Qua thật lâu mọi người mới kịp phản ứng, tiếng nghị lâận vang lên như cái chợ, từ trong sơn cốc truyền ra bên ngoài.
– Vỡ rồi, Kim Bằng vũ hồn của Loan Hồng vỡ rồi.
– Cùng là vũ hồn hạng nhất, Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền lại có thể đánh nát Kim Bằng vũ hồn của Loan Hồng
– Đánh nát và đánh bại chính là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau đấy.
– Cuối cùng vì sao Lam Tinh thảo vũ hồn lại đột nhiên mạnh lên như thế? Hoàn toàn vượt qua lẽ thường ah.
Tất cả mọi người không thể bảo trì bình tĩnh được nữa, sắc mặt ửng hồng.
– Không, điều đó không có khả năng!
Loan Hồng là người bị đả kích nhất, vẻ mặt khó có thể tin, hai mắt đỏ bừng, thì thào tự nói.
– Ta vui lòng nhận năm mươi khối huyền thạch trung phẩm này ah.
Diệp Huyền đi xuống lôi đài thu hồi huyền thạch, cũng không để ý tới Loan Hồng, hắn đặt mông ngồi xuống.
– Tốt, Diệp Huyền đã dùng phương thức đối chiến chứng minh thực lực của hắn, hiện tại còn có kẻ nào không hài lòng hay không?
Chúc Thiên Lam cũng khôi phục từ trong khiếp sợ, hắn nhìn Diệp Huyền thật sâu, đột nhiên ánh mắt của hắn nhìn sang đám người và hỏi.
Vào lúc này nội tâm của hắn vô cùng khiếp sợ không cách nào hình dung, Diệp Huyền lại có thể cô đọng ra Lam Tinh thảo vũ hồn hạng nhất, một khi chuyện này truyền đi, đừng nói là liên minh mười ba nước, cho dù là cả đại lục Thiên Huyền cũng sinh ra oanh động cực lớn.
Trong nội tâm Tả Nhất Minh thập phần không cam lòng nhưng chuyện đã tới mức này, hắn cũng không thể tránh được, chỉ phải gật đầu nhận thua.
Về phần các đại sư khác cũng chấn động và gật đầu, không có ai dị nghị.
Lúc này vũ hồn của các tuyển thủ cũng được kiểm tra xong, kết quả cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt mọi người nơi đây.
Lần phù quang đại hội lần này, đạt được quán quân chính là Lưu Vân quốc Diệp Huyền.
Đứng thứ hai là Vô Thương quốc Loan Hồng.
Đứng thứ ba là Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh.
Từ thứ tư tới thứ mười theo thứ tự là Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề, Mục Chấn quốc Chu Lương, Hắc Lâm quốc Bạch Khởi, Thạch Chân quốc Hứa Chính Thanh, Đông Thăng quốc Đinh Lam, Thiên Kim quốc Từ Bác Minh, và Lưu Vân quốc Vân Ngạo Tuyết.
Thành tích của Vân Ngạo Tuyết thậm chí vượt qua Lưu Vân quốc Hà Từ Đình và Hỏa Ô quốc Trần Tước Minh, đạt được thứ mười, ngược lại trở thành thớt hắc mã lớn nhất.
Trừ chuyện đó ra, tuyển thủ thứ mười một và năm mươi cũng được lựa chọn ra từng người.
Cuối cùng tính thống nhất với nhau, lần này Lưu Vân quốc đoạt quán quân, cũng là người thắng lớn nhất.
Trong top năm mươi có sáu người thuộc về tuyển thủ Lưu Vân quốc.
Hơn nữa những người khác đoạt được mười mươi bảy danh ngạch, bởi vì Diệp Huyền đoạt được mười lăm danh ngạch, Vân Ngạo Tuyết thứ mười có ba danh ngạc.
Tổng danh ngạch có thể tiến vào phù quang bí cảnh là hai trăm, trong đó Lưu Vân quốc đoạt được bốn mươi danh ngạch, cũng là một phần năm tổng quân số, thành tích này là đầu tiên trong nhiều năm tổ chức phù quang bí cảnh, hơn nữa Lưu Vân quốc cũng nổi danh từ đây.
Mà bởi vì Dạ Phồn Tinh xuất hiện, Đông Thăng quốc cũng thành người thắng thú hai sau Lưu Vân quốc.
Lúc trước Thiên Kim quốc thường đoạt đệ nhất, lần này chỉ đứng hàng thứ ba làm người ta thổn thức không thôi.
Trừ chuyện này ra, dĩ vãng các tiểu quốc như Vô Thương quốc, Mục Chấn quốc, Hắc Lâm quốc có rất ít danh ngạch, hiện tại các tiểu quốc khác hâm mộ bọn họ.
