách Triều Đại Chiến sẽ chắc chắn hơn được phần nào.

Trước sự hấp dẫn của Linh bảo Thiên cấp, tòa thành ngày một trở nên hỗn tạp.

Trong sự chờ đợi của tất cả mọi người, hai ngày đã trôi qua, Đấu giá hội Vạn Tượng cuối cùng cũng đến.

Địa điểm diễn ra Đấu giá hội là một khu đấu trường khổng lồ ở phía Bắc thành. Là một trọng thành siêu cấp, đương nhiên thành Vạn Tượng không thiếu đất đai, dù người có đông thế nào thì đấu trường này vẫn dung nạp được.

Khi bọn Lâm Động đến đấu trường, nơi đây đã đông ngẹt người, dù đã có chuẩn bị tâm lý nhưng Lâm Động vẫn không khỏi cảm thán.

Bọn Lâm Động tiến vào đấu trường, lập tức cảm nhận được vô số ánh mắt kỳ lạ hướng về phía mình. Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, bọn Lâm Động đã trở thành nhân vật mà tất cả mọi người trong thành Vạn Tượng đều biết đến.

– Hà hà, xem ra sức hút của Linh bảo Thiên cấp quả thực không nhỏ, ngay cả Lâm Động huynh mà cũng bị hấp dẫn nữa a!

Lâm Động vào đấu trường không lâu là có một tiếng cười vang lên. Lâm Động quay ra nhìn thì thấy Thường Lăng cùng một nhóm người đang bước nhanh tới.

Lâm Động cũng không có ác cảm gì với Thường Lăng. Xuất thân của Thường Lăng cũng không phải quá cao, đi được đến bước này cũng đã phải bỏ ra rất nhiều, điểm này bản thân Lâm Động hiểu rất rõ.

– Thường Lăng huynh!

Lâm Động cung tay cười.

– Lâm Động huynh một đêm đã thành danh, cuộc chiến đêm đó thực sự khiến người ta phải kinh ngạc a!

Thường Lăng thành thật nói, đêm đó khi thấy La Thông tìm đến Lâm Động, hắn còn lo cho bọn Lâm Động. Nhưng không ngờ cường giả danh tiếng hiển hách cuối cùng lại bị Lâm Động đánh phải tháo chạy.

Biểu hiện hôm đó của Lâm Động chỉ có thể hình dung bằng từ đáng kinh ngạc.

Những người xung quanh La Thông cũng nhìn Lâm Động với ánh mắt kính sợ. Trong mắt bọn họ, Vương triều Siêu cấp đều là những sự tồn tại lớn lao, bọn họ vô cùng khâm phục dũng khí cũng như bản lĩnh dám thách thức Vương triều Siêu cấp của Lâm Động.

Trước những ánh mắt ấy, Lâm Động chỉ có thể cười, chẳng ai lại muốn vô cớ gây thù chuốc oán với ai, hắn cũng như vậy. Chỉ là có những lúc sự việc lại không như người ta mong muốn.

– Lâm Động huynh, ta biết có lẽ huynh cũng đến đây vì Linh bảo Thiên cấp, nhưng theo tin tình báo ta có được thì sợ là Vương triều Phong Vân sẽ là kẻ chiến thắng cuối cùng trong cuộc tranh đoạt này. Nhưng một khi Linh bảo Thiên cấp rơi vào tay bọn chúng, chắc chắn bọn chúng sẽ dùng thủ đoạn ác liệt nhất để giải quyết ân oán với kẻ thù, và rất có thể huynh sẽ là người đầu tiên.

Thường Lăng nhìn xung quanh rồi bỗng nói.

Lâm Động hơi khựng lại, rồi khẽ gật đầu nói:

– Đa tạ, ta sẽ cẩn thận!

Thấy thế Thường Lăng vốn định khuyên hắn hãy sớm rời khỏi thành Vạn Tượng chỉ đành lắc đầu cười khổ. Hai người nói chuyện thêm một lát rồi Thường Lăng dẫn nhóm người tiến lại chỗ ngồi phía trước đấu trường.

– Xem ra Vương triều Phong Vân cũng có chuẩn bị trước khi đến!

Nhìn nhóm người Thường Lăng đi, Lâm Động cũng suy nghĩ. Nhưng mặc dù rằng thực lực của Vương triều Phong Vân hùng hậu nhưng lẽ nào thực sự có thể vượt mặt được ba Vương triều Siêu cấp khác sao? Chưa đến phút cuối thì cũng khó nói được điều gì.

– Vào chỗ ngồi thôi!

Lâm Động lắc lắc đầu không nghĩ nữa, rồi dẫn cả bọn tìm chỗ ngồi ở khu giữa đấu trường.

– Hai ngày nay thành Vạn Tượng đã có thêm không ít cường giả…

Sau khi vào ngồi, Tiểu điêu quét mắt ra xung quang, bỗng nói.

Lâm Động cũng khẽ gật đầu, trong đấu trường này xen lẫn vô số khí tức, nhưng vẫn cảm nhận được một số luồng khí tức rất mạnh ở trong đó. Trong đó còn có một số gần bằng với La Thông, rõ ràng những cường giả này đều bị Linh bảo Thiên cấp hấp dẫn.

