TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 354: Không nể mặt (2)

Diệp Huyền ngoảnh mặt làm ngơ, giống như hoàn toàn không thèm để ý tới lời Vương Đạo nói.

– Tiểu tử, ngươi cứ ra vẻ đi, chỗ dựa sau lưng của ngươi nhiều nhất cũng chỉ có thể nháo tới đây mà thôi, tới thiết huyết vệ, mặc kệ hắn là vương tử hay thân vương cũng vô dụng mà thôi, tới lúc đó, ta xem ngươi còn có thể bình tĩnh được như bây giờ hay không.

Lời nói của Vương Đạo hiển nhiên là quy kết sự xuất hiện của Lưu chấp sự kia thành do bát vương tử sai khiến.

– Vương đội trưởng khí phách, đổi lại là ta, nói không chừng đã giao tên tiểu tử này ra rồi.

Long thống lĩnh tìm đúng cơ hội, lập tức nịnh nọt Vương Đạo.

Đây cũng là do địa vị của thiết huyết vệ rất cao, đổi lại là một phó thống lĩnh trị an sở như gã, thì một chấp sự của hồn sư tháp tới đòi người, gã cũng không dám ngông cuồng khí phách như vậy.

– Chúng ta đi thôi.

Mang theo Diệp Huyền, đám người Vương Đạo kiêu ngạo rời đi.

Phiền thống lĩnh bị tước vũ khí thấy tới đây thì trong lòng không khỏi than thở cho Diệp Huyền.

Gã biết rõ vị trưởng lão của hồn sư tháp này cũng không phải là do bát vương tử mời tới mà là có quan hệ với Diệp Huyền.

Chỉ là không ngờ tới, chuyện này thiết huyết vệ cư nhiên tự mình nhúng tay vào, ngay cả trưởng lão của hồn sư tháp tới thỉnh cầu cũng không thể cứu được Diệp Huyền ra.

Như vậy xem ra đại vương tử và lục vương tử là quyết tâm muốn biến vụ án này của Diệp Huyền thành thiết án. Quyết tâm muốn giết chết Diệp Huyền để đả kích bát vương tử.

Huyền Linh học viện.

Hai người Trần Tinh và Phượng Nhu Y đợi một ngày, cũng không đợi được tin tức Diệp Huyền trở về.

– Sao Diệp Huyền hắn còn chưa trở về nữa? Sẽ không phải là đã xảy ra chuyện gì đấy chứ?

Trên mặt Phượng Nhu Y xuất hiện vẻ lo lắng.

– Đúng đó.

Trần Tinh cũng nhíu mày lại:

– Lấy thân phận của bát vương tử, muốn cứu một người hình như rất dễ mà? Không tới mức cả ngày rồi mà Huyền thiếu còn chưa trở lại chứ.

Đúng lúc này, Lãnh Dĩnh Oánh đi vào từ bên ngoài.

– Không xong rồi.

Nàng vừa bước vào, sắc mặt vô cùng khó coi.

– Lãnh Dĩnh Oánh, ngươi tìm hiểu thế nào rồi?

– Ta nghĩ hết cách mới thăm dò ra tin tức, Diệp Huyền bây giờ đã không ở trị an sở nữa, mà đã bị thiết huyết vệ tiếp quản rồi.

– Thiết huyết vệ là cái gì?

Lãnh Dĩnh Oánh nói với vẻ ngưng trọng:

– Thiết huyết vệ là một chi cơ cấu dưới trướng cấm vệ quân, chuyên môn xử lý những vụ án quan trọng ở vương thành, bao gồm những vụ án như phản quốc, mưu nghịch, đều do bọn họ xử lý.

– Cái gì? Sao Diệp Huyền lại bị đưa tới nơi đó?

Trần Tinh và Phượng Nhu Y đều vô cùng khiếp sợ.

– Ta nghe nói thiết huyết vệ có một nửa là do đại vương tử Triệu Phong khống chế, cho nên ta hoài nghi Diệp Huyền bị chuyển tới thiết huyết vệ là do đại vương tử giở trò.

Sắc mặt của Trần Tinh và Phượng Nhu Y nháy mắt liền trở nên vô cùng khó coi.

Bọn họ đều biết rõ ân oán giữa đại vương tử và Diệp Huyền, Diệp Huyền ở học viện khiến cho Thái Tử Minh của đại vương tử thành lập bị mất mặt, lần này Diệp Huyền bị thiết huyết vệ bắt đi, giống như bước vào đầm rồng hang hổ, cửu tử nhất sinh.

