Mặc kệ sau lưng thiếu niên này là ai, nếu như thành tâm muốn mua sắm Thất Sắc Hỗn Độn Thổ thì khá tốt, nếu như chỉ muốn đùa nghịch Phẩm Bảo Các của bọn họ, hôm nay hắn cũng bất chấp giá nào cũng giáo huấn tiểu tử này một phen.
– Hai vị chớ khẩn trương, nghe ta nói hết lời.
Dưới uy áp khủng bố của Đông Phương Dạ, Diệp Huyền mặt không đổi sắc, thân thể lù lù bất động, nhàn nhạt mở miệng nói.
Kim Lân ở bên cạnh ngáp một cái, bộ dạng chán muốn chết.
Mọi người âm thầm kinh hãi, bọn họ chỉ đối mặt với khí tức tùy tiện của Đông Phương Dạ đã không chịu nổi, mà thiếu niên này và thanh niên kia ở trung tâm uy áp lại không có một chút việc gì.
Là thực lực bọn họ quá mạnh hay Đông Phương Dạ cố ý làm như vậy?
Nhiều người chung quanh không biết, trong nội tâm bọn họ giật mình, trong nội tâm Đông Phương Dạ càng khiếp sợ không nhỏ, hắn có thể cảm nhận được uy áp của mình áp lên thân thể hai người này như một khối nham thạch cứng rắn nằm trong biển cả, cũng không có một chút hiệu quả gì.
– Ngươi nói.
Đông Phương Dạ thu liễm khiếp sợ trong nội tâm, trầm giọng nói.
Diệp Huyền thản nhiên nói:
– Ta chắc chắn muốn Thất Sắc Hỗn Độn Thổ nhưng bản thân ta có không ít linh dược, lưu lại trên người cũng không có chỗ dùng, các ngươi có thể cân nhắc một chút, có nguyện ý dùng linh dược giao dịch hay không, nếu như không muốn cũng không có việc gì, ta sẽ dùng giá cả các ngươi lúc trước mà hoàn thành giao dịch.
– Các hạ nên dùng phương thức chúng ta nói hoàn thành giao dịch đi, Phẩm Bảo Các chúng ta không cần linh dược.
Đông Phương Tử Ti nghe Diệp Huyền giải thích, lúc này thả lòng và lắc đầu nói:
– Đầu tiên không cần vội cự tuyệt, xem trước nói sau.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
Hắn vừa mới nói xong, một đống linh dược tỏa ra dược khí bộc phát, lúc này chúng nằm chỉnh tề trên đại điện.
Linh dược chồng chất tại nơi này, sắc thái khác nhau, từ tam giai đến ngũ giai, khí tức các loại linh dược bao phủ đại sảnh Phẩm Bảo Các, toàn bộ Phẩm Bảo Các như biến thành dược viên.
– Nhiều linh dược như thế…
Đôi mắt đám người chung quanh gần như hoa mắt.
Diệp Huyền mang linh dược ra quá nhiều, có đủ chủng loại, hơn nữa phẩm giai cũng rất đầy đủ, trong đó kém cỏi nhất cũng là linh dược tam giai, quả thực làm hai mắt bọn họ mờ đi.
– Đây là…
Đông Phương Tử Ti cũng ngạc nhiên, nàng là một gã luyện dược sư, vừa liếc mắt đã nhìn rõ linh dược Diệp Huyền lấy ra có rất nhiều chủng loại, hơn nữa rất nhiều đều biến mất trên thị trường.
Đột nhiên nàng cảm giác được cái gì đó, cầm lấy một gốc linh dược trên mặt đất.
Gốc linh dược này chủng loại rất bình thường, nó chính là Hoàng Tinh Thảo tam giai, giá bán trên thị trường là tám ngàn huyền tệ, người bình thường nhìn thấy căn bản không quan tâm.
Nàng thân là luyện dược sư, Đông Phương Tử Ti lại phát giác được dược tính của gốc Hoàng Tinh Thảo này còn mạnh hơn Hoàng Tinh Thảo nàng gặp được trong Lam Quang học viện tới năm thành.
Nếu như dùng gốc Hoàng Tinh Thảo này luyện chế Bạch Tinh Đan tam giai thì có tới chín thành khả năng luyện ra Bạch Tinh Đan thượng đẳng.
Cùng một loại đan dược cũng chia hạ đẳng, trung đẳng và thượng đẳng các đẳng cấp, nói chung rất khó luyện thành đan dược thượng đẳng, cũng giống như vậy, giá cả của nó sẽ cao hơn đan dược hạ đẳng và trung đẳng gấp mười lần.
