TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 1081: Thần Vật Sơn Mạch

Một tháng lặng lẽ trôi qua, không khí trong cả Thú Chiến Vực cũng dần dần trở nên nóng bỏng hơn. Đủ mọi loại thông tin lan tỏa khắp nơi, nhưng dù thế nào thì cũng không thể tách rời chủ đề trọng tâm.

Viễn Cổ Thần Vật Bảo Khố.

Phàm cứ có người nhắc đến sáu chữ đó là sâu trong mắt lại hiện lên sự tham lam. Chỉ cần ở Thú Chiến Vực một thời gian là đều biết cứ ba năm là Thú Chiến Vực lại trở nên điên cuồng thế nào.

Gần như mọi thế lực đều sẽ dừng mọi cuộc chinh chiến lại đề chú tâm vào thứ bảo khố kia.

Thần Vật, hai chữ đơn giản đó chính là danh từ đại diện cho sự lớn mạnh. Dù là những món bình thường nhất cũng có uy lực sánh ngang với thiên giới linh bảo. Ai may mắn có được Viễn Cổ Thần Vật có tên trong bảng Thần Vật thì đủ khiến cho vô số người ghen tức.

Tuy nói rằng muốn lấy Thần Vật trong bảo khố cần có Cổ Thần Bài, nhưng trong đó có vô số bảo vật, mỗi lần mở ra tuy có rất ít người có được Thần Vật, nhưng cũng có không ít món linh bảo lọt ra ngoài. Mà với những món linh bảo đó, dường như bảo khố không hề hạn chế, ai cũng có khả năng lấy đi. Chỉ cần lấy được một món linh bảo thôi chuyến đi cũng không mất công rồi.

Đó cũng là lý do khiến việc Thần Vật Bảo Khố mở ra là sự kiện lớn nhất mỗi ba năm của Thú Chiến Vực,

Để lấy được một vài món linh bảo trong bảo khố mà rất nhiều thế lực đều đang gấp rút chuẩn bị cho một trận chiến ác liệt…

Lôi Uyên Sơn.

Phía trước một tòa đại điện là một đội quân chỉnh tề đông nghịt cùng với sát khí ba trùm trời đất.

Phía trước đội quân đó là bát tướng của Lôi Uyên Sơn mũ giáp chỉnh tề, khí thế kinh người.

– Viêm Soái đại nhân, tất cả đã sẵn sàng, chỉ cần hạ lệnh là có thể hành quân!

Trần Thông nhìn lên thạch đài trên cao, ở đó là một thân ảnh sừng sững đang đứng.

Tiểu Viêm quét mắt nhìn Hổ Phệ Quân đầy hài lòng, gật gù rồi nói:

– Mặc Hầu, Kỷ Nha, hai người ở lại trấn thủ Lôi Uyên Sơn, những người còn lại và Hổ Phệ Quân cùng bản soái đến Thần Vật sơn mạch!

– Rõ!

Phía dưới, hai đại tướng Mặc Hầu cùng đáp lời.

– Viêm Soái đại nhân, lúc nào thì lên đường?

Trần Thông hỏi.

– Đợi đại ca xuất quan.

Tiểu Viêm quay người nhìn về đại điện phía sâu trong Lôi Uyên Sơn. Trong một tháng Lâm Động vẫn luôn bế quan khổ tu, đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu xuất quan.

Bọn Trần Thông đều gật đầu, rồi không nói gì thêm. Phía trước đại điện lại trở về yên lặng, chỉ sát khí vẫn đang lan tỏa trên bầu trời.

Sự chờ đợi diễn ra trong một vài giờ, đến khi mặt trời thêm nóng bỏng thì mọi người bỗng nhận ra, từ trong đại điện lan tỏa một luồng năng lượng kinh người.

Thứ năng lượng đó dường như vô hình nhưng lại tạo ra thứ áp lực đáng sợ.

Grào!

Một tiếng long ngâm kinh thiên động địa vọng ra từ trong đại điện, một chùm sáng ngưng tụ từ tinh thần lực bắn ra.

Chùm sáng dần tan đi, một thân ảnh mỏng manh hiện ra, quanh người hắn không hề có chút nguyên lực nào mà chỉ có tinh thần lực hùng hồn. Theo từng bước chân hắn, tinh thần lực như biến thành sấm sét phát nổ không ngừng.

Mấy người Trần Thông nhìn người thanh niên mới xuất hiện với ánh mắt chấn động. Khi nhìn thấy đôi mắt của hắn, họ đều hoảng hốt, đôi mắt ấy giống như hắc động khiến hồn phách người ta không kìm được mà chìm đắm trong đó.

– Tinh thần lực thật kinh người!

Bốn người bọn Trần Thông nhanh chóng sực tỉnh, vội vàng cúi xuống, tinh thần lực của Lâm Động đã mạnh đến mức có thể ảnh hưởng đến tâm trí họ…

Lâm Động nhìn đoàn quân đã sẵn sàng, mỉm cười, tinh thần lực dần thu lại, tay khẽ chạm vào một con mắt. Trong đôi mắt ấy dường như lóe lên một tia sáng kỳ lạ.

Xem ra, Lâm Động cũng đã có một vài thu hoạch về tinh thần lực trong cơ thể mình.

– Lên đường thôi!

Lâm Động vẫy tay, biến thành một làn khói xanh bay đi trước.

– Đi!

