Trong đại diện, hai thiếu nữ xinh đẹp mỉm cười nhìn nhau. Cảnh tượng vốn sẽ khiến người ta thấy thoải mái trong lòng, nhưng Lâm Động thì trán toát mồ hôi lạnh, rõ ràng là không hiểu cục thế lúc này là thế nào.
Mọi người thấy vậy, trước tiên hơi sững người rồi thấy thích thú, đặc biệt là mấy người Hắc Ám chủ thì ánh mắt càng đặc biệt nhìn Ứng Hoan Hoan. Hẳn là đang hứng thú với phản ứng của nàng.
– Khụ.
Lâm Động hắng giọng, lúc này phải thể hiện chút uy nghiêm của nam nhân mới được. Hắn đứng vào giữa hai người rồi nhìn Đường Tâm Lăng bất lực nói:
– Ta nhớ là chưa bao giờ nói câu đó cả.
– Vậy sao?
Đường Tâm Lăng chớp mắt, môi khẽ nhướn lên vẻ không quan tâm:
– Vậy chắc muội nhớ nhầm.
Lâm Động không nói được gì, nữ nhân ấy mà thật đáng sợ đi!
Đường Tâm Lăng cười, nhìn Ứng Hoan Hoan:
– Muội không để bụng chứ?
Ứng Hoan Hoan khẽ lắc đầu cười, đồng thời cũng phóng tới Lâm Động ánh mắt đầy hàn ý. Nàng cũng coi như đã lĩnh giáo được cái phúc của Lâm Động khi lịch luyện ở Loạn Ma Hải rồi.
– Được rồi, được rồi, nói chính sự đi.
Lâm Động bất lực, rồi đành nghiêm mặt nói.
Lúc này hai cô gái thu nụ cười về.
– Hiện tại đúng là chỉ còn cách liên minh.
Đường Tâm Lăng gật đầu:
– Theo thông tin bọn ta nhận được, hiện nay trong Loạn Ma Hải đã có một vài hải vực bị dị ma huyết tẩy, không ít thế lực yếu đã bắt đầu rút về những hải vực lớn.
– Nếu lúc này chúng ta hiệu triệu liên minh kháng ma thì hiệu quả sẽ khá tốt. Nhưng đến lúc đó, lượng lớn người đến đây, sẽ khiến quy mô liên minh rất lớn, liệu có hoạt động được không cũng là việc khó nắm bắt, chứ chưa nói tới chống lại dị ma.
Lâm Động cũng gật đầu, không biết lúc nào cũng nhiều người là tốt. Tình hình này, vạn nhất tất cả dồn về, khống chế không tốt sẽ càng chết dở hơn.
Tuy hắn đã lập nên Tứ Tượng Cung ở Yêu Vực, nhưng hắn cũng biết so với liên minh chỉnh thể ở Loạn Ma Hải thì chỉ quá nhỏ bé. Hơn nữa chỉ Tứ Tượng Cung cũng khiến hắn kiệt sức, nếu bắt hắn tạo nên liên minh Loạn Ma Hải nữa thì có giết chết hắn cũng không xong nổi.
– Tuy rất rắc rối nhưng với năng lực của Tâm Lăng cô nương hẳn là không khó?
Lâm Động cười, hắn cũng không phải thằng ngốc, việc rõ ràng không làm được đương nhiên sẽ không vơ vào người, mà ở đây lại có ứng cử viên hoàn hảo rồi.
– Ta đã rất bận rồi, ngươi đừng nhét thêm việc cho ta nữa có được không?
Đường Tâm Lăng trợn mắt, thấy vẻ mặt của Lâm Động rồi lại thở dài bất lực:
– Vừa tới đã đem đến phiền phức lớn cho ta.
– Liên minh này còn cần một số đại thế lực thực sự ở Loạn Ma Hải gia nhập để tạo thanh thế. Thế lực con người không thể thiếu được Vạn Hải Thiên Cung, họ là thế lực lâu đời trong Loạn Ma Hải, thanh danh rất lớn. Còn Hải Yêu tộc thì không thể thiếu Bất Tử Thánh Kình tộc, mọi người có lôi kéo được hai thế lực này không?
Đường Tâm Lăng nhìn mấy người Lâm Động.
– Vạn Hải Thiên Cung à? Người sáng lập có phải Vạn Hải lão nhân? Giờ còn sống không?
Viêm Chủ nghĩ rồi hỏi.
– Ừm, nhưng Vạn Hải lão nhân nhiều năm trước đã vì không vượt qua được Luân Hồi Kiếp tầng hai mà qua đời. Chưởng giáo hiện nay là tôn tử của ngài, thực lực có lẽ là Luân Hồi Kiếp một tầng, cũng là một trong cường giả đỉnh cao trong Loạn Ma Hải.
