TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 866: Võ Hội Đảo

Trên mặt biển mênh mông vô tận, từng đợt sóng hung hãn trắng xóa cuồn cuộn đập lên mạn thuyền, phát ra những âm thanh đinh tai nhức óc.

Lâm Động đứng trên mũi thuyền, ánh mắt nhìn về đường chân trời xa tít, những làn gió đem theo vị mằn mặn của biển cả thổi tới khiến tinh thần người ta có chút phấn chấn.

Bọn họ đã rời khỏi Huyền Linh Đảo mấy ngày rồi, trong mấy ngày này, bọn họ đi không ngừng nghỉ, dọc đường cũng trải qua một số hiện tượng thời tiết thiên nhiên đáng sợ. Sức mạnh của tự nhiên khiến Lâm Động lĩnh hội được sự đáng sợ của Loạn Ma Hải. Nhưng may mà người Cổ gia có kinh nghiệm phong phú, thời tiết cũng không gây cản trở gì nhiều.

– Lần này chúng ta đến Võ Hội Đảo, cũng là nơi có Hồng Hoang Tháp, ở có trọng binh cường giả của Ngũ Đại Gia Tộc trấn thủ, hàng năm chỉ mở ra khi Võ hội bắt đầu. Năm nào vào thời gian này cũng có vô số cường giả tập trung tới đây. Dù sao Võ hội cũng là sự kiện không nhỏ của Hải vực Thiên Phong này!

Cổ Yên ở bên cạnh nói.

– Thường thì Võ hội là nơi cho các đệ tử trẻ tuổi giao đấu, vì thế mời người bên ngoài giúp cũng phải thuộc độ tuổi thanh niên này. Vì thế các thế lực đa phần đều mời các cường giả trẻ tuổi có danh khí không nhỏ ở Hải vực Thiên Phong…

– Ta nghĩ phải trừ ta ra!

Lâm Động cười nói. Ở Hải vực Thiên Phong, hắn chẳng có chút danh tiếng nào, hoàn toàn là loại vô danh tiểu tốt.

– Có lẽ sau Võ hội, ngươi sẽ có danh tiếng!

Cổ Yên cười, nàng hiểu rõ thực lực của Lâm Động, khi hắn chỉ mới là Cửu Nguyên Niết Bàn đã có thể giải quyết một Tiên Phù sư Tiểu thừa và Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành. Huống hồ bây giờ hắn đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, tuy chưa thật vững chắc, nhưng có ai phủ nhận được lực chiến đấu cường hãn của hắn?

Theo suy đoán của Cổ Yên, nếu Lâm Động sử dụng toàn bộ lực chiến đấu có lẽ không có đối thủ trong tầng thứ Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành.

Lâm Động không khẳng định cũng chẳng phủ định, nói:

– Bốn Gia tộc khác có ai khó đối phó không?

– Thực lực của Tứ Đại Gia Tộc còn lại đều không tệ. Trong số các đệ tử trẻ tuổi cũng có những nhân vật kiệt xuất. Ví dụ như trong Ngụy gia, nổi danh nhất là Ngụy Chân, thực lực của hắn đã là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong, nghe nói có hy vọng trong vòng hai năm sẽ xung kích Sinh Huyền Cảnh Đại thành!

Vẻ mặt Cổ Yên khá ngưng trọng, nói.

– Ồ?

Ánh mắt Lâm Động lóe lên chút kỳ dị, sau đó gật gù. Không hổ là Loạn Ma Hải, đệ tử trẻ tuổi mà đã có nhân vật giỏi như vậy. Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong, ở Đông Huyền Vực có thể coi là cường giả chân chính rồi!

– Hai đại Gia tộc khác, Tô Nham của Tô gia, Tống Thành của Tống gia, thực lực cũng thuộc tầng cấp đó, cũng khá khó đối phó!

– Thế Thân Đồ gia thì sao?

Lâm Động hỏi về Gia tộc mà Cổ Yên chưa nhắc đến.

– Thân Đồ gia…

Nhắc đến Gia tộc này, sắc mặt Cổ Yên có chút thiếu tự nhiên, nhất thời cười khổ nói:

– Thân Đồ gia có thể coi là Gia tộc mạnh nhất trong Ngũ Đại Gia Tộc. Quán quân Võ hội năm ngoái thuộc về Thân Đồ gia! Trong số các đệ tử trẻ tuổi của Thân Đồ gia, lợi hại nhất chính là Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt! Cái tên này thật sự là cả Hải vực Thiên Phong không ai không biết!

– Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt…

Lâm Động nheo mắt lại, gã này có danh tiếng như vậy trong Hải vực Thiên Phong, hiển nhiên cũng có bản lĩnh lợi hại.

