– Phát triển theo công pháp?
Triệu Kính thì thào, mặt xám như tro tàn.
Đau đớn trên người gã kéo dài từ ngực tới hai bên xương sườn, sau đó lại xuống bụng dưới, tứ chi, quả thật nhất trí với lộ tuyến vận hành công pháp mà hắn tu luyện.
Nếu như tới lúc này Triệu Kính còn không biết những gì Diệp Huyền nói là thật thì gã đúng là kẻ ngu rồi.
– Diệp Huyền đại sư, nếu ngươi đã có thể nhìn ra Phệ Tâm Trùng này, vậy thì còn hy vọng trị liệu hay không?
Dương An vội vàng hỏi.
– Đúng vậy, còn có thể trị liệu được hay không?
Triệu Kính cũng khẩn trương, trái tim đập thình thịch.
Vốn gã cũng chỉ ôm tâm tình thử một phen nên mới tìm Diệp Huyền chẩn đoán, thật không ngờ, lại chuẩn đoán ra một cái kết quả thế này, khiến cho trong lòng của gã cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, nhưng cùng lúc đó lại nhịn không được mà sinh ra một chút hy vọng.
Nếu như Diệp Huyền đã có thể chẩn đoán ra bệnh của mình, như vậy thì có lẽ cũng sẽ có cách trị liệu thương thế của mình.
– Cách thì đương nhiên là có, hơn nữa không chỉ có một loại, chỉ là đều rất khó.
– Kính xin đại sư nói ra thử xem!
– Đơn giản nhất chính là dùng thiên hỏa để thiêu cháy, Phệ Tâm Trùng chính là vật chí âm, chỉ cần bất kỳ người nào có được thiên hỏa, quán thâu một đám thiên hỏa tinh khí vào bên trong cơ thể của bệ hạ, thiên hỏa tinh khí kia sẽ tự đốt cháy Phệ Tâm Trùng kia thành hư vô.
Thiên hỏa?
Mấy người Triệu Kính liếc mắt nhìn nhau.
Thiên hỏa chính là hỏa diễm đáng sợ nhất trên Thiên Huyền đại lục, bất kỳ loại thiên hỏa nào cũng đều là bảo vật vô giá, có thể khiến cho vô số cường giả trên đại lục chém giết tranh giành.
Mà nơi hẻo lánh như Lưu Vân Quốc, ngay cả địa hỏa cũng khó mà nhìn thấy, đa số luyện dược sư luyện đan đều là lợi dụng huyền hỏa, một số luyện dược sư cường đại, tối đa cũng chỉ thu thập nội hỏa của một số yêu thú nào đó, làm sao tìm ra thiên hỏa bây giờ?
– Tiếp theo chính là cửu dương chí tôn đan thất phẩm trở lên, dương khí ẩn chứa trong đó cũng có thể diệt sát được Phệ Tâm Trùng.
Triệu Kính cười khổ không thôi.
Lại thêm một cách hoàn toàn không thể nào làm được, đan dược thất phẩm, đây là thứ chỉ là dược vương thất phẩm mới có thể luyện chế ra được, nhân vật cỡ này, đặt tới trung tâm của Thiên Huyền đại lục đều là những người có tiếng tăm lẫy lừng.
Ở liên minh thập tam quốc này, luyện dược sư mạnh nhất bất quá cũng chỉ là tôn cấp luyện dược sư lục phẩm mà thôi.
Về phần người mạnh nhất Lưu Vân Quốc là Dương An và Hà Chân thì cũng chỉ là tông cấp luyện dược sư ngũ phẩm.
– Cách thứ ba chính là để một luyện hồn sư lục phẩm nào đó tới, lợi dụng hồn ấn, phong ấn Phệ Tâm Trùng lại, vậy thì có thể thoải mái dụ nó ra.
– Cách thứ tư,….
Diệp Huyền liên tục nói ra năm sáu cách, chỉ là mỗi khi hắn nói ra một cách thì mấy người Triệu Kính lại càng nhăn nhó buồn rầu.
Những cách mà Diệp Huyền nói đều cần cao thủ cường đại tới xử lý, bọn họ căn bản không thể nào làm được.
Mà bản thân Diệp Huyền cũng bất đắc dĩ thở dài.
