Cuối con đường là bốn người vác đao đang đứng, cả bốn người đều mặc áo bào đỏ, trên áo còn có hoa văn huyết đao, phảng phất có một một luồng hơi khí tanh tỏa ra từ người bọn chúng.
Khí tức của cả bốn đều khá cường hãn, đều đã là Sinh Huyền Cảnh Đại thành. Trong đó kẻ đứng đầu là Sinh Huyền Cảnh Đại thành đỉnh phong, thực lực không hề yếu.
Mọi người nhìn bốn nhân ảnh đó rồi bắt đầu bàn tán.
– Là Huyết Đao Tứ Tướng của Huyết Đao Tông, kẻ dẫn đầu kia là Lục Tông đúng không?
– Bị bốn tên đó cướp trước rồi, bọn chúng cũng thật nóng vội!
– Không biết tên Lâm Động kia sẽ đối phó thế nào với bọn chúng, bọn chúng đều là những cường giả có danh tiếng ở Loạn Ma Hải này a!
– Huyết Đao Tứ Tướng sở trường là liên thủ tác chiến, nếu bốn người bọn chúng liên thủ, dù là cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn cũng khó giải quyết được bọn chúng.
– Lâm Động xui xẻo rồi!
– …
Nghe những lời bàn tán đó, bốn kẻ mặc hồng bào lộ nụ cười nanh độc, tên đứng đầu nghiêng đầu nhìn Lâm Động, hắn có vết sẹo dài kéo ngang mặt nhìn rất hung ác:
– Lâm Động, giao Ngân tháp ra đây! Dù không có nó thì đến khi động phủ được mở ra ngươi vẫn vào đó được, giờ liều mạng không đáng đâu!
– Phù!
Trước ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, Lâm Động bỗng thở ra một hơi, sau đó ngẩng đầu lên, trên gương mặt trẻ tuổi bỗng hiện lên sự hung tàn khiến người ta sợ hãi.
– Cút!
Lời nói đơn giản chẳng có chút tình cảm nào vang ra từ miệng Lâm Động. Tiếng ồn ào xung quanh trở nên yên tĩnh, vô số ánh mắt nhìn Lâm Động với nhiều cảm xúc khác nhau, hiển nhiên bọn họ không thể ngờ vào lúc này mà Lâm Động lại ngang tàng như vậy.
Lẽ nào hắn không biết bốn kẻ này là những tên đã nhuốm máu đầy đao sao?
– Có dũng khí!
Gương mặt nam tử có vết sẹo khẽ giật, sau đó hắn nhếch mép cười.
– Hãy nhớ tên của ta, Huyết Đao Tông Lục Tông, nể tình ngươi đã mang Ngân tháp đến, ta sẽ cho ngươi chết minh bạch!
Nụ cười mở rộng trên gương mặt Lục Tông, sau đó ánh mắt hắn tối lại:
– Giết hắn đi!
Uỳnh!
Nguyên lực từ ba kẻ bên cạnh lập tức bùng phát, trường đao huyết sắc dưới ánh nắng mặt trời phản xạ những tia sáng lạnh lẽo.
Mộ Linh San thấy vậy, nộ khí lan tỏa, định lấy Sinh Tử Quan Cái ra đánh cho bọn chúng thành cám thì Lâm Động ngăn lại.
– Để ta!
Lâm Động khẽ nói. Xem ra từ ban đầu hắn đã nghĩ nhầm rồi. Ở nơi này muốn tránh né là chuyện nực cười, cường giả ở đây đều đến từ Loạn Ma Hải, chém giết là chuyện bình thường, hắn cầm Ngân tháp trong tay chỉ khiến kẻ khác sinh lòng đố kỵ mà thôi!
Mà bốn kẻ này chính là đối tượng để giết gà dọa khỉ tốt nhất!
– Ừm!
Mộ Linh San gật đầu rồi tránh ra. Cô bé khá hiểu Lâm Động, tuy bốn kẻ kia không tầm thường, nhưng muốn có được lợi lộc gì từ Lâm Động là vô cùng khó.
Xoẹt!
Ngay khi Mộ Linh San vừa rút lui thì phía trước có ba thân ảnh lấp lánh đao quang lao tới Lâm Động, đao quang lóe lên nhằm thẳng tới những chỗ hiểm trên người của hắn.
Bọn chúng ra tay rất ăn ý, cộng với thực lực Sinh Huyền Cảnh Đại thành, thanh thế khiến không ít người động dung. Huyết Đao Tứ Tướng đúng là rất có bản lĩnh!
– Tiểu tử, có trách thì hãy trách mình không có bản lĩnh lại mang thứ không nên mang!
Khi đao quang sắp chạm vào cơ thể Lâm Động, gương mặt ba kẻ bọn chúng hiện lên vẻ tàn nhẫn. Dường như bọn chúng đã nhìn thấy cảnh tượng Lâm Động bị chém ra thành nhiều mảnh!
Keng!
Thế nhưng âm thanh kim loại bỗng nhiên vang lên, sau đó hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn truyền trên thân đao khiến tay bọn chúng tê dại.