– Hiện giờ hắn đã là Sinh Huyền Cảnh Đại thành rồi… Hơn nữa hắn cũng tu luyện nhục thể cực mạnh, Tu La Thể của Thân Đồ gia đã được hắn tu luyện đến mức thuần thục. Thời gian không lâu trước đây có thông tin truyền ra nói Thân Đồ Tuyệt từng giao đấu và đánh bại một cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành!

Cổ Yên lắc đầu cười khổ.

– Lợi hại!

Lâm Động gật gù, xem ra Thân Đồ Tuyệt đúng là nhân vật khó nhằn.

– Trong Loạn Ma Hải, có người đã lập nên bảng xếp hạng những đệ tử trẻ tuổi, mà tên Thân Đồ Tuyệt đứng vững ở vị trí thứ ba!

Cổ Yên nói.

– Thân Đồ Tuyệt chỉ đứng thứ ba?

Lâm Động khựng người, hắn vốn tưởng rằng gã này chính là người mạnh nhất trong số các đệ tử trẻ tuổi ở Hải vực Thiên Phong rồi!

Cổ Yên gật đầu:

– Đứng thứ nhất là Càn Khôn Thủ Châu Càn của Càn Khôn Động Thiên, xếp thứ hai là Tiểu Minh Vương Tạ Diêm của Tà Phong Động Thiên. Hai người này mới là những nhân vật đứng đầu đệ tử trẻ tuổi của Loạn Ma Hải!

Lâm Động khẽ nhẩm lại hai cái tên này, sau đó cảm thán. Chất lượng đệ tử của Loạn Ma Hải thật sự cao hơn hẳn Đông Huyền Vực một bậc.

– Đương nhiên, Thân Đồ Tuyệt cũng không yếu hơn hai người kia bao nhiêu. Dù sao thì cũng chưa từng giao đấu, chẳng ai nói rõ được!

Cổ Yên nói.

– Võ hội lần này, Thân Đồ gia vì là Quán quân năm ngoái nên không cần tham chiến, chỉ cần bảo vệ tháp là được.

– Bảo vệ tháp?

– Ừm! Trong số những người tham gia Võ hội, cuối cùng chỉ có một Gia tộc đi đến cuối cùng, khiêu chiến Thân Đồ gia, nếu thắng thì sẽ được ba người vào Hồng Hoang Tháp. Nếu thua thì Quán quân vẫn là Thân Đồ gia!

– Như thế thì giống như thủ lôi đài à… Quán quân có lợi ích không nhỏ a!

Lâm Động cảm thán, Thân Đồ gia không cần tham gia cuộc cạnh tranh kịch liệt trước đó, chỉ cần nhàn hạ ngồi chờ, thật là lợi ích không nhỏ!

– Ưu đãi của Quán quân mà, quy định là vậy!

Cổ Yên cũng bất lực, khẽ thở dài:

– Lần bảo vệ tháp này chắc chắn có Thân Đồ Tuyệt, đúng là mãnh hổ cản đường. E là Tứ Đại Gia Tộc chẳng ai nắm chắc có thể vượt qua được!

Cổ Yên nói thế cũng không phải tự hạ thấp mình. Tuy nàng biết thực lực Lâm Động rất khá, nhưng dù sao thì danh tiếng của Thân Đồ Tuyệt trước giờ đã quá lớn, biết bao nhiêu chiến tích khiến người cùng lứa phải hổ thẹn. Vì thế lần này Cổ Yên cũng không tự tin lắm trong việc Cổ gia giành được chức Quán quân.

Lâm Động cười cười, cũng không nói gì hơn. Hắn không có hứng thú chủ động đi đọ sức với người khác, nếu không phải vì Thạch phù thì hắn cũng không muốn nhúng tay vào Võ hội lần này. Nhưng mọi chuyện đều không có chữ nếu, lần này hắn đã có cơ hội đánh thức Thạch phù, đương nhiên không thể từ bỏ. Vì thế nhất định lần này hắn phải có được một suất vào Hồng Hoang Tháp!

Nếu có kẻ chặn đường thì đành đánh bại kẻ đó thôi!

Lâm Động buông thõng hai tay, mắt nhìn về mặt biển phía xa. Ở đó lại có mây đen tích tụ, một trận bão tố sấm sét dần hình thành!

o0o

Sau khoảng mười ngày trên biển, Lâm Động cảm nhận được rõ ràng mặt biển xung quanh dần trở nên náo nhiệt, vô số chiếc thuyền từ khắp bốn phương tám hướng băng qua, cuối cùng tập trung ở phía trước, nhìn qua tràng diện vô cùng đông đúc, hoành tráng.

