Thấy Diệp Huyền định đi, nam nhân trung niên vội kêu lại:
– Chờ chút!
Nam nhân trung niên cầm Huyết Lan đảm đặt trên quầy hàng lên:
– Một Huyết Lan đảm chứ có gì, nếu ngươi nói đúng thuật thì ta không bị lỗ ngược lại có lời. Tặng ngươi đây, hãy nói cho ta biết Huyết Mục Xà còn có thói quen gì?
Lúc trước Diệp Huyền nói chuyện rõ ràng hợp lý, nam nhân trung niên đã tin bảy, tám phần. Nếu sau này gã có thể săn giết trên ba con Huyết Mục Xà thì lấy một Huyết Lan đảm làm học phí cũng không có gì.
Nam nhân trung niên trông giống người chân chất, Diệp Huyền rất vui vẻ khi không bỏ một đồng nào kiếm được một Huyết Lan đảm.
Diệp Huyền hờ hững nói:
– Thấy ngươi cũng khá thành thật, mới rồi ta nói chuyện với ngươi hơi lớn, ngươi đừng đi chỗ cách nguồn nước mười dặm. Nếu ngươi tìm kiểu đó thì chưa kiếm được Huyết Mục Xà đã bị u hồn mãng quấn lấy.
Nam nhân trung niên nghe vậy đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, gã nghe Diệp Huyền nói tự tin như thế đã định bụng ngày mai sẽ đi tìm hiểu, không ngờ là tin giả. Tuy u hồn mãng cũng là yêu thú nhất giai nhưng mạnh hơn Huyết Mục Xà gấp đôi, nam nhân trung niên là Võ Sĩ nhất trọng, so với u hồn mãng tương đương Võ Sĩ nhị trọng thì còn chút chênh lệch. Nếu gặp u hồn mãng, không đến nỗi chết nhưng sẽ bị thương nằm nhà mười ngày, nửa tháng.
Nếu gã không gọi Diệp Huyền lại thì hậu quả quá rõ ràng.
Nam nhân trung niên thầm sợ hãi nhìn Diệp Huyền, nghĩ mà run.
Thiếu niên trước mắt không biết có lai lịch gì, hại người không cần tự mình đặc biệt. Nếu ai đắc tội hắn sợ rằng chết như thế nào cũng không biết.
Bị nam nhân trung niên dùng ánh mắt ai oán nhìn mình, Diệp Huyền cười khẽ:
– Đừng nhìn ta như vậy, nếu vừa rồi ta nói rất nhiều mà ngươi không bán Huyết Lan đảm cho ta vậy chẳng phải là ta bị lỗ lớn? Nghĩ tình ngươi thành thật nên ta sẽ nói cho ngươi biết. Đúng là mỗi ngày Huyết Mục Xà sẽ phơi nắng một tiếng nhưng khoảng cách uống nước của nó cách từ ba đến năm ngày một lần. Nơi ngươi cần tìm là cách nguồn nước ba đến năm mươi dặm, cứ thế tìm thì một ngày ba con Huyết Mục Xà, chỉ nhiều chứ không ít hơn. Nếu phát hiện xung quanh có nhiều ngải thảo thì Huyết Mục Xà ở khu vực đó ít nhất trên năm con, Huyết Mục Xà thích mùi ngải thảo nhất.
Diệp Huyền mỉm cười nói:
– Lần này ta không lừa ngươi, coi như là thù lao ngươi tặng Huyết Lan đảm cho ta.
Thói quen của Huyết Mục Xà bình thường ở trong mắt Diệp Huyền không có giá trị gì, nói thì nói thôi.
Mắt nam nhân trung niên sáng rực, lần này gã hoàn toàn tin tưởng Diệp Huyền, vì gã nhớ lại quanh con Huyết Mục Xà bị gã tìm được đúng là có mấy gốc ngải thảo.
– Tiểu huynh đệ, ta tên Thạch Thành, ngươi xem trên quầy hàng của ta có cái gì ngươi cần thì cứ lấy. Sau này có chuyện gì tìm ta hãy đến chợ giao dịch, nếu ta không đi Hắc Phong Lĩnh thì đều ở đây.
Nam nhân trung niên phục Diệp Huyền trăm phần trăm. Gã không có đủ thiên phú, ba mươi tuổi mới thành Võ Sĩ nhất giai, không có võ hồn, đời này tới Võ Sĩ hậu kỳ đã là đỉnh cao, mà không biết là năm nào tháng nào. Diệp Huyền không lớn nhưng lời ăn tiếng nói khiến gã muốn kính ngưỡng, rất có thể là một học đồ của Luyện Hồn Sư.
