TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 940: Chiến Trường Lôi Quang

Bùm!

Những tia lôi quang đánh xuống rợp trời khiến không gian xuất hiện trạng thái biến dạng, không khí xung quanh nổ tung.

Công kích đột ngột này khiến những người vào động phủ đều sững người. Dường như chẳng ai ngờ khi vào trong động phủ không phải là kỳ bảo đầy đất mà lại là một đội quân lôi đình hung dữ!

– Cẩn thận!

Nhưng dù sao những người vào đây đều rất có thực lực, rất nhanh đã có người kịp phản ứng, vận nguyên lực bảo vệ.

Chíu chíu!

Những tia lôi quang tựa những mũi tên sắc bén đánh xuống như mưa, hàng trăm cường giả phía trước bỗng chốc bị xuyên thủng người, lôi đình di chuyển qua người bọn họ, sau đó trước vô số ánh mắt kinh hãi, tất cả nổ tung thành bụi máu! Thậm chí Nguyên thần vừa mới thoát khỏi cơ thể đã bị lôi quang truy kích đánh tan thành hư vô!

Những tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt.

Lâm Động chứng kiến cảnh đó cũng cảm thấy kinh hãi, sau đó lập tức hiểu ra. Chẳng trách mà Bàng Hạo lại muốn đợi nhiều cường giả cùng vào một lúc như vậy! Thì ra hắn đã biết từ lâu rằng với thực lực của bọn chúng dù vào được cũng không thể vượt qua vô số trở ngại như vậy.

Những cường giả kia đều là bia đỡ đạn mà bọn chúng gọi tới!

Lâm Động nhìn đội quân lôi đình ở phía xa, những người đó toàn thân được bao phủ bởi lôi quang, hắn không cảm nhận được bất cứ chút khí tức nào từ người bọn họ, nhưng lại cảm thấy được sức mạnh lôi đình cuồng bạo ẩn chứa trong bọn họ!

Những người này không phải người thật, mà được hình thành từ lôi đình, nhưng dù thế nào khi tụ lại cũng được coi là một đội quân lôi đình.

– Nấp đi!

Lâm Động túm lấy Mộ Linh San bay vào Phần Thiên Đỉnh, chiếc đỉnh cũng nhanh chóng thu nhỏ lại còn cỡ bàn tay, hồng quang lan tỏa để bảo hộ

Bùm bùm!

Ngay sau khi hai người Lâm Động chui vào Phần Thiên Đỉnh, cơn mưa lôi tiễn lập tức bắn tới, mấy chục người định phòng ngự chớp mắt đã nổ tan tành. Sự phòng ngự của bọn họ không có chút tác dụng gì trước số lượng lôi tiễn khủng bố kia.

Keng keng keng!

Trước công kích đó, Phần Thiên Đỉnh cũn không thể tránh khỏi bị dính đòn, lôi tiễn bắn tới gây nên những tiếng va chạm kim loại giòn tan, chấn động đến mức thân đỉnh xuất hiện những đường gợn sóng, Lâm Động cũng cảm thấy giật mình, cũng may hắn lựa chọn cách phòng ngự chứ không nghênh ngang ngoài kia, nếu không thì kết cục sẽ rất thảm.

Bên ngoài không ngừng vang lên những tiếng kêu thảm thiết, bầu trời mù mịt bụi máu, gần một nửa số cường giả xông vào trước tiên đã mất mạng.

Bụi máu dần tan, những người may mắn sống sót sắc mặt đều đầy vẻ kinh hãi, sao động phủ này lại như sát trận vậy?

Trong lúc đó, đội quân lôi đình phía xa lại giương cung, thân cung chấp chới ánh lôi quang, rõ ràng công kích khủng bố lại sắp được phát ra.

– Đánh tới đi! Đừng để bọn chúng phát động công kích nếu không chúng ta sẽ chết ở đây đấy!

Bỗng có người hét lên.

Những người có thể đến đây đều là cường giả có thực lực, vừa rồi bị công kích đột ngột nên quá bất ngờ, hiện giờ bọn họ đã bình tĩnh hơn, không ai là không phẫn nộ, nếu trải qua đợt công kích như vừa rồi nữa thì có lẽ tử thương sẽ thê thảm hơn nhiều.

– Đánh tới!

Nguyên lực hùng hồn bỗng chốc bùng phát, vô số thân ảnh lao vút tới, thi triển đủ mọi loại vũ kỹ mạnh mẽ nhất, vô vàn thanh đao sắc bén chém tới trận doanh lôi quang.

Âm thanh cuồng bạo của lôi đình cũng vang lên, đội quân lôi quang cùng lao vào những cường giả kia.

– Chúng ta đi thôi!

Lâm Động và Mộ Linh San nhanh chóng bay ra khỏi Phần Thiên Đỉnh, sau đó cũng xông vào trong đội quân lôi quang mà trận thế đã bị phá tan, muốn vào sâu trong động phủ bắt buộc phải đi qua chiến trường lôi quang này.

Lập tức có quang ảnh lao tới, đó là rất nhiều quang ảnh tay cầm lôi thường, toàn thân bao phủ lôi quang không thể rõ bộ dạng nhưng trong thân thể không ngừng tỏa ra nhưng luồng sức mạnh cuồng bạo.

