TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 441: Đội hình cường đại (2)

Hà Từ Đình lạnh lùng nhìn Lý Vạn Bằng một cái, rồi lại nhìn về phía Diệp Huyền, cười lạnh bảo:

– Thế nào Diệp Huyền huynh đệ, hay là chúng ta tỉ thí một trận đơn giản đi, cũng là để cho mọi người tâm phục khẩu phục.

Vèo một cái, ánh mắt mọi người lại tập trung trên người Diệp Huyền.

Chỉ thấy Diệp Huyền nhướng mày, hắn đang chuẩn bị nói gì đó thì đám người phía sau đại sảnh lại đột nhiên phân tán ra hai bên, một tiếng động lớn truyền tới, tiếng nói tràn ngập uy nghiêm vọng lại từ đằng sau họ:

– Có chuyện gì đây? Mọi người tụ tập cả ở đây làm gì thế?

Đám người tách ra, chỉ thấy một lão giả khí thế bất phàm đi ra từ đội ngũ, chính là Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng của Hồn Sư Tháp, sau lưng ông ta là Khô Trần, Hà Chấn hai vị đại phó hội trưởng, đằng sau nữa là một đoàn trưởng lão đông đảo vây quanh, thanh thế cực lớn.

Phù Quang Đại Hội là điển lễ long trọng mười năm mới tổ chức một lần ở liên minh thập tam quốc, chia thành hai cấp bậc tổ cường giả và tổ thiên tài, là cuộc so tài quy mô lớn nhất của luyện hồn sư liên minh thập tam quốc.

Bởi vậy nhóm luyện hồn sư đứng đầu Lưu Vân Quốc Hồn Sư Tháp đều sẽ đến nơi tổ chức trước, tiến hành so đấu cùng rất nhiều luyện hồn sư trong liên minh thập tam quốc.

Mà năm vị trí trong tổ cường giả của Lưu Vân Quốc đều là nhân vật mạnh nhất đứng đầu Hồn Sư Tháp, người lĩnh đội đương nhiên chính là Hồn Sư Tháp hội trưởng Đông Phương Ngôn Ngữ đại sư, Khô Trần phó hội trưởng và Hà Chấn phó hội trưởng mỗi người một vị trí, ngoài ra hai suất còn lại cũng giao cho hai vị trưởng lão đứng đầu Hồn Sư Tháp, cảnh giới luyện hồn sư của hai người này đều là tam phẩm đỉnh phong, trong Hồn Sư Tháp đứng hàng số một số hai, không phân cao thấp với Khô Trần trưởng lão trước khi đột phá.

Những người này đều là cao tầng trong Hồn Sư Tháp, bình thường tiềm tu trong tháp, luyện hồn sư bình thường căn bản rất ít khi nhìn thấy họ, nay họ đồng thời xuất hiện lập tức dẫn đến một trận rối loạn, cơ hồ tất cả luyện hồn sư đều chen nhau đi lên, nhao nhao hành lễ, cung kính vô cùng.

– Ở đây đang có chuyện gì?

Nhìn thấy Diệp Huyền bị đám người vây quanh ở giữa, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng không khỏi lạnh giọng mở miệng, ngữ khí nghiêm khắc, ánh mắt lãnh liệt quét qua đám người đến mức cả đám run rẩy trong lòng. Sau đó, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng bước vài bước đến trước mặt Diệp Huyền, khuôn mặt lãnh khốc như hàn băng lập tức cười tươi roi rói:

– Diệp Huyền đại sư, ngươi đến rồi à?

– Ha ha, Diệp Huyền tiểu hữu, ngươi đến sớm quá.

Khô Trần đi lên cho hắn một cái ôm nồng nhiệt.

– Vị này chính là Diệp Huyền đại sư đúng không? Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên mà.

Hà Chấn phó hội trưởng lần đầu tiên gặp Diệp Huyền cũng cười tươi như hoa, nhiệt tình thân mật.

– Diệp Huyền đại sư, đợi lâu rồi.

– Bọn ta thật xấu hổ quá, thế mà lại để đại sư phải chờ ở đây.

Các trưởng lão Hồn Sư Tháp còn lại cũng thi nhau lên tiếng rất sôi nổi.

