Lúc này đám người Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần lo lắng nhìn sang.
Các cao thủ vương quốc khác ngạc nhiên nhìn sang Diệp Huyền.
Không chờ Diệp Huyền nói chuyện, Tề Hiền đứng trước mặt moi người đi lên.
Vừa rồi Tề Hiền hỏi đám người Huyền Cơ Tông nhưng người Huyền Cơ Tông căn bản không có để ý tới, hiện tại càng không nhìn thẳng Tề Hiền, mở miệng chính là tìm kiếm Diệp Huyền, thái độ xem hắn không tồn tại lập tức làm cho nội tâm Tề Hiền tức giận không thôi, hắn lạnh lùng nói:
– Dường như các hạ chưa nói cho chúng ta biết các ngươi là ai đấy?
Cuồng phong lạnh lùng lườm Tề Hiền, Chu Lương lập tức giải thích.
– Cuồng Phong trưởng lão, người này chính là đệ nhất cao thủ của liên minh mười ba nước, Thiên Kim quốc Tề Hiền, nghe nói là một tên Vũ Tôn lục giai.
– Không phải nghe nói, hắn đúng là Vũ Tôn lục giai, chẳng qua là Vũ Tôn lục giai nhất trọng rác rưởi mà thôi.
Cuồng Phong nói câu này, trong lời nói mang theo xem thường, ngay cả ngu ngốc cũng nghe ra.
Nội tâm Tề Hiền tức giận không kiềm được, hắn thừa nhận mình không thể so sánh với cao thủ Huyền Cơ Tông nhưng nếu vũ nhục hắn như vậy mà hắn không phản ứng, như vậy hăn sau này không cần lăn lộn cái gì đệ nhất cao thủ nữa, hắn chỉ là trò cười mà thôi.
– Các hạ quá mức không coi ai ra gì ah?
Tề Hiền hừ lạnh nói, huyền lực hùng hậu trong người bắn bộc phát ra ngoài, huyền lực như đại dương mênh mông, khí tức hắn tỏa ra làm người nơi đây biến sắc.
Ngay cả Tưởng Chính là cao thủ Võ Tông cũng khiếp sợ không nhỏ, thực lực Tề Hiền thật đáng sợ, mặc dù chỉ hơn bọn họ một giai nhưng thực lực chênh lệch quá mức to lớn.
– Không coi ai ra gì?
Dưới khí tức mênh mông như đại dương của Tề Hiền, lão giả Cuồng Phong cười thản nhiên, nói:
– Vậy mà ngươi không nhận, chính là một rác rưởi, ta cần gì nhìn vào trong mắt.
– Làm càn, vậy thì Tề Hiền muốn lãnh giáo thực lực các hạ như thế nào mà dám mở miệng nói như thế.
Tề Hiền hừ lạnh một tiếng, trong nội tâm phẫn nộ không cách nào áp chế, trong tay hắn xuất hiện một thanh chiến đao như cuồng phong quét lá vàng.
Chiến đao màu đen một phân thành hai, hai thành bốn, bốn thành tám, chỉ trong nháy mắt ánh đao cuồn cuộn như thủy triều bao phủ Cuồng Phong vào bên trong, khí thế bá đạo hung hãn làm võ giả chung quanh cũng phải biến sắc.
Lão giả Cuồng Phong bị bao phủ bên trong ánh đao lại lạnh nhạt tự nhiên, lúc ánh đao chém xuống hắn còn tươi cười.
– Đệ nhất cao thủ liên minh mười ba nước chỉ là loại người như thế này, quá yếu.
Vừa dứt lời, đột nhiên trên tay hắn xuất hiện bao tay nhắm ngay trung tâm đao ảnh và đấm ra một quyền, chỉ nghe tiếng nổ mạnh vang lên, đao ảnh đầy trời chia năm xẻ bảy, một quyền của lão giả như giao long xuất hải, lập tức đánh tất cả đao ảnh thành phấn vụn, huyền lực lăng lệ ác liệt tới tận cùng đánh tan đao ảnh và đánh thẳng vào người Tề Hiền.
Bàn tay Tề Hiền cầm chiến đao run rẩy, hắn đạp đạp đạp lui về phía sau.
Lão giả thu quyền sau đó thản nhiên nói:
– Rác rưởi chính là rác rưởi, vĩnh viễn không muốn làm người.
Vài tên cường giả sau lưng lão giả đều cười lớn, Tề Hiền có quen làm cao thủ trong liên minh mười ba nước, hắn thật cho rằng mình không gì làm không được, sau khi giao thủ với Cuồng Phong trưởng lão lại tìm mất mặt.
