TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 817: Chấn Động

– Các ngươi cẩn thận đấy!

Lăng Thanh Trúc khẽ nói rồi cũng không ở lại thêm, quay người dẫn đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung bay về phía phía xa.

Sau khi Cửu Thiên Thái Thanh Cung rời đi, các Tông phái khác cũng dần tản đi. Có thể tưởng tượng, bọn họ sẽ mang thông tin này ra ngoài và sẽ gây chấn động cả Đông Huyền Vực đến mức nào!

Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 20 Điểm khi đọc bài viết này:

vipvanda :

Sau khi cuộc Thi đấu Tông phái hạ màn, thế lực các phương cũng lần lượt rời khỏi Dị Ma Vực. Đồng thời, chuyện xảy ra trong Dị Ma Vực cũng đã không ngoài dự đoán, bắt đầu lan truyền đi với tốc độ điên cuồng.

Đệ tử Nguyên Môn, toàn quân bị tiêu diệt!

Hiển nhiên bất cứ ai khi biết được tin này, gương mặt đều tràn ngập sự kinh hãi và khó tin. Nguyên Môn là Tông phái siêu cấp mạnh nhất Đông Huyền Vực, mà đệ tử của bọn họ trước nay đều là những đệ tử kiệt xuất trong số các đệ tử Đông Huyền Vực, Tiểu Nguyên Vương trong mỗi kỳ diễn ra cuộc Thi đấu Tông phái đều khó có đối thủ!

Thế nhưng lần này, không chỉ Tam Tiểu Vương của Nguyên Môn đều mất mạng, mà ngay cả hơn năm trăm đệ tử tinh nhuệ của Nguyên Môn cũng chẳng một ai sống sót trở về!

Rốt cuộc trong Dị Ma Vực đã xảy ra chuyện gì?

Tin tức lan truyền điên cuồng, và câu trả lời cũng rất nhanh được lan truyền, khi biết được người đã làm ra chuyện đó, tất cả mọi người đều sững sờ.

Không có việc mấy đại Tông phái siêu cấp liên thủ đối phó Nguyên Môn, cũng không có trận hỗn chiến siêu cấp quy mô giữa các đệ tử như trong tưởng tượng, có chăng chỉ là một người độc chiến với tất cả đệ tử Nguyên Môn rồi giết hết toàn bộ!

Lâm Động của Đạo Tông!

Gần như chỉ trong một đêm, cái tên này đã lan truyền khắp Đông Huyền Vực với tốc độ khủng khiếp.

– Hắn đúng là biến thái!

Khi mọi người biết tin đó, trong đầu chỉ có đúng một suy nghĩ đó. Bọn họ thật sự không thể hiểu nổi, vì sao một mình Lâm Động lại có thể đánh bại không chỉ Tam Tiểu Vương mà còn giải quyết được từng đấy đệ tử Nguyên Môn!

Đây căn bản không phải việc một người có thể làm được!

Khi rất nhiều người cảm thấy chấn kinh thì một số người nhạy bén đã cảm nhận được bão tố dâng tràn trong đó. Tuy lần nào các Tông phái cũng có tổn thất đệ tử, nhưng chưa từng xảy ra việc chết hết không còn một ai như lần này.

Hơn nửa, nhân vật chính lại là đệ tử của Nguyên Môn!

Là Tông phái siêu cấp mạnh nhất của Đông Huyền Vực, chuyện này hoàn toàn đã khiến Nguyên Môn bạo nộ. Tuy trong cuộc Thi đấu Tông phái không ai phải chịu trách nhiệm về cái chết của bất cứ ai, nhưng với phong cách của Nguyên Môn, sao có thể nuốt trôi nỗi hận này?

Tổn thất hàng trăm đệ tử tinh nhuệ, tổn thất này với Nguyên Môn mà nói cũng là cắt da cắt thịt!

Vì thế, khi tin tức này truyền đi, một số người nhạy bén cũng đã đoán được, sau chuyện này có lẽ sẽ có cơn giông bão khủng khiếp hơn nhiều.

Truyền tống trận trong Dị Ma Vực thông tới một nơi trong Dị Ma Thành. Vì thế đây cũng chính là nơi đầu nguồn thông tin lan truyền, nhân khí của tòa thành này cũng vì thế mà bùng nổ, trận chiến giữa Lâm Động và đệ tử Nguyên Môn cũng trở thành chủ để được quan tâm nhất ở đây.

Vì Dị Ma Thành là nơi các đệ tử quay về, nên những người dẫn đoàn của các Tông phái siêu cấp đều không rời khỏi đây mà, lưu lại ở đây đợi đệ tử Tông phái mình.