Khi Lâm Động đang chú ý xung quanh, trong đấu trường bỗng trở nên ồn ào. Từ không trung vang lên âm thanh xé gió, chỉ thấy mấy chục thân ảnh bay tới rồi đáp xuống phía trước đấu trường.

– Người của Vương triều Cổ Nguyệt sao?

Lâm Động nhìn thấy một dáng người quen thuộc trong số đó, chính là Mộc Hàn Nguyệt. Bên cạnh nàng ta còn có một nam tử bạch y, sức mạnh tỏa ra từ người hắn khiến Lâm Động phải nheo mắt, sức mạnh ấy hơn La Thông không chỉ một bậc…

– Đó là Thủ lĩnh của Vương triều Cổ Nguyệt, Mộc Lân!

Tô Khôi nhìn thân ảnh đó, sắc mặt trầm trọng nói.

– Thực lực mạnh thật!

Lâm Động gật gù, từ trên người Mộc Lân, Lâm Động có thể cảm nhận được một sự nguy hiểm khiến hắn phải thầm cảm thán. Người của Vương triều Siêu cấp thật khiến người ta phải ngưỡng mộ.

Khi Lâm Động đang chú ý quan sát thì Mộc Lân dường như cũng có phát giác ra, hắn ngoảnh lại, bắt gặp ánh mắt của Lâm Động thì chợt nở nụ cười thân thiện.

Thấy nụ cười đầy thiện ý đó, Lâm Động cũng gật đầu cười đáp lại. Hắn không phải loại ngu ngốc, nếu không bị ép đến vạn bất đắc dĩ hắn cũng không muốn đối địch với những Vương triều Siêu cấp lớn mạnh kia.

Người của Vương triều Cổ Nguyệt xuất hiện không lâu thì có thêm hai nhóm người nữa bay vào với tư thái cao ngạo, trước ánh mắt chú ý của tất cả mọi người đáp xuống phía trước.

– Đó là Ô Thác của Vương triều Sâm Chi một trong Tứ đại Vương triều Siêu cấp. Hắn cũng là nhân vật được Niết Bàn Bi phán định là Thiên cấp!

Tô Khôi chỉ vào nam tử mặc lục bào, tóc hắn cũng có màu xanh, nhưng bề mặt da hắn lại rất khô, thậm chí có dấu hiệu nứt nẻ, nhìn rất quỷ dị. Khí tức tỏa ra từ hắn không hề thua kém Mộc Lân.

– Bên kia là Mặc Phần của Vương triều Ly Hỏa, hắn cũng là từng uy chấn một phương!

Bên kia là một người to cao vạm vỡ, để trần nửa thân trên, sau lưng là hình xăm hỏa diệm đang ngồi trên thạch kỷ, nguyên lực cuồng bạo nóng bỏng tỏa ra khiến không khí quanh đó vài trượng đều rất khô và nóng.

– Thủ lĩnh của hai Vương triều Siêu cấp còn lại sao?

Lâm Động lướt mắt nhìn hai thân ảnh có khí tức mạnh mẽ kia, khẽ gật đầu. Không hổ là nhân vật nằm trong Thiên cấp của Niết Bàn Bi, quả nhiên không tầm thường.

Tuy những kẻ đến được đây đa phần đều không tầm thường, nhưng so với ba kẻ kia thì khoảng cách quá rõ ràng.

– Tiếp theo chắc là Vương triều Phong Vân sẽ ra mặt phải không?

Lâm Động hơi nheo mắt lại, một lúc sau hắn liền cảm nhận được hai luồng sức mạnh cực lớn từ xa truyền tới, cuối cùng giống như cuồng phong xông vào đấu trường.

– Ha ha, xem ra các vị đến sớm thật. Nhưng Linh bảo Thiên cấp kia, Vương triều Phong Vân ta đã nhất quyết phải có được. Hôm nay ta muốn xem xem ai có bản lĩnh tranh đoạt cùng bọn ta?

Một tiếng cười lớn với sự bao bọc của nguyên lực hùng hồn vang vọng trong đấu trường khiến không ít người đinh tai nhức óc, nhưng chẳng có ai dám thể hiện sự bất mãn.

Lâm Động từ từ ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa thì thấy nguyên lực không ngừng ngưng tụ, rồi hai thân ảnh xuất hiện ngạo nghệ trước bao ánh mắt chăm chú.

Lúc này, hai đạo thân ảnh cũng quay đầu lại, hai ánh mắt sắc bén hơn La Thông nhiều lần dừng lại trên người Lâm Động.

Đấu trường vốn huyên náo lập tức trở nên tĩnh lặng, ngay cả Mộc Lân cũng phải nghiêng đều nhìn.

– Vương triều Phong Vân quả nhiên bá đạo!

Lâm Động nhìn hai ánh mắt đó, khẽ nói.

Nghe vậy, nam tử có sẹo trên mặt nhếch mép cười, tiếng cười khiến người ta phải lạnh xương sống vang vọng trong đấu trường:

– Ngươi chính là Lâm Động à? Rất tốt, ta đã quyết định số mạng cho ngươi rồi!

Đọc truyện chữ Full