TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 629: Đừng quá tự tin

Hắn lúc trước vẫn cảm thấy không đúng, cũng không chỉ bởi vì đối phương che giấu khí tức, hiện tại nghĩ lại, trong tích tắc đối phương xuất ra hộp ngọc hắn có một cảm giác cổ quái.

Chờ hắn nắm lấy hộp ngọc trong tay mới phát hiện điểm cổ quái trong đó, đó là vì trên hộp ngọc có cấm chế.

Cấm chế trên hộp ngọc có thể mô phỏng các loại khí tức, lực chú ý của hắn lúc trước chỉ tập trung vào Tinh Phách Thạch, sau khi hộp ngọc tới tay mới phát hiện Tinh Phách Thạch không đúng, căn bản chỉ là một khối Minh Tâm Thạch ngụy trang thành Tinh Phách Thạch.

Minh Tâm Thạch là tài liệu tam giai, vẻ ngoài và hình dạng, lớn nhỏ của nó thập phần cùng loại với Tinh Phách Thạch, diểm khác nhau duy nhất là độ cứng cùng khí tức, không biết nam tử áo choàng dùng thủ đoạn gì vậy mà dùng Minh Tâm Thạch có khí tức Tinh Phách Thạch, hơn nữa cấm chế trên hộp ngọc làm cho Diệp Huyền không thể phân tích ra.

Nếu như không phải nội tâm của hắn có hoài nghi, nói không chừng đã bị nam tử áo choàng dùng một khối Minh Tâm Thạch lừa Tôn Ý Đan.

– Ngươi…

Nhìn thấy Diệp Huyền đạp nát Tinh Phách Thạch, giọng nói của nam tử áo choàng bối rối.

– Chậc chậc, Minh Tâm thạch có thể làm thành Tinh Phách Thạch, các hạ đúng là hảo thủ đoạn.

Diệp Huyền cười lạnh nhìn đối phương, trong nội tâm nộ khí bốc lên.

Cũng không phải bởi vì người này lừa gạt Tôn Ý Đan của hắn, mà là hắn vui mừng hụt.

Nam tử áo choàng im lặng, thời điểm Diệp Huyền cho rằng hắn muốn cầu xin tha thứ, ngữ khí của đối phương lại biến đổi.

– Lão phu hành tẩu chợ đêm lâu như vậy, ngươi là người đầu tiên nhìn thấu bảo vật của lão phu, nhãn lực các hạ đúng là không tệ, đã như vầy, lão phu trả Tôn Ý Đan cho ngươi, đồ của lão phu ngươi trả lại cho ta, ta và ngươi không nợ nhau.

Diệp Huyền quả thực tức điên, gia hỏa này lừa gạt mình, dựa theo ý của hắn trả lại đồ vật là không có gì sao?

Không đợi hắn mở miệng nói chuyện, lại nghe nam tử áo choàng lãnh đạm nói:

– Các hạ lần đầu tiên đi vào chợ đêm lại thu mua đồ vật loại trừ minh tâm chủng, lão phu nghe nói Huyền Cơ Tông đang nghiêm tra loại vật này, mục đích là lùng bắt thanh niên kích giết Cuồng Phong trưởng lão của bọn họ, không biết các hạ có quan hệ gì với người này hay không? Hay là các hạ là người Huyền Cơ Tông muốn tìm?

– Ngươi đang uy hiếp ta?

Ngữ khí của Diệp Huyền lạnh lùng.

Hắn không nghĩ tới đối phương lại căn cứ vào những tin tức này nhận ra hắn, lại còn dám đến uy hiếp hắn.

Nam tử áo choàng không thèm quan tâm, hắn nói:

– Nếu như ngươi đang cho rằng ta đang uy hiếp ngươi, đó chính là uy hiếp. Nếu ngươi nhận ra Tinh Phách Thạch là giả, kỳ thật mọi người không tổn thất gì, sao không bỏ qua, tất cả đi đường của nhau, không ai quan tâm ai?

– Thật không?

Nội tâm Diệp Huyền đang cười lạnh.

– Các hạ thật đúng là giỏi tính toán, thì ra đã sớm chuẩn bị đường lui, cho dù ta là người Huyền Cơ Tông muốn tìm, ta đã dám giết trưởng lão Huyền Cơ Tông, các hạ dám cam đoan mình có lực uy hếp hơn trưởng lão Huyền Cơ Tông hay sao?

Diệp Huyền không do dự phản kích.

Tuy Diệp Huyền phản kích nhưng không phải nói mò, hắn dám giết trưởng lão Huyền Cơ Tông, như vậy hắn làm sao không dám giết kẻ giấu đầu lòi đuôi chứ?