– Có lẽ không vấn đề gì, Vạn Hải lão nhân từng nhận chỉ điểm của ta.
Viêm Chủ cười, vừa dứt lời thì Lâm Động cũng sững người, rồi lắc đầu bất lực, mấy lão đồ cổ này đúng là không thể coi thường được.
– Bất Tử Thánh Kình tộc thì để ta.
Hồng Hoang Chủ cười, trong Hải Yêu tộc ngài cũng coi như nhân vật truyền kỳ, vì bản thân ngài cũng là một thành viên trong Hải Yêu tộc, muốn thuyết phục cũng không khó.
– Nếu vậy, ngày mai chúng ta sẽ phát bố tin về liên minh. Ta nghĩ có lẽ rất nhanh các thế llực sẽ phái người đến thôi.
Đường Tâm Lăng gật đầu.
– Được.
Mọi người cùng gật đầu, đại sự chấn động cả Loạn Ma Hải đã được quyết định.
Sau đó cả Viêm Thần Điện trở bên bận rộn, vô số người bay đi bắt đầu truyền bá tin tức, với tốc độ này có lẽ hai ba ngày sau là Viêm Thần Điện sẽ trở thành nơi tấp nập nhất.
Tuy có chuẩn bị nhưng chấn động mà liên minh này tạo ra cũng ngoài dự đoán của Lâm Động, chỉ trong hai ngày là phản hồi về Viêm Thần Điện. Tiếp đó, Viêm Thần Điện bắt đầu bị vô số cường giả từ khắp các nơi nhấn chìm. Trận thế này còn ác liệt hơn cả lần tỉ thí tranh giành Lôi Đình Tổ Phù.
Trên một toà lầu, Lâm Động nhìn những nhân ảnh như thiêu thân lao vào thành cũng không kìm được thở dài.
– Không hổ là Loạn Ma Hải.
Diện tích Loạn Ma Hải tính ra vượt qua cả Yêu Vực và Tứ đại Huyền Vực, các thế lực lớn nhỏ ở đây cũng khó lòng kể hết được. Bình thường có lẽ không cảm thấy gì, nhưng gặp tình huống đặc biệt thì số lượng khủng bố này sẽ được thể hiện.
Cục thế Loạn Ma Hải hiện nay rất nguy hiểm, dù sao sự cạnh tranh ở đây vốn rất kịch liệt, nếu không phải nằm trong hoàn cảnh hết sự lựa chọn chỉ có lẽ chẳng ai muốn liên minh
– Chúng ta cũng đi thôi.
Ở phía sau, Ứng Hoan Hoan nói. Viêm Thần Điện tuy cũng là thế lực đỉnh cao của Loạn Ma Hải nhưng dù sao cũng không thể khiến tất cả thần phục, muốn hoàn thành lien minh vẫn cần họ toạ trấn, chấn nhiếp.
Lâm Động gật đầu, rồi vung tay lên, ngân quang bọc lấy hai người, khi xuất hiện lại thì đã ở trước một khu quảng trưởng khổng lồ. Trong đó có thể thấy biển người mênh mông. Khí tức của ai cũng khá kinh người, rõ ràng phần lớn người đến đây đều là đại biểu có thực lực của thế lực các phương.
– Đúng là long trọng thật.
Lâm Động mỉm cười, định đi vào thì đột nhiên có giọng nói trong trẻo từ phía sau vọng lại.
– Lâm Động đại ca!
Lâm Động khựng người, quay lại thì thấy một thân ảnh màu trắng từ xa chạy tới cuối cùng lao vào lòng hắn khiến thân thể hắn rung lên.
Lâm Động vội vàng đỡ lấy người đó, nhìn xuống thì gặp gương mặt đáng yêu:
– Linh San?
Lâm Động ngạc nhiên nhìn thiếu nữ trong lòng, đó là Mộ Linh San mà hắn gặp ở Loạn Ma Hải hồi đó. Chỉ có điều hồi đó cô bé còn có hai cái bím tóc, giờ đã thành túm tóc đuôi ngựa rồi. Dáng vẻ cũng nhanh nhẹn hoạt bát, không còn sự non nớt trước kia.
– Hi hi, Lâm Động đại ca, quả nhiên là huynh!
Mộ Linh San cười kéo kéo Lâm Động.
– Sao muội lại ở đây?
Lâm Động cũng mừng khi gặp cô bé, hắn vuốt đuôi tóc cô bé, trong lòng cảm thán, cô bé năm đó đã lớn rồi.
– Muội đến cùng gia gia bọn họ.