Trong đó đương nhiên cũng có những người của Nguyên Môn, chỉ có điều cái bọn họ đợi được lại không phải đoàn đệ tử thắng lợi trở về mà lại là thông tin khiến tất cả phải ngây cả người!

Đệ tử Nguyên Môn, toàn quân bị tiêu diệt!

Tin tức truyền đi, khi toàn Dị Ma Thành xao động thì có không ít ánh mắt nhìn về khu vực của Nguyên Môn, bọn họ có thể tưởng tượng ở đó đang hỗn loạn đến mức nào!

o0o

Rầm!

Trong đại sảnh gần như đông cứng, một chiếc bàn vô cùng chắc chắn bị một chưởng đánh tan vụn, một lão giả gương mặt dữ dằn, hai mắt đỏ quạch cực độ phẫn nộ, tiếng gầm rống như sấm vang khắp đại sảnh:

– Toàn quân bị hủy diệt? Ai có thể cho ta biết thế là thế nào? Tên tiểu súc sinh Lâm Động của Đạo Tông làm sao có thể có bản lĩnh đó?

Trong đại sảnh lúc này có hơn chục vị cao tầng của Nguyên Môn, trong đó có sáu lão giả vẻ mặt đang ở mức bạo nộ khủng bố, chính là sáu người đứng đầu sáu trong Tám bộ của Nguyên Môn, tương đương với Điện chủ bốn điện của Đạo Tông, thực lực đều là Sinh Huyền Cảnh Đại thành.

– Chắc chắn tên tiểu súc sinh đó có thủ đoạn mờ ám nào đó. Nếu không sao hắn có thể là đối thủ của Nguyên Thương? Ngay cả cường hãn như Chu Thông cũng không thể khiến Nguyên Môn ta tổn thất nghiêm trọng đến mức đó!

Một lão giả khác gương mặt cũng biến dạng, nói.

– Tên tiểu tử đó rốt cuộc có lai lịch thế nào? Đệ tử mạnh nhất Đạo Tông không phải Ứng Tiếu Tiếu sao? Tên Lâm Động đó là sao?

Một lão giả sắc mặt u ám hỏi.

Nghe câu hỏi đó, tất cả những người còn lại đều khựng người. Thực lực của Lâm Động không thể coi là xuất sắc trong số đệ tử Đạo Tông, ai tự nhiên chú ý tới hắn làm gì?

– Liễu U đại nhân, tên Lâm Động này chính là Quán quân của Bách Triều Đại Chiến một năm trước, chỉ là cuối cùng hắn không chọn Nguyên Môn chúng ta mà gia nhập Đạo Tông.

Trong đại sảnh, một người thận trọng lên tiếng.

– Cái gì? Mới gia nhập Đạo Tông một năm đã có bản lĩnh đó? Lưu Thông, lần đó ngươi chọn người kiểu gì mà để người như thế vào Đạo Tông?

Lão giả vừa rồi nghe thấy thế, sắc mặt lạnh băng quát lên.

Nghe tiếng quát đó, người vừa lên tiếng run rẩy, ngẩng đầu lên, gương mặt khổ sở, chính là Lưu Thông đến Bách Triều Đại Chiến để chọn đệ tử.

– Đại nhân, dường như tên tiểu tử đó bài xích Nguyên Môn chúng ta, ta đã nói hết nước hết cái nhưng hắn vẫn không chịu gia nhập!

Lưu Thông cười khổ, hắn cũng không thể ngờ, gã thanh niên một năm trước không là gì trong mắt hắn hiện giờ lại có thể tắm máu Nguyên Môn như thế.

– Khốn kiếp! Loại người đó không lôi kéo được thì phải tìm cơ hội phế hắn đi, ngươi là đồ ngu chắc?

Một lão giả nổi giận.

Lưu Thông run lẩy bẩy, hắn biết những người kia đều đang trong trạng thái bạo nộ, chỉ cần sơ sẩy chút thôi là hắn sẽ ăn khổ ngay.

– Giờ có tức giận cũng vô ích thôi, các vị xem xem chuyện này phải giải quyết sao?

Một lão giả vẻ mặt lạnh băng phẩy tay, trầm giọng nói.

– Đệ tử Nguyên Môn ta không thể để chết dễ dàng như vậy! Tuyệt đối không thể tha cho Lâm Động!

Một người hầm hầm nói.

– Nhưng cuộc Thi đấu Tông phái có quy tắc, nếu chúng ta ra tay là vi phạm quy tắc, hiển nhiên Đạo Tông cũng sẽ không ngồi yên đâu. Mấy lão Điện chủ Đạo Tông vẫn còn ở đó!