Người Huyền Cơ Tông cười to, võ giả liên minh mười ba nước kinh sợ.
Sắc mặt Tề Hiền đỏ lên, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, lại tấn công lần nữa.
Rầm rầm rầm!
Trên đỉnh đầu hắn võ vũ hồn đại đao xuất hiện, vũ hồn chi lực cường hãn quét qua tất cả, kết hợp với huyền lực Vũ Tôn lục giai hình thành vòi rồng quét qua mọi phía, điên cuồng càn quét mọi thứ trong phạm vi bao phủ.
Ánh mắt lão giả Cuồng Phong ngưng trọng nhưng thần sắc vẫn nhẹ nhàng tự nhiên, huy động hai đấm va chạm với Tề Hiền.
Rầm rầm rầm!
Kình phong bắn ra khắp bốn phía, Tề Hiền điên cuồng ra tay nhưng mặc cho hắn tấn công thế nào Cuồng Phong trưởng lão vẫn lù lù bất động, ngược lại người ta phản kích còn làm Tề Hiền bại lui liên tục.
Giao thủ gần mười chiêu, lão giả đột nhiên bắt lấy cơ hội, một quyền đánh vào ngực Tề Hiền, Tề Hiền bị đánh bay ra ngoài, hắn không ngừng phun máu tươi và ngã xuống mặt đất.
Tề Hiền che ngực, sắc mặt hết sức khó coi, thân là đệ nhất cao thủ của liên minh mười ba, còn là Vũ Tôn lục giai nhất trọng, Tề Hiền biết rõ chính mình khẳng định không thể so sánh với Huyền Cơ Tông nhưng không cho rằng bất cứ người nào của Huyền Cơ Tông cũng có thể đánh bại chính mình.
Hôm nay giao thủ với Cuồng Phong, hắn thậm chí còn không kiên trì được mười chiêu đã bị đánh bại, trong nội tâm hắn bị đả kích không nhỏ.
Cái gì?
Tề Hiền vậy mà bại!
Hơn nữa bại còn nhanh và triệt để như vậy.
Tất cả mọi người chung quanh, võ giả liên minh mười ba nước đều ngạc nhiên, không thể tin vào mắt mình.
Cho tới nay Tề Hiền đều là đệ nhất cao thủ của liên minh mười ba nước, mặc dù biết lão giả đến từ Huyền Cơ Tông nhưng trong lòng mọi ngườ vẫn bức thiết hi vọng Tề Hiền có thể đánh bại đối phương, từ đó tìm thể diện cho liên minh mười ba nước.
Nhưng mà kết cục làm bọn họ bị đả kích nặng nề.
– Tề Hiền, ngươi không sao chớ?
Chúc Thiên Lam vội vàng đi tới trơớc người Tề Hiền, khẩn trương hỏi.
– Ta không sao.
Tề Hiền lắc đầu, hắn che ngực, ánh mắt chán chường, hiển nhiên vừa mới giao thủ bị đả kích rất lớn.
Diệp Huyền hơi lắc đầu, kỳ thật luận tu vi, Huyền Cơ Tông Cuồng Phong trưởng lão không cao hơn Tề Hiền bao nhiêu, hẳn là Vũ Tôn lục giai nhị trọng.
Nhưng Tề Hiền vừa rồi thi triển đao pháp chỉ là đao pháp Địa phẩm, mà Cuồng Phong trưởng lão dùng quyền pháp chính là quyền pháp Thiên phẩm, hơn nữa công pháp của hai người chênh lệch quá lớn, lúc này mới làm cho Tề Hiền bại triệt để khi đối mặt Cuồng Phong trưởng lão.
Diệp Huyền nghĩ như vậy, Chúc Thiên Lam hội trưởng đã đứng lên, lạnh lùng nhìn mấy người Huyền Cơ Tông, lạnh giọng nói:
– Nếu như ta không đoán sai, các hạ hẳn là cao thủ Huyền Cơ Tông? Nhưng liên minh mười ba nước chúng ta chưa từng sinh ra ân oán với Huyền Cơ Tông các ngươi, các hạ lại đến liên minh mười ba nước giương oai, càng đánh giết võ giả liên minh mười ba nước, các hạ không định giải thích sao?
– Ah? Lại đi ra một gia hỏa, ồ, không ngờ là luyện hồn sư ngũ phẩm.
Cuồng Phong vốn xem thường Chúc Thiên Lam nhưng sau khi cảm nhận được hồn lực chấn động trên người hắn, thần sắc lập tức có chút động dung nhưng hắn nhanh chóng thu liễm và cười nói: