TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 917: Đối Lập

Lâm Động khẽ ngây người, lát sau hắn chầm chậm nhìn về phía Tạ Diêm, bình thản nói:

– Có chuyện gì sao?

Tạ Diêm đan mười ngón tay vào nhau, nhìn Lâm Động thích thú nói:

– Hai hôm trước ta mới nhận được tin, Tà Cốt lão nhân của Tà Phong Động Thiên bọn ta lại bị ngươi khiến cho trọng thương! Hắc hắc, ta cũng rất tò mò, một Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành rốt cuộc dựa vào cái gì lại làm được điều đó?

– Hình như không liên quan đến ngươi thì phải?

Lâm Động nheo mắt.

– Nhìn từ góc độ nào đó mà nói thì Tà Cốt lão nhân vẫn là người của Tà Phong Động Thiên ta, ngươi đả thương lão chính là tổn hại đến thể diện của Tà Phong Động Thiên!

Tạ Diêm cười nhạt.

– Vậy các hạ định bắt ta về tạ tội với lão quỷ đó?

Lâm Động cũng cười, chỉ là nụ cười đó sắc lạnh như đao.

– Đúng như trong lời đồn, ngươi rất ngông cuồng… Nhưng nếu có cơ hội thì ta có thể đưa ngươi về cho Tà Cốt lão nhân xử trí!

Ngón tay Tạ Diêm lướt qua chiếc nhẫn ngọc trên ngón tay, cười nói. Từ lời nói của Lâm Động, hắn có thể nhận ra sự khiêu khích, điều này khiến hắn có chút không thoải mái. Dù sao trong số những đệ tử trẻ tuổi, không có nhiều người có tư cách nói chuyện như vậy với hắn.

Tuy không biết Lâm Động dùng thủ đoạn gì có thể đả thương Tà Cốt lão nhân nhưng Tạ Diêm không cho rằng đó là sức mạnh của bản thân Lâm Động.

Có lẽ đó là sự trợ giúp từ bên ngoài, Tà Cốt lão nhân không kịp trở tay nên mới thành ra như vậy.

– Chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh đó!

Lâm Động cười nhạt.

– Vậy sao?

Tạ Diêm nhếch mép cười.

Hai người cứ đứng trên không nhìn nhau, không khí xung quanh lạnh băng băng.

– Tạ công tử, hôm nay là Đấu giá hội do Thiên Thương Các ta chủ trì, không thích hợp cho những chuyện tranh đấu. Mong công tử nể mặt Thiên Thương Các, tạm thời gác lại cho!

Đường Đông Vũ ở bên cạnh chau mày, nói.

– Hắc hắc, nếu Đông Vũ muội đã nói vậy thì đương nhiên ta sẽ nể mặt!

Tạ Diêm quay lại cười với Đường Đông Vũ.

– Lần này ra ngoài ta có việc khác, còn ân oán của ngươi và Tà Cốt lão nhân, lão ta sẽ tự ra tay. Vì thế, nếu không muốn rắc rối thì trước mặt ta, ngươi nên thu lại cái ngạo khí kia đi, nếu không, hậu quả thế nào ngươi không muốn thấy đâu!

Tạ Diêm nhìn Lâm Động, nhún vai:

– Có thể ngươi thấy lời nói này khó nghe, nhưng có những thứ ngươi không thể động vào được, đó là sự thật không thể thay đổi. Ở Loạn Ma Hải này, nếu hậu thuẫn không đủ thì đừng nên ngông cuồng là hơn!

Lâm Động nheo mắt nhìn Tạ Diêm, một lát sau hắn mỉm cười nói:

– Đa tạ đã nhắc nhở, nhưng câu nói này ta cũng trả lại ngươi nguyên đai nguyên kiện, cái gọi là hậu thuẫn của ngươi chẳng có sức uy hiếp gì với ta cả. Những gì ta từng thấy ngươi không tưởng tượng được đâu! Ngươi cũng đã nói, ân oán giữa ta và Tà Cốt lão nhân không liên quan gì đến ngươi, nhưng nếu ngươi cố nhúng tay vào ta cũng vui lòng tiếp thôi. Chỉ có điều… trước nay ta hành sự không kiêng nể ai bao giờ, có những hậu quả mà ngươi không thể gánh chịu nổi đâu. Vì thế nếu ngươi muốn làm gì thì ta cũng nhắc nhở, nên nghĩ vài lần trước khi làm!

Nụ cười trên gương mặt tuấn dật của Tạ Diêm lúc này hoàn toàn biến mất, sâu trong mắt hắn hiện lên sự tối tăm, lời nói của Lâm Động chẳng giữ thể diện cho hắn chút nào…

Ở bên cạnh, Đường Đông Vũ cũng sững người vì những lời Lâm Động nói. Nàng biết một số thông tin về Lâm Động, vì thế không cho rằng đó là hắn đang cố tình ra vẻ.

Một người chạy thoát được khỏi tay của ba cường giả siêu cấp Chuyển Luân Cảnh, đúng là có tư cách nói như vậy với Tạ Diêm!

– Hắc hắc…

Nụ cười trên gương mặt Tạ Diêm tắt ngấm, nhưng khóe miệng hắn lại phát ra một tiếng cười lạnh lẽo, hắn siết chặt hai bàn tay, gật gù nói:

– Những lời ngươi nói ta nhớ rồi! Có điều ta nghĩ, sau đó cuối cùng ngươi sẽ cảm thấy nực cười vì đã nói vậy thôi!

Dứt lời, Tạ Diêm quay lại cười với Đường Đông Vũ rồi quay người bước đi. Sát khí bỗng chốc đậm đặc mang nhiều hàn ý.