Bọn chúng kinh hãi ngẩng đầu lên thì thấy nơi cơ thể Lâm Động bị đao chém phải lại cứng như thép, đao lực không thể làm tổn thương chút da nào của hắn!
– Nhục thể cứng rắn thật!
Mọi người ở xung quanh nhìn thấy vậy, ánh mắt đều trở nên ngưng trọng.
– Chỉ chút sức mạnh đó cũng học kẻ khác đoạt bảo vật sao?
Lâm Động ngẩng đầu lên cười châm chọc.
Đám người kia nghe vậy, ánh mắt lóe hung quang, nguyên lực bùng phát, đao quang chuyển hướng, ba đường huyết đao rạch tan không khí chém về phía cổ họng Lâm Động.
Thanh quang cuồn cuộn, trên cánh tay Lâm Động hiện lên bốn đường hoa văn Thanh Long, sau đó hắn bắt lấy ba đường huyết đao, bóp vỡ tan.
– Lão nhị, mau rút lui!
Lục Tông thấy thế, đồng tử co rút lại, lập tức hắn hét lên. Dường như thực lực của Lâm Động đã vượt qua sự dự đoán của bọn chúng!
Sắc mặt ba gã kia thay đổi, sau đó nhanh chóng rút lui.
– Muốn chạy sao?
Thế nhưng, gã thanh niên vẫn chưa động thủ tựa con sư tử thức tỉnh, sát ý tràn lên trong ánh mắt.
Xoẹt!
Chỉ thấy thanh quang lóe sáng, sau đó Lâm Động xuất hiện đầy quỷ mị trước mặt ba kẻ bọn chúng, chớp mắt tung một quyền ra.
Quyền phong cuồng bạo ập tới, ba cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành nghiến răng, cùng chém đao xuống, nguyên lực hùng hồn được thúc động đến mức cao nhất.
Binh!
Nắm đấm được bao quanh bởi thanh quang oanh kích lên ba thanh huyết đao, tiếng long ngâm vang lên, ba thanh đao lập tức vỡ tan!
– Phụt!
Kình phong thuận theo thanh đao truyền vào người, ba cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành đều hộc máu tươi, thân thể bay ngược ra sau đầy thảm hại.
Chỉ một quyền, ba cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành đã thảm bại!
Thế nhưng hung quang trong mắt Lâm Động không hề giảm đi, hắn vung tay, ba luồng lực lượng đem theo những mảnh đao vỡ xé tan không khí cắm thẳng vào tim ba kẻ đó.
Phập!
Âm thanh mảnh đao cắm vào cơ thể khiến không ít người giật thót, sau đó bọn họ nhìn thấy thân thể ba kẻ kia đổ gục! Thủ đoạn của Lâm Động quả nhiên tàn nhẫn!
– Tiểu tử, ngươi dám!
Lục Tông thấy thế cũng sững sờ, sau đó ánh mắt đầy vẻ oán độc. Hắn không thể ngờ Lâm Động lại tàn nhẫn hơn cả bọn chúng như vậy!
– Ngươi theo bọn chúng đi! Kiếp sau hãy nhớ trước khi chọn mục tiêu hãy suy nghĩ cho kỹ!
Lâm Động ngẩng đầu lên, cười lạnh lùng với Lục Tông, sau đó trên người hắn bỗng nhiên hiện lên mười đạo hoa văn Thanh Long.
Xoẹt!
Tám đạo hoa văn bao quanh Lâm Động, thân thể hắn biến thành thành quang lao tới.
– Huyết Tổ Trảm Phách!
Nguyên lực hùng hồn dị thường bùng phát từ cơ thể Lục Tông, hắn cầm huyết đao chém xuống. Một đường đao quang hàng trăm trượng bay ra, cả con đường bị đao khí chấn động rung chuyển ầm ầm!
Vút!
Thanh quang lướt tới rồi lao thẳng vào đao khí huyết sắc, tiếng long ngâm vang lên, dường như đao khí mạnh mẽ bị thanh quang xung kích vỡ tan!
– Sao có thể?
Lục Tông nhìn thanh quang ngày một gần, ánh mắt hiện lên sự kinh hãi. Công kích mạnh mẽ của hắn lại chẳng có chút sức cản trở nào với Lâm Động?
Bùm!
Thanh quang xuyên thủng không gian, nhanh chóng đánh tan đao khí, sau đó tựa một mũi tên sắc bén lao xuyên qua cơ thể Lục Tông!
Máu tươi bắn tung tóe, thanh quang dần ngưng tụ phía sau Lục Tông, sau đó dần biến mất để lộ ra thân ảnh Lâm Động.
Bàn tay Lâm Động buông thõng, còn Lục Tông ở phía sau hắn thì ngã vật ra đất, gương mặt vẫn còn tràn ngập sự kinh hãi.
Mọi người nhìn kết quả thắng bại nhanh chóng đã được quyết định, không ít người phải hít vào một ngụm lãnh khí, một cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành bị giết dễ dàng như vậy sao?
– Còn ai muốn Ngân tháp nữa?
Máu tươi nhỏ xuống từ bàn tay Lâm Động, hắn ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đen là sự lạnh lùng, giọng nói lãnh đạm đột nhiên truyền khắp tòa thành.