Tiểu Viêm thấy vậy cũng hô một tiếng, chân giậm xuống, thân thể biến thành hắc quang đuổi theo Lâm Động.

Vút vút vút!

Theo sau là mấy người Trần Thông và Hổ Phệ Quân, vô số tiếng gió rít vang lên, khung cảnh vô cùng hoàng tráng.

Thần Vật sơn mạch ở vùng trung bộ Thú Chiến Vực, tính ra là nơi duy nhất ở đây không có bất cứ thế lực nào chiếm cứ. Không phải nơi này nghèo nàn mà ngược lại, chính vì ở đây quá hấp dẫn nên không có bất cứ thế lực nào dám độc chiếm.

Lúc nào cũng có kẻ đỏ mắt nhìn về nơi đây, nhưng bất cứ cường giả hay thế lực nào muốn dùng mọi thủ đoạn chiếm đoạt nơi này, thì đều sẽ trở thành kẻ thù của tất cả Thú Chiến Vực.

Bình thường dãy sơn mạch này rất ít người qua lại, thế nhưng chỉ trong vài ngày đã trở thành nơi tấp nập nhất Thú Chiến Vực. Không chỉ thế lực các phương t

Đến nay, cả dãy sơn mạch này đã chật cứng người, hàng loạt thân ảnh bay tới như con thiêu thân.

– Cuối cùng cũng đã đợi được đến lúc này…

– Không biết lần này sẽ xuất hiện món Thần Vật lợi hại nào. Lần trước là Cửu Thiên Trùng Phong, xếp thứ ba mươi hai trong bảng Thần Vật đấy. Hề, hồi đó cảnh tượng thật náo nhiệt, không biết có bao nhiêu người đã chết vì tranh giành, cuối cùng thì nó lại rơi vào tay Thiên Long Yêu Soái…

– Tranh giành thế nào thì cũng đều là thứ của mấy thế lực Yêu Soái kia, các thế lực khác nào dám ra tay.

– Chưa chắc, đến khi bị Thần Vật mê hoặc, dù ngươi là thế lực nào, nhiều người tấn công như vậy, dù là đại Yêu Soái cũng không dám chọc giận đám đông.

Đủ mọi loại tạp âm vang lên trong dãy sơn mạch, ở những nơi xa cũng có thể nghe thấy rõ ràng tiếng ồn ào ở đây.

Vút!

Bỗng từ phía chân trời có sát khí cuồn cuộn tới, mọi người nhìn sang thì thấy một dòng chảy với khí thế kinh người đang tới.

– Đó là…Hổ Phệ Quân của Lôi Uyên Sơn sao?

– Lôi Uyên Sơn quả nhiên đến rồi, nghe nói Yêu Soái hiện giờ của Lôi Uyên Sơn chính là đệ nhất hung tướng, Viêm Tướng đó.

– Trước đây không lâu Lôi Uyên Sơn và Huyết Long Điện đối đầu, gan quả thật không nhỏ. Hôm nay chắc chắn Thiên Long Yêu Soái sẽ xuất hiện, hề, có kịch hay xem rồi.

– Đúng là có phần ngông cuồng…Hồi đó đến Từ Chung cũng không dám có chút nào bất kính với Thiên Long Yêu Soái. Yêu Soái tân nhiệm, vây cánh chưa vững chắc mà dám đối đầu, đúng là lỗ mãng.

Đoàn quân kia rầm rập tiến lại gần, cuối cùng đáp xuống một đỉnh núi.

Sau khi đoàn người của Lôi Uyên Sơn đến, khu vực này yên tĩnh đi nhiều, vô số ánh mắt hiếu kỳ đều tập trung lại. Rõ ràng sự đối lập giữa Lôi Uyên Sơn và Huyết Long Điện thời gian này cũng khiến nhiều người chú ý tới Yêu Soái tân nhiệm của Lôi Uyên Sơn.

Lâm Động ngẩng lên nhìn về sâu trong dãy sơn mạch, ở đó hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh nhỏ yếu hơi giống với Tổ Thạch trong người hắn.

– Quả nhiên là sự kiện lớn.

Lâm Động quét mắt nhìn quanh rồi ánh mắt có phần kinh ngạc. Trong khu vực này có vô số luồng khí tức hùng hồn lan tỏa.

Tiểu Viêm gật đầu, đôi mắt hổ quét một vòng, những ánh mắt kia vội vàng thu lại. Ai cũng biết đến mức độ hung hãn của đệ nhất hung tướng này.

– Nghỉ ngơi chút đi.

Lâm Động nói, vưa dứt lời thì lông mày nhíu lại, quay sang hướng bắc thì thấy huyết quang bùng phát, một luồng khí tức nặng nề ập tới dãy sơn mạch.

Luồng khí tức này khiến những tiếng rì rầm biến mất, rồi nhanh chóng có những ánh mắt thích thú nhìn về phía Lôi Uyên Sơn.

– Đó là…

Lâm Động đan mười ngón tay lại, nhìn bọn Trần Thông lúc này vô cùng căng thẳng, nói:

– Huyết Long Điện đến rồi à?

Bọn Trần Thông gật đầu, ánh mắt đầy lo lắng.

– Thiên Long Yêu Soái sao…

Lâm Động ngẩng lên, đôi mắt đen dường như trở nên sâu thẳm hơn.

– Cuối cùng bản thể cũng đến rồi…

Đọc truyện chữ Full