Có thể thấy cuộc nói chuyện giữa hai người không hề vui vẻ chút nào.

– Ngươi làm vậy là đắc tội hắn rồi!

Đường Đông Vũ mím môi, nói với Lâm Động.

– Ta không thích phiền phức, nhưng nếu có người nhất quyết cứ gây chuyện thì ta sẽ không nương tay!

Lâm Động cười nhạt, sau đó cung tay với Đường Đông Vũ:

– Đa tạ Đường cô nương! Ta vào chỗ ngồi trước, hiển nhiên Đấu giá hội hôm nay sẽ rất đặc sắc!

Nói rồi hắn cũng không chần chừ thêm, dẫn Mộ Linh San về chỗ.

Đường Đông Vũ nhìn theo thân ảnh của Lâm Động, ánh mắt khẽ lay động. Xem ra đến tám phần người này và Lâm Động ở Đông Huyền Vực là một… Vì tính cách, ngữ khí của hai người đều như từ một khuôn đúc ra!

– Chẳng trách dám đối đầu với Tạ Diêm, thì ra cũng có bản lĩnh không vừa!

Đường Đông Vũ khẽ cười, sau đó quay người đi.

o0o

– Hắn ta thật đáng ghét, thật muốn đấm một cú cho hắn bay đi.

Sau khi ngồi vào chỗ, Mộ Linh San chu môi. Người cô bé nói đến đương nhiên là Tạ Diêm!

Lâm Động khẽ gật đầu, hắn thấy dường như Tạ Diêm có ý tứ đặc biệt với Đường Đông Vũ. Vừa đến đã nói với Lâm Động như vậy, rõ ràng là có ý khoe khoang cảnh cáo hắn, nhưng cách thể hiện của Tạ Diêm hơi có vấn đề, vì hắn đã chọn cách uy hiếp mà Lâm Động ghét nhất!

Điều này khiến Lâm Động vô cùng khó chịu!

Lâm Động từ xa nhìn Tạ Diêm đang ngồi xuống vị trí của khách quý. Lâm Động nhắm hờ mắt, thầm nghĩ, mong là hắn ta đừng có gây chuyện, nếu không hắn cũng mặc kệ Tà Phong Động Thiên là cái quái gì, chọc tức hắn là hắn giết!

o0o

Tạ Diêm dường như cũng rất nhạy cảm, liếc mắt một cái nhìn về phía Lâm Động, ánh mắt càng trở nên tăm tối.

– Thiếu Động chủ, kẻ đó chính là Lâm Động đã đả thương Tà Cốt lão nhân sao?

Bên cạnh Tạ Diêm, một lão giả mặc hắc y, đôi mắt đục ngầu nhìn về phía Lâm Động, nói.

– Ừm, một tên tiểu tử không biết trời cao đất dày!

Tạ Diêm nhàn nhạt cười.

– Nếu không phải hiện giờ đang có nhiệm vụ thì ta đã chặt đứt tứ chi của hắn giải đến trước mặt Tà Cốt lão nhân rồi.

– Hắc hắc, Thiếu Động chủ không cần nổi giận. Nếu mọi việc thuận lợi, đến khi Đấu giá hội kết thúc, lão phu ra tay bắt hắn là được, Thiếu Động chủ muốn xử lý thế nào cũng được!

Lão giả mặc hắc y cười nhạt, nói.

Tuy chuyện Lâm Động đả thương Tà Cốt lão nhân khiến người ta khó lòng tin nổi, nhưng bọn họ cũng biết chắc chắn Lâm Động có quỷ kế gì đó, và Tà Cốt lão nhân do sơ suất nên mới trúng chiêu.

– Lấy được thứ đó trước đã!

Tạ Diêm nhìn quanh một vòng, nói:

– Lần này có không ít thế lực mạnh đến đây, hiển nhiên cũng đều vì thứ đó, chưa biết chúng ta có lấy được nó không!

Lão giả kia gật đầu, hơi lưỡng lự một chút rồi hạ giọng nói:

– Thông tin đó có xác thực không?

– Vẫn chưa biết! Nhưng dù là thật hay giả cũng phải nắm được trong tay mới yên tâm được.

Tạ Diêm nói.

– Ừm!

o0o

Lâm Động cũng thu lại ánh mắt, đang định nhắm mắt dưỡng thần thì cảm nhận được có người nhìn mình. Hắn quay sang thì thấy ở phía trước bên phải có một nam tử bạch y gương mặt khá anh tuấn đang mỉm cười nhìn hắn.

Người này thân hình cao ráo, hai tay thon dài, trắng một cách kỳ lạ, có cảm giác lật tay là có thể xoay chuyển càn khôn.

Lâm Động nhìn hắn, ánh mắt ngưng tụ lại, lẩm bẩm:

– Càn Khôn Thủ Châu Càn! Đúng là náo nhiệt thật!

Lâm Động khẽ gật đầu cười với nam tử bạch y đó, sau đó nhìn đi chỗ khác, trong lòng thầm tặc lưỡi. Đấu giá hội Thiên Thương đúng là nơi cường giả tụ hội, xem ra Đấu giá hội lần này có nhiều trò hay rồi!

Keng!

Khi Lâm Động đang suy nghĩ thì ở trung tâm có tiếng chuông trong trẻo vang lên, một thân ảnh mang sắc đỏ bay ra, chính là Đường Đông Vũ!

Lâm Động nhìn nữ tử mặc hồng y đáp xuống, bất giác ngồi thẳng lên, hắn biết Đấu giá hội sắp bắt đầu rồi!

Đọc truyện chữ Full