– Bốn người bọn chúng thì sao? Lẽ nào để đệ tử Nguyên Môn ta chết oan uổng như vậy?

– Đúng, nhất định nợ máu phải trả bằng máu! Nếu không sau này Nguyên Môn ta còn uy nghiêm gì nữa?

Những tiếng phẫn nộ vang khắp đại sảnh, cao tầng của Nguyên Môn ánh mắt ai cũng đầy sát ý, cuối cùng vẫn quyết định trước tiên truyền tin này về Tông phái, còn bọn chúng sẽ ở lại đợi đệ tử Đạo Tông. Bất luận thế nào cũng không thể tha cho tên tiểu tử Lâm Động!

o0o

Cùng lúc ấy, trong Dị Ma Thành, tại khu vực của đệ tử Đạo Tông, trong phòng khách, không khí vô cùng cổ quái.

Bốn người ngồi trong đó, bàn tay khẽ bám vào ghế. Rất lâu sau đó, Điện chủ Thiên Điện Tề Lôi mới chậm rãi nói:

– Tin tức đó mọi người đã biết hết rồi phải không?

Ba người Trần Chân nhìn nhau, vẻ mặt phức tạp gật đầu, nói:

– Tin tức đó quá chấn động!

– Mẹ kiếp!

Tề Lôi đập bàn:

– Tên tiểu tử Lâm Động làm thế nào vậy? Sao hắn có thể một mình, không chỉ giết Tam Tiểu Vương mà còn giết sạch hơn năm trăm đệ tử Nguyên Môn vậy?

Ba người Trần Chân nhìn nhau cùng lắc đầu, trầm ngâm một chút, nói:

– Việc này sảng khoái thì đúng là sảng khoái…

Sắc mặt bọn họ đều khá nặng nề, nhưng nửa câu sau khiến gần như sắc mặt bọn họ trở nên cổ quái.

– Đúng là sảng khoái, bọn tạp chủng Nguyên Môn giết nhiều đệ tử Đạo Tông ta như thế, lần này giết hết cũng chẳng có gì quá đáng!

Tề Lôi gật đầu, nói.

– Hèm!

Trần Chân hắng giọng, nếu không nhắc nhở thì có lẽ bọn họ sẽ cứ nói mãi xem có sảng khoái hay không.

– Nhưng đám tạp chủng Nguyên Môn đó có lẽ sẽ không để yên đâu.

Điện chủ Địa Điện Hạ Viêm nói.

– Hừ, trong cuộc Thi đấu Tông phái này vốn không luận sống chết, trước đây Đạo Tông ta có bao nhiêu đệ tử chết trong tay Nguyên Môn bọn chúng rồi? Chuyện này Lâm Động không có gì quá đáng cả. Nguyên Môn mà dám lấy cớ đó gây chuyện thì Đạo Tông cũng theo đến cùng!

Điện chủ Hồng Điện Chúc Sơn hừ lạnh.

Tề Lôi nheo mắt lại, trầm ngâm một chút, nói:

– Lập tức truyền tin này về, mấy ngày tới luôn chú ý Truyền tống trận trong thành, ngay khi Lâm Động bọn chúng, xuất hiện lập tức toàn lực bảo vệ bọn chúng. Ta nghĩ mấy lão quỷ Nguyên Môn sẽ không cứ thế bỏ đi đâu!

– Ừm!

Ba người Trần Chân nghe vậy cũng gật đầu, hàn quang lóe lên trong mắt.

– Nhưng Trần Chân à, lần này Hoang Điện các ngươi đã có một đệ tử rất xuất sắc đấy!

Tề Lôi bỗng nhìn Trần Chân, giọng nói đầy sảng khoái.

– Chu Thông sư huynh năm đó cũng không bá khí như tiểu tử hắn!

– Ha ha ha…

Trần Chân ngửa mặt cười lớn, gương mặt đầy tự hào và đắc ý.

o0o

Thời gian dần trôi đi, không khí trong Dị Ma Thành càng ngày càng căng thẳng. Ai cũng biết cường giả của Đạo Tông và Nguyên Môn đều chưa rời đi. Rõ ràng tuy cuộc thi đã kết thúc nhưng sự việc sau đó mới chỉ bắt đầu.

Đến ngày thứ năm, gã thanh niên trở thành tâm điểm chú ý của vô số người cuối cùng đã tỉnh dậy khỏi trạng thái hôn mê.

Đọc truyện chữ Full