TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 932: Cuộc Trò Chuyện Ban Đêm

Uỳnh uỳnh!

Nguyên lực dồi dào cuồn cuộn quanh người Lâm Động phát ra những tiếng nổ trầm đục, sau đó lan tỏa ra khắp mặt biển.

Bạch quang nhàn nhạt bùng ra từ trong cơ thể Lâm Động, Sinh Khí bên trong bạch quang thuần túy hơn trong Địa Tâm Sinh Linh Tương rất nhiều, nguyên lực trong người Lâm Động ào ạt tràn ra, dung hợp với bạch quang một cách tham lam.

Cùng với sự dung hợp đó, khí tức vốn đã dừng lại không tăng lên nữa lập tức bùng nổ, nguyên lực trong cơ thể cuồn cuộn như gió bão, bên trong đan điền, Nguyên thần ngồi khoanh chân, hấp thụ hết lượng nguyên lực dồi dào kia…

Khí tức không ngừng được nâng cao, sau đó bỗng có một tia âm thanh rất khẽ tựa như thứ gì đó vỡ ra. Ngay lúc ấy, khí tức của Lâm Động giống như chú chim ưng dũng mãnh gạt tan tầng mây đen, thu vào tầm mắt một không gian bao la rộng lớn!

Sinh Huyền Cảnh Đại thành!

Nhờ vào cái gọi là lễ mọn của Mộ Lam, cuối cùng Lâm Động cũng thành công bước vào cảnh giới Sinh Huyền Cảnh Đại thành!

Khi khí tức hắn hoàn toàn bước vào Sinh Huyền Cảnh Đại thành, bạch quang đang cuồn cuộn cũng đột nhiên nhanh chóng thu về, cuối cùng biến thành một điểm sáng biến mất trong đan điền của Lâm Động.

Tâm thần của Lâm Động lúc này chìm vào đan điền liền có thể thấy trong đó có một khỏa tinh thể to cỡ ngón tay cái, lặng lẽ lơ lửng ở đó, tỏa ra thứ Sinh Khí dồi dào.

Rõ ràng hiện giờ Lâm Động không thể luyện hóa hấp thụ được hoàn toàn cái lễ mọn mà Mộ Lam cấp cho. Chắc sau này khi hắn lại đột phá thì khỏa tinh thể này sẽ trợ giúp không ít!

Hai mắt đang nhắm nghiền của Lâm Động bỗng mở ra, một tia tinh quang lóe qua xé tan màn đêm.

Một đám khói trắng phả ra từ miệng Lâm Động, hắn cảm nhận được lượng nguyên lực cuồn cuộn như thủy triều rồi tĩnh lặng lại như con sư tử ngủ vùi, gương mặt không kềm được hiện vẻ kích động.

Cuối cùng cũng bước vào Sinh Huyền Cảnh Đại thành rồi!

– Chúc mừng ngươi!

Bên cạnh bỗng vang lên tiếng cười lớn, Lâm Động quay lại thì thấy Mộ Lam nằm trên lưng con Huyền Kình, gối đầu trên hai tay, gương mặt tuấn dật hiện ý cười.

– Đa tạ Mộ Lam tiền bối tương trợ!

Lâm Động ôm quyền nói cảm ơn. Đương nhiên hắn cảm nhận được nguồn gốc của khỏa tinh thể Sinh Khí kia. Sinh Khí thuần túy mà hùng hồn như vậy, ngoài cường giả Chuyển Luân Cảnh siêu cấp ra thì còn ai ngưng tụ được?

Mộ Lam cười khẽ, gió đêm thổi bay mái tóc dài màu lam, nhìn hắn trở nên khá phóng khoáng. Hắn nhìn Lâm Động, nói:

– Cũng nhờ căn bản của ngươi vững như bàn thạch, nếu không, ta tùy tiện ra tay tương trợ sẽ khiến hủy mất căn cơ của ngươi, Thanh Trĩ mà biết được có lẽ sẽ liều mạng với ta mất. Hắn truyền cho ngươi Thanh Thiên Hóa Long Quyết, hiển nhiên cũng khá coi trọng ngươi!