Nam tử áo choàng căn bản không sợ, nói:

– Ngươi dám động thủ ở nơi này, như vậy chính ngươi cũng không sống được, nơi này là chợ đêm, ngươi không biết lão phu là ai thì làm sao có thể gây phiền toái cho lão phu.

Nam tử áo choàng đoán chừng đã ăn chắc điểm naỳ của Diệp Huyền.

Diệp Huyền cười cười, ý vị thâm trường nói:

– Một nữ nhân luôn mồm gọi mình là lão phu, ta nghe thế nào cũng có cảm giác không được tự nhiên đấy.

– Ngươi nói cái gì?

Diệp Huyền cảm giác được thân thể của đối phương đang run rẩy, không tự kìm hãm sợ hãi trong lòng.

– Áo choàng ẩn nặc, cấm chế biến âm, Hóa Hình Thuật, chậc chậc, thủ đoạn ẩn nấp của các hạ đúng là nhiều, xem ra có không ít kẻ thù ở nơi đây nha, nhưng ta muốn nói là, các hạ quá tự tin vào Dịch Dung Thuật của mình.

Diệp Huyền phất phất tay, nhàn nhạt nói ra,

– Đặc thù của ngươi rõ ràng như thế, chắc hẳn tại hạ dễ dàng dò hỏi ra tin tức của ngươi. Ngươi nên đi thôi, cũng không biết khi cao thủ Vũ Vương của Huyền Cơ Tông đã đến, các hạ có thể thoát khỏi vận mệnh hay không? Thật sự làm người ta chờ mong.

Nhìn thấy Diệp Huyền vẫn thản nhiên, nam tử áo choàng đã sợ rồi, nàng trầm mặc một lát sau đó cắn răng nói;

– Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?

Diệp Huyền bình tĩnh nhìn nam tử áo choàng trước mặt, nói:

– Ta nào dám làm gì ngươi chứ, là ngươi gạt đan dược của ta trước, sau đó còn muốn uy hiếp ta, hiện tại nội tâm của ta sợ hãi, ta là người có tật xấu, sau khi sợ hãi thì chuyện cũng làm ra được, nhất là với nữ nhân.

– Ngươi…

Nam tử áo choàng sợ thật rồi, giọng nói cũng run rẩy, nàng hiện tại đã hối hận khi đến tìm Diệp Huyền, chẳng những bị đối phương nhìn thấu âm mưu, thậm chí thân phận của mình cũng bị đối phương nhìn ra, nếu bị kẻ này tìm tới cửa…

Nàng đã có chút không dám tưởng tượng hậu quả, đối phương là kẻ dám giết trưởng lão của Huyền Cơ Tông đấy.

Nàng kiệt lực làm tâm tình vững vàng, lúc này nói:

– Lần này là ta không đúng, các hạ có yêu cầu gì cứ việc nói ra đi, hơn nữa ta cam đoan không nói ra chuyện của các hạ.

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn người mặc áo choàng, hắn biết rõ đối phương đã chịu thua, lúc này mới thản nhiên nói:

– Một viên Tinh Phách Thạch, chuyện này xóa bỏ.

Nam tử áo choàng cau mày, nói:

– Đổi điều kiện, ta không có Tinh Phách Thạch, nếu không như vậy, ta cho ngươi ba trăm viên huyền thạch hạ phẩm bồi thường…

– Ta nói rồi, một viên Tinh Phách Thạch.

Diệp Huyền lạnh lùng cắt lời của đối phương:

– Không nên nói mình không có Tinh Phách Thạch, ngươi có thể ngụy trang Minh Tâm thạch thành Tinh Phách Thạch, trong đó gia nhập Song Hoàng Diệp, Thấu tinh Phấn, hơn nữa còn ngâm trong Linh Lăng Tủy Dịch trong thời gian một nén nhang, nhưng trọng yếu nhất là trong Linh Lăng Tủy Dịch có gia nhập một ít bột phấn của Tinh Phách Thạch, cho nên trên Minh Tâm Thạch mới có khí tức của Tinh Phách Thạch.

– Điểm này không có bất cứ thủ đoạn nào có thể làm được, cho nên ngươi nhất định có Tinh Phách Thạch.

– Không nên khiêu chiến kiên nhẫn của ta, một viên Tinh Phách Thạch, vật tới tay ta sẽ bỏ qua việc này.

Diệp Huyền nói chuyện lạnh lùng nhưng chân thật đáng tin.

– Ngươi chỉ liếc nhìn thành phẩm đã biết rõ quá trình chế tác của ta, ngươi…

Người mặc áo choàng triệt để kinh ngạc đến ngây người.

Đọc truyện chữ Full