Thật sự là trước mắt cấp bậc của hắn quá thấp, hồn lực chỉ có tam phẩm trung kỳ, nếu như có thể đột phá được tứ phẩm, hoặc là tình trạng của Triệu Kính còn chưa tệ tới mức này, thì chính bản thân hắn liền có cách câu Phệ Tâm Trùng ra.
Chỉ là Triệu Kính bây giờ đã tiến vào giai đoạn cuối, Phệ Tâm Trùng đã phát triển rồi, lấy tu vi hồn lực tam phẩm trung kỳ như hắn, không có cách nào đối phó với Phệ Tâm Trùng được hết.
– Chẳng lẽ không còn cách nào hết nữa hay sao?
Trong lòng Triệu Kính có chút không cam lòng.
Diệp Huyền lắc đầu, đột nhiên, giống như nhớ tới điều gì, mở miệng nói:
– Nơi này của ta quả thật còn có một cách nữa, đơn giản hơn so với mấy cách trước một chút, chỉ là mức độ khó khăn cũng không thấp.
– Mong đại sư chỉ điểm.
Triệu Kính mang theo vẻ chờ mong, giống như bắt được sợi rơm cứu mạng cuối cùng.
– Phệ Tâm Trùng là vật chí âm, cho nên những vật có âm tính đều có sức hấp dẫn cực lớn đối với nó, bởi vậy chỉ cần tìm được một loại bảo vật ẩn chứa khí tức chí âm thì có thể dẫn nó ra khỏi tâm huyệt, một khi dẫn nó ra khỏi tâm huyệt, muốn tiêu diệt được nó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
– Vật chí âm? Không biết những bảo vật chí âm nào thì được?
Hai mắt Triệu Kính tỏa sáng, đây dường như là loại đơn giản nhất trong số những cách mà Diệp Huyền đã kể.
– Vật chí âm đều là chí bảo, nhưng những thứ có thể hấp dẫn được Phệ Tâm Trùng cũng không cần vật chí bảo gì, chỉ cần dùng một số vật thuần âm cũng được.
Diệp Huyền nói xong thì lấy giấy bút, nhanh chóng viết xuống một số loại vật thuần âm thường gặp, không ít hơn mười loại.
Những thứ hắn viết ra đều là một số vật thuần âm xem như dễ tìm thấy trên Thiên Huyền đại lục đại lục, dù sao thì những thứ cấp bậc chí bảo, căn bản không thể nào tìm được.
Chỉ là dù rằng những loại kia cũng xem như thường thấy, nhưng cũng không phải thứ tầm thường, trong đó đẳng cấp thấp nhất cũng là bảo vật lục giai.
Sau khi mấy người Triệu Kính nhìn thấy đẳng cấp của những thứ Diệp Huyền viết ra thì trên mặt liền lộ ra vẻ ảm đạm.
Bảo vật lục giai, dùng nội tình mấy trăm năm của Lưu Vân Quốc bọn họ thì cũng chỉ có vài loại mà thôi, chỉ là thứ Diệp Huyền cần không chỉ là bảo vật lục giai mà phải là vật thuần âm, đối với Lưu Vân Quốc mà nói, quả thật là vô cùng khó khăn.
– Diệp Huyền đại sư, ngoại trừ những thứ này ra thì không còn cách nào khác hay sao?
Triệu Kính trầm giọng hỏi.
Diệp Huyền lắc đầu.
Những cách hắn có thể nghĩ ra cũng chỉ có bấy nhiêu mà thôi, hơn nữa hắn dám khẳng định, cho dù đổi lại là một dược đế cửu phẩm khác tới đây thì cũng không thể nghĩ ra được nhiều cách hơn hắn.
Dương An an ủi nói:
– Bệ hạ, kính xin người đừng nên nản chí, phương pháp cuối cùng này cũng chưa hẳn là không thể thực hiện được, mặc dù Lưu Vân Quốc chúng ta không có những vật thuần âm này, nhưng nếu như tìm hết trong liên minh thập tam quốc thì không chừng có thể tìm ra được một loại.
Triệu Kính gật đầu.
Cách này của Diệp Huyền tốt xấu gì cũng cho gã một đường sinh cơ.
– Lấy cấp bậc của liên minh thập tam quốc chúng ta, vật thuần âm đẳng cấp cao khẳng định rất khó mà tìm thấy, nhưng vật thuần âm lục giai thì chưa chắc là không có.