– Thanh Trĩ tiền bối cũng có ơn với ta, sau này nếu có cơ hội ta phải đền đáp!

Lâm Động nói.

– Nâng cao thực lực đi rồi nói! Ta biết tiểu tử ngươi có vô vàn bí mật, nhưng ở tầng thứ của bọn ta, ít nhất ngươi cũng phải là Tử Huyền Cảnh thì mới có tư cách tiếp xúc đến!

Mộ Lam cười nói.

Khi nói, ánh mắt Mộ Lam có phần kỳ dị quét quanh người Lâm Động. Vừa rồi khi tinh thể Sinh Khí tiến vào trong cơ thể Lâm Động, Mộ Lam có thể cảm nhận được dường như trong cơ thể Lâm Động có thứ bí ẩn gì đó mà ngay cả hắn cũng không thể thăm dò ra được.

Lâm Động khẽ gật đầu, hắn biết có lẽ Mộ Lam cảm nhận được thứ gì đó, nhưng Thôn Phệ Tổ Phù, Càn Khôn Cổ Trận và Tổ Thạch đều không phải thứ tầm thường. Nếu thật sự phải nói thì có lẽ thực lực còn khủng bố hơn Mộ Lam không biết bao nhiêu lần. Mộ Lam có thể cảm ứng được, nhưng muốn triệt để thăm dò ra, nếu không phải Lâm Động chủ động phối hợp thì rất khó.

– Ta đã nghe nói về việc của ngươi ở Đông Huyền Vực! Chẹp chẹp, thật không hiểu ngươi lấy đâu ra dũng khí mà dám đối đầu với ba vị Chưởng giáo của Nguyên Môn! Đó là ba siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh a!

Ngữ khí Mộ Lam chợt thay đổi.

Lâm Động cười bối rối:

– Bị ép đến đường cùng thôi, không thể nào lại bó tay chịu chết, có đúng không?

Mộ Lam ngồi dậy, hai mắt nheo lại:

– Nguyên Môn… đó là Tông phái rất có thực lực ở Đông Huyền Vực. Rất nhiều năm trước, Loạn Ma Hải cũng có một thế lực bá chủ một phương từng khai chiến với Nguyên Môn nhưng cuối cùng chẳng được lợi lộc gì!

Lâm Động hơi ngây người, hiển nhiên hắn không ngờ Nguyên Môn cũng có danh tiếng vang dội ở Loạn Ma Hải này.

– Nhưng cái Tông phái đó…

Mộ Lam hơi mím môi, ánh mắt tối lại:

– Dường như có điều gì đó không ổn!

– Hửm?

Lâm Động nhìn Mộ Lam với ánh mắt khó hiểu, hắn không hiểu sự không ổn mà Mộ Lam nói là có ý gì.

– Ta từng tiếp xúc với Nguyên Môn… ha ha… có lẽ chỉ là một thứ ảo giác mà thôi. Nhưng sau này nếu ngươi muốn báo thù cũng nên cẩn thận một chút!

Mộ Lam phẩy phẩy tay, không nói thêm nữa.

– Đa tạ tiền bối nhắc nhở!

Lâm Động gật đầu, hiện tại hắn còn cách khá xa mới đạt đến thực lực có thể báo thù, nhưng những lời nói của Mộ Lam, hắn cũng cẩn thận ghi nhớ trong lòng.