Mộ Linh San chỉ về phía sau, chỉ thấy ở đó có hai người, một người cao ráo anh tuấn, là gia gia của Mộ Linh San, Mộ Lam.
– Mộ Lam tiền bối.
Lâm Động ôm quyền, cười nói. Năm đó Mộ Lam từng giúp hắn không ít, trong lòng hắn vẫn luôn biết ơn.
– Ha ha, Lâm Động, thực lực của ngươi bây giờ đến ta cũng không bằng. Tiếng tiền bối này ta không nhận được đâu.
Mộ Lam cười bước tiến lại, ánh mắt nhìn Lâm Động có phần chấn động. Lần đó khi chia tay, Lâm Động mới chỉ là Tử Huyền Cảnh, vậy mà giờ đến ngài cũng thấy áp lực.
– Đây là đại ca ta, Mộ Thiên.
– Bái kiến Mộ Thiên tiền bối.
Lâm Động ôm quyền. Hẳn vị lão nhân này chính là đại gia gia của Mộ Linh San, sức mạnh toả ra từ người đó khiến Lâm Động kinh ngạc, xem ra lão nhân này cũng là cường giả vượt qua một tầng Luân Hồi Kiếp.
– Hà hà, ngươi chính là Lâm Động tiểu hữu à. Nha đầu nhà ta về thường xuyên nhắc đến ngươi, tai lão phu đóng kén cả rồi.
Mộ Thiên cười.
Lâm Động vỗ đầu Mộ Linh San:
– Mộ Thiên tiền bối cũng tham gia đại hội liên minh?
– Ừm, Hồng Hoang tiền bối đích thân tới nói, Bất Tử Thánh Kình tộc đâu dám không nể mặt.
Mộ Thiên gật đầu cười.
– Nếu vậy, mời vào bên trong đã.
Thấy chỗ này cũng không phải nơi nói chuyện, Lâm Động cười dẫn mọi người vào trong. Vào tới trong, hắn quét mắt nhìn, chỉ thấy vô số cường giả tụ tập đông ngút tầm mắt, khí tức ngưng tụ trên bầu trời thậm chí đánh bật hết cả tầng mây.
– Mộ Thiên tiền bối, mời ngồi.
Rất nhanh có người của Viêm Thần Điện đến chỉ dẫn cho họ, ba người Mộ Thiên ngồi ở vị trí đầu tiên trong quảng trường. Ở đây thực lực là nhất, ngồi ở hàng đầu đều là những cường giả đỉnh cao của Loạn Ma Hải, uy danh hiển hách.
Phía trước nữa chỉ có một vài ghế ngồi, lúc này là mấy người Viêm Chủ đang nhắm mắt ngồi đó. Những ánh mắt nhìn về phía họ đều đầy sự cuồng nhiệt.
– Đi thôi.
Ứng Hoan Hoan tiến về vị trí trung tâm gây chú ý nhất, tay còn kéo Lâm Động.
– Khụ, ta đi bên cạnh được rồi.
Lâm Động ho một tiếng rồi nói.
Thế nhưng Ứng Hoan Hoan mặc kệ, cứ thế kéo Lâm Động tới vị trí đó rồi ép hắn ngồi xuống.
Hàng ghế đầu tiên coi như là nơi đáng chú ý nhất hội trường, thậm chí những người như Mộ Thiên còn không có tư cách ngồi vào. Vậy mà gương mặt lạ hoắc là Lâm Động lại ngồi, thật sự đã thu hút vô số ánh mắt, rồi tiếng xì xầm bắt đầu vang lên.
– Tiểu tử đó là ai? Bát Chủ Viễn Cổ có người này à?
– Nhìn có chút quen mắt.
– Ặc, hình như là tên từng đấu ở Viêm Thần Điện, tên Lâm Động thì phải.
– Là tên tiểu bối đó à? Thật không ra thể thống gì, sao dám ngồi chỗ đó?
Viêm Chủ bọn họ cũng mở mắt, ánh mắt mang ý cười nhìn Lâm Động, hẳn là đang muốn xem hắn làm thế nào.
Lâm Động cảm nhận được những ánh mắt ấy, rồi nghe tiếng xì xầm, nhưng cũng không tức giận, chỉ mỉm cười, tay khẽ vỗ lên mặt bàn, rồi một luồng khí tức khủng khiếp toả ra bao trùm cả hội trường.
Tất cả tiếng xì xầm lập tức ngưng bặt, thậm chí những cường giả như Mộ Thiên ánh mắt cũng đầy chấn kinh.
– Người thanh niên này, không đơn giản!
Họ nhìn nhau, đều nhận ra ý tứ đó trong mắt đối phương, sự nghi ngờ trong lòng cũng thu dần về.