Bùm!

Thanh quang cuồn cuộn quanh người Lâm Động, hắn tung một quyền đánh tan vài quang ảnh, quang ảnh cũng biến thành lôi quang rồi tan ra, nhưng điều khiến Lâm Động giật mình là lôi quang không biến mất mà chui vào những nhân ảnh lôi quang khác khiến bọn chúng thêm mạnh mẽ.

– Thật cổ quái!

Lúc này Lâm Động mới cảm thấy đội quân lôi quang này khó đối phó, cứ giết như vậy rất khó giải quyết được hết, thậm chí càng đánh lại càng nhiều, những nhân ảnh lôi quang còn lại thực lực càng mạnh hơn…

Cứ kéo dài thế này sớm muộn gì cũng bị tiêu hao hết sức lực mà bỏ mạng.

– Đi thôi, không thể ở lại đây được!

Lâm Động quay lại hét lên với Mộ Linh San, sau đó bốn đạo hoa văn Thanh Long hiện lên bề mặt cơ thể, không giao chiến nữa mà xông ra ngoài.

Phần lớn cường giả ở đây đều rất có nhãn lực, sau khi Lâm Động phát hiện sự cổ quái của những nhân ảnh lôi quang này bọn họ cũng phát hiện ra, lập tức có người cũng xông ra khỏi trận chiến như Lâm Động.

Đội quân lôi quang cũng có cảm ứng với động tĩnh này, công kích càng thêm hung hung mãnh, chốc chốc lại có tiếng kêu thảm thiết vang lên…

Hai người Lâm Động liên thủ, hai người dường như biến thành hai tia sáng xuyên qua đội quân lôi quang, thế như chẻ tre.

– Phía trước có không gian, chúng ta xông ra khỏi đó đi!

Lâm Động bỗng ngẩng đầu lên, chỉ thấy cuối cùng cũng xuất hiện điểm cuối của đội quân lôi quang, có một vòng sáng màu bạc đang xoay tròn, đó mới chính là nơi thông đến động phủ.

– Lâm Động ca ca, cẩn thận!

Khi Lâm Động đang chú ý tới vòng sáng bạc đó thì Mộ Linh San bỗng hét lên. Chỉ thấy trong đội quân lôi quang xung quanh, mười mấy thân ảnh to lớn mặc lôi giáp, tay cầm lôi thương vây lại tấn công Lâm Động.

Những quang ảnh này thực lực mạnh hơn hẳn những quang ảnh trước đó.

Binh!

Nhưng khi lôi thương của bọn chúng sắp đánh trúng Lâm Động thì Sinh Tử Quan Cái quét tới, hắc quang cuồn cuộn chặn đứng mười cây lôi thương.

Năng lượng cuồng bạo lan tỏa, mười quang ảnh bị Mộ Linh San đánh lui về phía sau hơn chục mét, nhưng cô bé cũng bị thoái lui một bước, trên Sinh Tử Quan Cái cũng lấp lánh ánh lôi quang.

– Đi thôi, đừng dính vào bọn chúng!

Lâm Động thấy vậy, ánh mắt có phần ngưng trọng, quang ảnh có lôi giáp này thực lực dường như có thể so sánh được với cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành, hơn nữa chẳng kẻ nào sợ chết, nếu đánh tan bọn chúng thì sẽ khiến các quang ảnh khác mạnh hơn.

Vừa dứt lời Lâm Động liền kéo Mộ Linh San lao về phía vòng sáng ngân quang kia.

– Lâm Động huynh cũng nhanh thật! Nhưng chỗ này hãy để ta đi trước dò đường!

Nhưng ngay khi Lâm Động sắp vào trong vòng ngân quang thì bên cạnh bỗng có tràng cười lớn, sau đó tiếng gió rít vang lên, một luồng kình phong mạnh mẽ không chút nương tình nhằm thẳng gáy Lâm Động mà tấn công.

– Bàng Hạo!

Lâm Động nghe tiếng cười đó, ánh mắt lóe lên hàn quang, bàn tay siết lại, tám đạo hoa văn Thanh Long hiện lên, sau đó hắn lật người tung quyền.

Uỳnh!

Không khí dường như bị quyền phong chèn ép bùng nổ, một đạo kình phong Thanh Long bắn ra.

Bùm!

Tiếng nổ trầm đục vang lên, từng đợt sóng năng lượng lan ra đánh tan những quang ảnh có lôi giáp. Lâm Động mượn lực dẩy đưa Mộ Linh San rút lui rồi rơi thẳng vào vòng ngân quang.

– Ha ha… xin lỗi, giờ không cần đến ngươi nữa!

Khi rơi xuống, Lâm Động quay người cười với đội quân Cửu U Môn, sau đó nhanh chóng biến mất trước vẻ mặt tối sầm của Bàng Hạo.

– Đuổi theo!

Bàng Hạo mắt tóe hung quang, sau đó hét lên dẫn người đuổi theo.

Phía sau hắn cũng bắt đầu có cường giả đột phá chiến trường lôi quang lao tới vòng ngân quang.

Đọc truyện chữ Full