– Ngoài ra, lần này các ngươi đến Hải vực Thiên Lôi phải cẩn thận một chút, tuy lộ tuyến đến Hải vực Thiên Lôi trước đây không nhiều người biết. Nhưng lần này tin tức về động phủ Luân Hồi Cảnh truyền ra chắc chắn sẽ có vô số cường giả kéo tới! Nhưng chỉ có ba ngọn Ngân tháp mới có thể vào động phủ, có lẽ bọn chúng không dám tấn công Huyền Thiên Điện, Cửu U Môn, nhưng ngươi chính là mục tiêu tốt nhất để hạ thủ!

Mộ Lam nói.

– Tin tức đã truyền đi rồi sao?

Lâm Động hơi giật mình, nếu chỉ là chuyện tin tức về động phủ truyền đi cũng không có gì, nhưng những người khác làm thế nào mà biết lộ tuyến đến Hải vực Thiên Phong?

– Là Thuyền Thiên Điện và Cửu U Môn truyền ra sao?

Lâm Động nhanh chóng bừng tỉnh, có lẽ chỉ có ba bên có ngọn Ngân tháp là biết lộ tuyến đi vào, nếu không phải từ phía của hắn thì chắc chắn là thế lực hai phương khác!

– Ừm, tuy không rõ tại sao bọn chúng cố ý truyền tin ra khiến cho nhiều người như vậy đổ về Hải vực Thiên Phong, nhưng những thế lực này toàn là lão hồ ly gian xảo, chắc chắn không làm việc gì không có lợi ích!

Mộ Lam gật gù nói.

Lâm Động trầm ngâm một chút. Mộ Lam nói đúng, việc đi tìm bảo bối thế này càng ít người biết càng tốt. Nhưng Huyền Thiên Điện và Cửu U Môn lại làm ngược lại, chắc chắn có đạo lý của bọn chúng! Xem ra đến đó phải cẩn thận rồi.

– Đúng rồi, Mộ Lam tiền bối… vãn bối có một chuyện không biết có nên hỏi không…

Lâm Động hơi nhíu mày, nhìn sang Mộ Linh San đang ngủ.

– Hửm?

Mộ Lam nhìn Lâm Động nghi hoặc.

– Thể chất của Linh San dường như có gì đó rất đặc biệt?

Lâm Động lưỡng lự một chút, cuối cùng vẫn không nói thẳng ra. Hắn vốn rất khó hiểu tại sao Mộ Linh San lại có thể đánh động được Thôn Phệ Tổ Phù trong người hắn.

Lâm Động vừa dứt lời thì hắn nhìn thấy sắc mặt Mộ Lam hơi thay đổi, sau đó quay sang nhìn Lâm Động:

– Xem ra bí mật trong cơ thể ngươi có lẽ là… Tổ Phù? Hoặc nói là… là Thôn Phệ Tổ Phù, Tổ Phù thần bí nhất trong Bát Đại Tổ Phù?

Đồng tử Lâm Động co lại, hắn không ngờ chỉ một câu nói mà Mộ Lam lại đoán được nhiều như vậy, hơn nữa còn biết được Tổ Phù mà hắn có chính là Thôn Phệ Tổ Phù.

Mộ Lam nhìn Lâm Động, ánh mắt có phần phức tạp, lẩm bẩm:

– Chẳng trách mà nha đầu này lại thích theo ngươi… thì ra là vậy!

– Linh San thật sự có liên hệ với Thôn Phệ Tổ Phù sao?

Lâm Động khẽ hỏi.

Thần sắc Mộ Lam thay đổi một chút, cuối cùng hắn xua tay:

– Những chuyện này, có lẽ sau này ngươi sẽ biết, nhưng hiện giờ ta không thể nói được. Hãy chăm sóc nha đầu ấy cho tốt!

Mộ Lam vỗ vỗ vai hắn, một câu nói đầy ý tứ khiến Lâm Động nhíu mày, sau đó quay sang nhìn tiểu nữ hài đang ngủ say.

Linh San, cô bé này và Tổ Phù, hoặc nói là Thôn Phệ Tổ Phù của hắn, có quan hệ gì?

Đọc truyện chữ Full