Diệp Huyền thản nhiên nói:
– Quầy hàng của ngươi trừ Huyết Lan đảm ra thứ khác vô dụng với ta, hơn nữa ngươi là Võ Sĩ nhất giai, mỗi ngày lo kiếm tiền chẳng bằng tìm cách nhanh chóng đột phá nhị trọng đi.
Nam nhân trung niên người rung lên, gã không hề nhắc đẳng cấp của mình mà sao thiếu niên biết? Nếu thiếu niên tự nhìn ra thì có ánh mắt sắc bén cỡ nào?
Hình tượng của Diệp Huyền trong mắt gã không những cao lớn còn tăng thêm bí ẩn.
Nam nhân trung niên chân thành nói:
– Đa tạ.
Diệp Huyền bật cười, tên này tặng một Huyết Lan đảm cho hắn còn nói cảm ơn, thật là ngốc nghếch đáng yêu. Nhưng thế giới này bây giờ ít gặp ai chân thành như nam nhân trung niên.
Diệp Huyền có cảm quan tốt với nam nhân trung niên, hắn cất Huyết Lan đảm, chốt câu cuối:
– Nếu ta không nhìn lầm thì ngươi kẹt lại ở Võ Sĩ nhất giai đã nhiều năm, không thể cô đọng mở rộng huyền hải, đột phá tới Linh Huyền cảnh nhị trọng bởi vì ngươi quá khứ giết nhiều, người có bệnh ngầm, thận từng bị nội thương, tổn thất tinh khí. Ta dạy cho ngươi một cách, mỗi ngày lấy đa la diệp, chỉ tâm thảo, nguyệt nha thạch, mỗi thứ một phần đun lửa nhỏ ba tiếng, rồi bỏ vào trong nước ngâm mình nửa canh giờ, sau mười ngày hãy thử trùng kích Linh Huyền cảnh nhị trọng.
Thạch Thành rùng mình. Năm năm trước trong một chuyến mạo hiểm eo gã bị thương, tổn thương thận, tuy điều dưỡng xong không có vấn đề gì lớn nhưng để lại tai họa ngầm. Giờ mỗi khi đến mùa mưa dầm là eo gã sẽ nhức nhối, nhưng sao thiếu niên này biết?
Lòng gã siêu kích động.
Thạch Thành ngước đầu lên đã không thấy bóng dáng Diệp Huyền đâu, gã dứt khoát dẹp quầy hàng. Thạch Thành quyết định đi mua tài liệu ngay bây giờ, buổi tối làm thử theo cách Diệp Huyền nói, ngày mai đi Hắc Phong Lĩnh thử vận may.
Diệp Huyền ra khỏi chợ giao dịch, tâm tình nhẹ nhàng.
Tất cả tài liệu cần thiết đã vào tay, chờ chút nữa luyện chế ra tẩy tủy dịch là sẽ bổ dưỡng cơ thể, khi đó hắn có thể tu luyện huyền khí, đã thông nhiều huyền mạch hơn.
Kiếp trước Diệp Huyền không chỉ là Hồn Hoàng bát phẩm còn có tạo nghệ kinh người ở nhiều mặt khác như luyện đan, trận đạo, luyện khí, cái gì cũng biết, cái gì cũng giỏi. Mỗi mục Diệp Huyền đều đến cảnh giới siêu cao không thua gì cảnh giới Luyện Hồn Sư. Đó là lý do tại sao kiếp trước Diệp Huyền chỉ là Hồn Hoàng bát phẩm mà nổi tiếng còn hơn mấy Hồn Đế cửu phẩm khác.
Nhưng Diệp Huyền cũng có điểm nhức đầu là muốn luyện chế cần có một căn phòng luyện chế và nhiều dụng cụ.
Diệp Huyền ngẫm nghĩ, chợt mỉm cười, đã có cách giải quyết.
Diệp Huyền hỏi thăm người qua đường hai lần, chốc lát sau hắn đến một kiến trúc chiếm diện tích vô cùng to lớn, bề ngoài rất hùng vĩ.
– Nơi này là Hiệp Hội Luyện Dược Sư của Lam Nguyệt thành sao? Hơi nhỏ nhưng chắc không thiếu Hồn Sư Tháp đơn giản nhất.
Hiệp Hội Luyện Dược Sư là một tổ chức cơ cấu đứng sau Hồn Sư Tháp và Huyền Điện, có địa vị rất cao trong Luyện Dược Sư. Tổ chất cơ cấu chi nhánh trải rộng nguyên đại lục, kiếp trước Diệp Huyền là trưởng lão danh dự của Hiệp Hội Luyện Dược Sư đại lục, Luyện Dược Sư cửu phẩm.
Đi vào Hiệp Hội Luyện Dược Sư, nền đất bóng loáng trắng tinh, vách tường điêu khắc chạm rỗng, bậc thang rộng lớn thênh thang, có khí phái hơn chợ giao dịch nhiều. Đăng bởi: Sói Già