Đặc biệt là Vô Thương quốc, dĩ vãng bọn họ chỉ đạt được ba bốn danh ngạch mà thôi, mà lần này bởi vì một mình Loan Hồng đã mang cho Vô Thương quốc đạt chín danh ngạch, các vương quốc khác hâm mộ không nhỏ.
– Được rồi, phù quang đại hội lần này dừng ở đây, còn ba ngày nữa sẽ mở phù quang bí cảnh, mọi người nên chờ đợi, vương quốc đạt được danh ngạch cũng có thể an bài lựa chọn người tiến vào phù quang bí cảnh, đến lúc đó sẽ xuất phát cùng lúc, đương nhiên, trong ba ngày này các vị có thể trao đổi với nhau nhiều hơn, chúng ta sẽ căn cứ lệ cũ tổ chức giao dịch hội loại nhỏ dùng cung cấp mọi người trao đổi thứ mình cần thiết.
Tuy liên minh mười ba nước ở cùng một khu vực nhưng vương quốc khác nhau có vật phẩm khác nhau, huống chi luyện hồn sư khác nhau cần thiết bảo vật cũng khác nhau cực lớn, bởi vậy mỗi lần diễn ra giai phù quang đại hội cũng là lúc luyện hồn sư liên minh mười ba nước sẽ tiến hành trao đổi bảo vật với nhau.
– Ha ha ha, Diệp Huyền, lúc này đều nhờ có ngươi tranh thủ nhiều danh ngạch cho Lưu Vân quốc chúng ta như vậy, nhìn vẻ mặt tái nhợt củađaám người Tả Nhất Minh đúng là đại khoái nhân tâm ah, ha ha ha.
Tại nơi đóng quân của Lưu Vân quốc, gương mặt Khô Trần trưởng lão đầy hưng phấn và liên tục cười to.
Rất nhiều trưởng lão và cường giả hồn sư tháp tới nơi này cũng tụ tập chào hỏi Diệp Huyền nhiệt tình không thôi, đặc biệt là những trưởng lão có được danh ngạch đều kích động gương mặt đỏ bừng.
Lưu Vân quốc với tư cách là một trong năm đại cường quốc, kỳ thật danh ngạch phù quang đại hội lúc trước nhiều lắm có hai mươi danh ngạch đã tạ ơn trời đất, bởi vậy người tiến vào bên trong vô cùng đơn giản.
Lần này Diệp Huyền tính thêm cả hắn đã đạt được mười bảy danh ngạch, từ đó hắn thành người thắng lớn nhất trong đại hội lần này.
Mười bảy danh ngạch đại biểu Lưu Vân quốc có thể có thêm mười bảy cường giả đi vào phù quang bí cảnh, có thêm một cường giả sẽ có thêm một phần lực lượng, có thêm một phần tài liệu, đối với Lưu Vân quốc mà nói đây là tài phú cực lớn.
Trừ những cường giả này ra, Hà Từ Đình các đệ tử thiên tài nhìn Diệp Huyền với ánh mắt khác hẳn với những lần trước kia.
Cho dù bọn họ đầy ngạo khí, có không phục, Diệp Huyền biểu hiện trong phù quang đại hội lần này đã thuyết phục bọn họ.
Một ngàn lẻ năm mươi điểm, không mất điểm nào trong đại hội, thành tích như vậy chỉ xuất hiện lần đầu teien trong phù quang đại hội suốt mấy trăm năm qua, cũng sáng tạo kỳ tích.
– Diệp Huyền, nơi này là hai mươi lăm khối huyền thạch trung phẩm, ngươi nhận lấy đi.
Hưng phấn qua đi, Khô Trần tại trước mắt bao người xuất ra hai mươi lăm khối huyền thạch trung phẩm đưa cho Diệp Huyền.
– Ta không thể thu.
Diệp Huyền liên tục khoát tay.
– Có cái gì không thể thu.
Khô Trần cười ha ha:
– Những huyền thạch trung phẩm này ta thắng được từ gia hỏa Tả Nhất Minh kia, tổng cộng năm mươi khối, ngươi ta một nửa, nếu như không có ngươi ta cũng không thắng được nhiều huyền thạch trung phẩm như thế, ngươi nên nhận đi.
– Việc này không thể được.
Vẻ mặt Diệp Huyền vô cùng kiên quyết, tuy Khô Trần có được số huyền thạch trung phẩm này là vì hắn nhưng Diệp Huyền biết rõ trong quá trình đó Khô Trần cũng bốc lên nguy hiểm to lớn.