– Đến Võ Hội Đảo rồi!

Cổ Yên đứng trên mũi thuyền, nhìn về đất liền ở cuối tầm mắt, ánh mắt cũng hiện vẻ vui mừng.

Lâm Động ngẩng đầu lên, chỉ thấy một vùng đất rộng lớn, cái gọi là đảo này hiển nhiên là vô cùng rộng lớn, dù trên mặt biển lúc này có rất nhiều tàu thuyền nhưng không hề có cảm giác chật chọi.

– Đó là thuyền của Cổ gia!

– Đứng trên mũi thuyền là Cổ Yên phải không? Hắc hắc, đúng là mỹ nhân mặt lạnh!

– Nghe nói Cổ Vân Thiên của Cổ gia trước đây không lâu bị kẻ nào đó đánh trọng thương, xem ra không thể tham chiến Võ hội lần này rồi!

– Cổ Vân Thiên không thể tham chiến à? Thế thì có lẽ Cổ gia lành ít dữ nhiều rồi!

– Đúng thế!

– …

Khi thuyền của Cổ gia tiến gần bờ, xung quanh có không ít ánh mắt nhìn sang. Khi thấy chữ Cổ trên buồm, tất cả đều xì xào bàn tán.

Cổ Yên nghe được những lời bàn tán kia thì nhíu mày, sau đó vung tay lên. Chiếc thuyền nhanh chóng cập bến riêng của Cổ gia, ở đó đã có không ít hộ vệ Cổ gia đang chờ sẵn!

– Lâm Động, đi thôi!

Cổ Yên quay sang Lâm Động, khẽ nói, sau đó nhúng mình bay đi trước, đáp xuống bến cảng ở phía xa. Theo sau nàng ta là Lâm Động, Cổ Anh, Cổ Nhã và những đệ tử Cổ gia khác.

– Cổ Yên tỷ, cuối cùng tỷ cũng đến!

Cổ Yên vừa đáp xuống thì đã có không ít đệ tử Cổ gia ùa lại. Có thế thấy địa vị của Cổ Yên trong đám đệ tử Cổ gia không hề thấp.

Cổ Yên gật đầu với bọn họ, sau đó nhìn sang nam tử trung niên đang tiến lại, khẽ nói:

– Cổ Lăng thúc!

Phía sau nam tử trung niên đó còn có một gã nam tử khá tuấn dật, lúc này hắn đang nhìn Cổ Yên với ánh mắt cuồng nhiệt, nhưng dường như Cổ Yên coi như không biết đến hắn.

– Ha ha, đến kịp là tốt rồi!

Người được gọi là Cổ Lăng thúc gật đầu cười, ông ta nhìn chăm chú Cổ Yên rồi mừng rỡ nói:

– Con đã đột phá rồi sao?

– Vâng, ở Huyền Linh Đảo có được Sinh Sinh Huyền Linh Quả, nhờ vào nó mà đột phá được Sinh Huyền Cảnh!

Cổ Yên gật đầu.

– Đúng là chuyện đáng mừng!

Cổ Lăng cười nói, sau đó lùi sang nửa bước, chỉ vào nam tử tuấn dật kia nói:

– Tiểu Yên, đây là Mặc Đào, con cũng không lạ gì nữa! Lần này hắn là người viện trợ của Cổ gia ta!

– Cổ Yên cô nương, chúng ta lại gặp nhau rồi!

Mặc Đào bày ra bộ dáng khá phong độ cười với Cổ Yên một cái rồi nói.

Cổ Yên bình thản liếc nhìn hắn một cái, sau đó cũng đứng sang một bên, chỉ vào Lâm Động, nhìn sang Cổ Lăng, nói:

– Cổ Lăng thúc, đây là người viện trợ mà con mời đến, Lâm Động!

Cổ Yên vừa dứt lời thì Cổ Lăng và những đệ tử xung quanh cùng thoáng khựng người lại, vẻ mặt có chút cổ quái nhìn sang Mặc Đào, nụ cười trên gương mặt đang dần thu lại.

Lâm Động cũng cảm thấy khá đau đầu vì bầu không khí có phần cổ quái này. Nhưng hắn chưa kịp nói gì đã cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh của Mặc Đào nhìn về phía mình. Trên gương mặt tuấn dật đó hiện lên nụ cười nửa có nửa không.

– Một người mới bước vào Sinh Huyền Cảnh, đến khí tức cũng không ổn định, lại được mời làm người viện trợ? Cổ Yên cô nương, hành động này hình như hơi nực cười rồi thì phải?

Đọc truyện chữ Full