Thân là những người đứng trên cao tầng của Hồn Sư Tháp, bọn họ đều biết nội tình, biết Diệp Huyền chữa khỏi bệnh nặng nhiều năm hành hạ bệ hạ mà ai cũng bó tay, là một luyện dược sư cực kì cường đại. Hơn nữa việc Khô Trần trưởng lão đột phá được cũng có quan hệ mật thiết với người tên là Diệp Huyền này. Càng kinh người hơn, Khô Trần trưởng lão thường xuyên được dịp trao đổi với Diệp Huyền, tạo nghệ về mặt luyện hồn không ngừng ngày một tăng cao, tuy rằng mới đột phá tứ phẩm được có một năm, nhưng thủ pháp thi triển ra lại chẳng cần Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng phải nhường nhịn nhiều. Tất thảy những điều đó khiến các trưởng lão này đều hâm mộ vô cùng, một đám chỉ chờ có cơ hội để xây dựng quan hệ tốt với Diệp Huyền, khiến cho cảnh giới luyện hồn của mình được thăng tiến thêm.

Bởi vậy người này còn nhiệt tình hơn cả người kia, ôm ấp bắt tay đủ hết.

Một màn này khiến cho tất cả luyện hồn sư ở đây trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt dại ra, chẳng hiểu gì cả.

Hôm nay các vị trưởng lão đều bị làm sao vậy?

Các luyện hồn sư ở đây không phải là chưa từng nghe qua tên tuổi của Diệp Huyền, biết hắn dường như có quan hệ vô cùng tốt với vương thất và cực kì hợp ý với mỗi vị vương tử. Thế nhưng những vị luyện hồn sư địa vị cao quý nhất Thiên Huyền đại lục, các vị trưởng lão này đây đều quyền cao chức trọng, cho dù nhìn thấy vương tử cũng vẫn cao ngạo như thường, sao giờ nhìn thấy Diệp Huyền này lại nhiệt tình đến như thế?

Điều làm cho họ giật mình nhất là biểu hiện của Hà Chấn phó hội trưởng, người này trước nay thiết diện vô tư, có danh hiệu lãnh diện phán quan trong Hồn Sư Tháp, một khi gặp luyện hồn sư nào làm trái kỉ luật, ông tuyệt đối nghiêm trị không tha, bởi vậy cơ hồ toàn bộ luyện hồn sư trong Hồn Sư Tháp đều vừa kính vừa sợ ông ta. Trong ấn tượng của mọi người, Hà Chấn chưa bao giờ cười, chẳng ngờ lúc này nhìn thấy Diệp Huyền thì lại để lộ hai lúm đồng tiền tươi rói, làm cho cả đám sợ ngây cả người.

Người hiểu rõ Hà Chấn nhất vẫn là Hà Từ Đình con trai ông ta, thấy nụ cười trên mặt phụ thân, cảm giác không ổn từ từ nổi lên trong lòng Hà Từ Đình.

Sau một hồi hàn huyên thăm hỏi.

– Ban nãy mọi người xúm vào ở đây rốt cuộc là để làm gì thế?

Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng quét mắt qua đám đông luyện hồn sư, lại hỏi lại vấn đề ông ta nghi hoặc ban nãy.

Lúc này thì đám luyện hồn sư làm sao còn dám nói gì nữa, người này liếc người kia, liếc qua liếc lại, đều thành người câm.

– Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, là thế này…

Thấy cảnh tượng ấy, Vân Ngạo Tuyết vừa mới định giải thích thì bị Diệp Huyền ngăn lại, sau đó hắn cười nhẹ bảo rằng:

– Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, là thế này, những luyện hồn sư ở nơi này của ngài tựa hồ không ủng hộ việc ta đạt được một vị trí tham dự Phù Quang Đại Hội, ai cũng muốn kiểm tra thử thách ta, ta nghĩ một lúc thì thấy chung quy thời gian ta đạt được tư cách luyện hồn sư nhất phẩm đúng là chưa dài thật, không bằng các ngài để lại vị trí này cho các tinh anh khác trong Hồn Sư Tháp đi, ta đây vừa hay cũng được yên tĩnh.

Diệp Huyền nhẹ nhàng bâng quơ nói.

– Làm sao có thể như vậy được!

Diệp Huyền vừa nói xong, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng đã lo sốt vó, vội vàng mở miệng cản lại. Chợt sắc mặt ông ta trầm xuống, ánh mắt quét qua đám người trong đại sảnh, lạnh giọng hỏi:

– Ban nãy, là ai không hài lòng với danh sách người tham gia Phù Quang Đại Hội, nói muốn kiểm tra thử thách Diệp Huyền đại sư? Mau đứng ra đây cho lão phu.

Đọc truyện chữ Full