Huyền thức của Đông Phương Tử Ti đảo qua một đống lớn linh dược, nàng có cảm giác như nhìn thấy quỷ, vẻ mặt khác thường.
Nàng phát hiện một gốc linh dược kém cỏi nhất trong đống này cũng tinh khiết hơn linh dược ở bên ngoài tới một thành.
Thiếu niên lấy những linh dược này từ nơi nào? Chẳng lẽ là từ dược viên thượng cổ hay sao? Trong núi rừng bình thường căn bản không sản xuất ra được linh dược đẳng cấp như thế.
Nếu như thần hành thương hội có được số linh dược này…
Nghĩ đến một khả năng, Đông Phương Tử Ti kích động toàn thân run rẩy.
Thần hành thương hội buôn bán đan dược, đều dùng đan dược làm hạch tâm, dưới trướng có không ít luyện dược sư, một khi có được đại lượng linh dược phẩm chất cao, nhất định có thể luyện chế ra rất nhiều đan dược pâẩm chất cao, đến lúc đó nói không chừng có thể giúp thương hội vượt qua khốn cảnh.
– Nếu như các ngươi cảm thấy những linh dược này cấp bậc quá thấp, ta còn có một ít linh dược lục giai.
Nhìn thấy Đông Phương Tử Ti không nói lời nào, Diệp Huyền cho rằng đối phương ngại chính mình lấy ra linh dược cấp bậc quá thấp, lại mở miệng nói.
Trên người hắn có hơn trăm gốc linh dược lục giai, trong đó có rất là hắn không dùng được, mang ra hối đoái Thất Sắc Hỗn Độn Thổ hoàn thành giao dịch cũng không có gì cả.
Nhưng Diệp Huyền nói như thế làm rất nhiều người theo sau kinh ngạc, bọn họ ngây ra như phỗng.
Trên người của gia hỏa này còn có linh dược lục giai, ông trời ơi, gia hỏa này mở dược viên hay sao?
– Không, không, đủ.
Đông Phương Tử Ti lúc này khôi phục tinh thần trong khiếp sợ, vội vàng lắc đầu, sắc mặt đỏ rực, nói:
– Linh dược của ngươi có phẩm chất rất cao, còn có nhiều linh dược tam tứ giai hay không?
Dưới tình huống bình thường, linh dược cấp bậc càng cao, nó càng hi hữu giá trị cũng càng lớn.
Nhưng Đông Phương Tử Ti rất rõ ràng, thần hành thương hội có đan dược ngũ giai cũng được nhưng không có khả năng đại lượng luyện chế thành đan dược, đến cuối cùng vẫn mang ra ngoài giao dịch.
Mà linh dược tam tứ giai, có bao nhiêu thần hành thương hội cũng có thể chuyển hóa thành đan dược, cuối cùng hình thành lợi nhuận còn cao hơn cả linh dược cao giai, tuyệt đối sẽ gia tăng giá trị gấp mười.
– Ta còn có một ít linh dược cấp thấp, ta không biết giá cả như thế nào, ngươi nói thử xem?
Nếu như Phẩm Bảo Các ép giá linh dược quá thấp, Diệp Huyền vẫn tình nguyện luyện thành đan dược mà không hối đoái.
– Là như thế này, ngươi lấy ra linh dược còn tốt hơn ba thành so với linh dược tốt nhất trên thị trường, cho nên luyện chế thành đan dược, cho dù tỷ lệ thành đan hay mức độ dung hợp tạo thành đan dược cao cấp cũng cao hơn các linh dược khác, cho nên giá thu mua của chúng ta cũng cao hơn thị trường.
– Dùng gốc Hoàng Tinh Thảo này làm thí dụ, trên thị trường bình thường thu mua nó là bốn ngàn huyền tệ, bán ra giá sáu ngàn huyền tệ, cho nên chúng ta có thể cho ra giá cả là sáu ngàn huyền tệ một cây, mà linh dược tứ giai giá cả thống nhất là sáu ngàn huyền tệ, không biết các hạ cảm thấy như thế nào?
Đây không phải là gốc Hoàng Tinh Thảo tiểu tử này lấy ra trong Tụ Bảo Hiên hay sao?
Nhìn thấy gốc Hoàng Tinh Thảo trong tay Đông Phương Tử Ti, Lưu quản sự há hốc mồm.