– Không được, chúng ta không thể cứ ngồi chờ như vậy được.

Sắc mặt của ba người Trần Tinh đều vô cùng ngưng trọng.

– Vậy đi, Lãnh Dĩnh Oánh, ngươi hiểu rõ vương thành này hơn, cũng có quan hệ nhất định, ngươi xem xem có thể nghĩ cách gì vào vương cung tìm được Hoa La Huyên hay không.

– Phượng Nhu Y, ngươi tới phủ đệ Lý gia tìm La Chiến lão sư thử đi, trước kia La Chiến lão sư là giáo úy của kim sư quân đoàn, bây giờ thực lực đã khôi phục, trở về Lý gia, hẳn là cũng sẽ nhậm chức ở vương thành, Lý gia thân là gia tộc đệ nhất võ huân của vương quốc, có lẽ hắn sẽ có cách gì đó.

– Còn ta thì sẽ đi tìm Vân Ngạo Tuyết lão sư, Huyền thiếu hắn bản thân là học viên của Huyền Linh học viện, nếu như lão sư của học viện có thể ra mặt thì chắc là cũng sẽ có cơ hội.

Tuy rằng bình thường Trần Tinh luôn là một bộ cà lơ phất phơ, nhưng tới lúc quan trọng lập tức liền lộ ra một mặt sắc bén của mình.

– Được, tất cả mọi người phải cẩn thận đó.

Ba người lập tức rách ra, nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Đại điện vương cung.

Bây giờ đã là ban đêm, nhưng trong đại điện lại là một mảnh đèn đuốc sáng trưng, vô cùng náo nhiệt.

Hiển nhiên là đang tổ chức yến hội.

Cung nữ mặc lăng la tơ lụa, tay bưng rượu ngon, nhẹ nhàng nhảy múa.

Các vị vương công đại thần mặc cẩm vào thì bưng chén rượu, tụ tập từng nhóm, trao đổi cùng nhau.

– Sao lúc này bệ hạ lại tổ chức yến hội chứ?

– Không biết nữa, ta cũng là lúc đó nhận được tin tức cho nên mới vào cung.

– Ể, ta cũng vậy, chẳng lẽ vương quốc xảy ra chuyện vui gì?

Không ít vương công đại thần đều bàn tán cùng nhau.

Bọn họ cũng là lâm thời nhận được thông báo nhập cung, lúc này mới tới đây để tham gia yến hội, đối với nguyên nhân vì sao bệ hạ lại tổ chức yến hội thì bọn họ cũng không rõ lắm.

Mà một góc khác, vài vị vương tử và công chúa đều đứng một bên, trò chuyện với người thân cận của mình.

– Đại ca, nghe nói ngươi đưa Diệp Huyền tới thiết huyết vệ của các ngươi rồi?

Triệu Duy cầm chén rượu trong tay, đi tới trước mặt đại vương tử Triệu Phong.

– Hóa ra là bát đệ, trước đó không lâu bát đệ dùng thành tích đứng đầu phong vân bảng tốt nghiệp, chấp chưởng đại quyền bộ phận tài chính của vương quốc, khiến ca ca cảm thấy vui mừng thay cho ngươi.

Đại vương tử Triệu Phong cười nhạt một tiếng, cũng không trả lời vấn đề của Triệu Duy.

– Đại ca, ta biết rõ là ngươi bất mãn với ta, chuyện giữa ta và ngươi không liên quan gì tới Diệp Huyền, hy vọng ngươi đừng khó dễ hắn.

Triệu Duy thấp giọng nói, trong thanh âm mang theo chút thỉnh cầu.

Trong thời gian này, gã đã không ngừng tìm kiếm quan hệ, chính là sau khi nghe thấy tin tức Diệp Huyền bị thiết huyết vệ mang di, thì gã liền biết, mặc kệ mình có tìm quan hệ cỡ nào đi nữa thì cũng vô dụng mà thôi.

Lục vương tử thì gã không sợ, nhưng đại ca Triệu Phong thì lại có thanh danh cao hơn, hơn nữa trong tay gã nắm đại quyền một phần thiết huyết vệ, cơ hồ là người có hy vọng trở thành thái tử nhất trong số vương tử của vương quốc.

Triệu Duy không cho rằng mình vừa mới tốt nghiệp học viện liền có thể đấu lại gã.

Cho nên gã lựa chọn nhượng bộ, bỏ xuống mặt mũi, tự mình trao đổi với đại ca Triệu Phong của mình.

Đọc truyện chữ Full