TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 695: Văn tự bán mình (2)

– Từ lão nhị, khoác lác cũng không thể như vậy, lần trước lão tử phục dụng đan dược của ngươi cũng không có kéo dài thời gian, ngược lại sớm tước vũ khí đầu hàng, bị thê tử đạp một cước xuống giường, hiện tại còn nói ra tai họa người.

Một đám luyện dược sư điên cuồng xông tới, kiệt lực biểu hiện bản thân mình trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền đầu đầy mồ hôi lạnh, vội vàng khoát tay quát to:

– Được rồi, không cần nói, ai ở xa hơn tránh ra, đều cút ra ngoài cho ta, tìm vị trí ngoan ngoãn ngồi xuống.

Yên lặng, lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người là nhanh chóng tìm bồ đoàn ngồi xuống, yên tĩnh lắng nghe như học sinh tiểu học.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

– Các ngươi chính là luyện dược sư La gia, xem mặt mũi La gia, các ngươi có vấn đề gì có thể nói ra, bản thiếu gia có thể hơi tốn chút thời gian giải quyết cho các ngươi.

– Diệp thiếu đại sư, ta muốn hỏi, vừa rồi ngươi luyện chế chúng ta cũng đều nhìn thấy, Thăng Tôn Đan chính là đan dược ngũ phẩm đỉnh cấp, ngài mới ban đầu cho nhiều tài liệu vào như thế, vì sao lại luyện chế thành công?

Một tên luyện dược sư cố lấy dũng khí cẩn thận hỏi nghi hoặc của mình.

Trong lúc nhất thời tất cả mọi người nín thở tập trung tâm thần lắng nghe, đồng loạt nhìn về phía Diệp Huyền, cả đám vãnh tai hỏi thăm nghi hoặc của bản thân, ngay cả hít thở cũng không dám, tất cả mọi người im lặng có thể nghe được tiếng kim rơi.

– Vị luyện dược sư này, vừa rồi khẳng định không có chăm chú quan sát ta luyện chế a!

Diệp Huyền lạnh lùng nói ra.

– Đúng không?

Tên luyện dược sư lúc này sắp khóc:

– Diệp thiếu, vừa rồi ngài giảng giải nhưng ta không có hiểu rõ.

Tuy Diệp Huyền luyện chế có giải thích giảng lược một phen nhưng chỉ một chút liền ngừng, dùng tạo nghệ của bọn họ như lọt vào sương mù, căn bản không cách nào hiểu toàn diện.

– Đúng vậy a, Diệp thiếu, chúng ta vẫn có chút không hiểu rõ.

– Rốt cuộc trong đó đã xảy ra chuyện gì?

Một tên luyện dược sư khóc hô.

Diệp Huyền cau mày, nói:

– Xem ra trụ cột của ngươi cũng như La Tường, đều rất yếu ah.

La Tường cười khổ một tiếng, hắn cũng không dám có chút phản bác, Diệp thiếu nói đúng, hắn đau khổ nghiên cứu Thăng Tôn Đan thật lâu nhưng tới bây giờ lại không luyện chế thành, mà Diệp thiếu tiện tay đã luyện chế thành công, so với Diệp thiếu trụ cột của hắn yếu muốn chết.

Diệp Huyền thở dài một hơi nói:

– Nếu trụ cột của mọi người yếu kém như vậy, ta cũng bồi bổ cho các ngươi một khó, luyện chế bất cứ đan dược gì, trên thực tế bản chất đều là kết hợp các loại khí tức linh dược trong tài liệu, Thăng Tôn Đan cũng không ngoại lệ, trái lại nó còn tương đối đặc thù…

Diệp Huyền không ngừng giảng giải, dần dần cả gian phòng đều lâm vào yên tĩnh, rất nhiều luyện dược sư nhíu mày suy nghĩ, trong đó một lão hói đầu vừa lắng nghe vừa nhổ tóc, lúc này một đống tóc rơi xuống, đã sắp biến thành đầu trọc.

La Mẫn ngây ngốc nhìn Diệp Huyền giảng giải, hắn nhìn nhiều luyện dược sư lắng nghe, đầu óc ngây ngốc.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Diệp Huyền giảng giải như vậy một giờ, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần, yên lặng không nói gì.

Diệp Huyền dừng nói, toàn trường lúc này vang lên tiếng sợ hãi thán phục.

– Sâu sắc, quá sâu sắc.

– Lão phu trở thành luyện dược sư hơn bốn mươi năm, lần đầu tiên nghe được bài giảng sâu sắc như thế, lần thứ nhất hiểu chân lý luyện đan, ta sống nhiều năm trên thân chó…

– Diệp thiếu, lúc nào ngươi có thể giảng bài tiếp.

– Đúng vậy Diệp thiếu, cầu Diệp thiếu nói tiếp.

Vô số luyện dược sư liên tục kêu to, Diệp Huyền giảng giải đã làm bọn họ nhìn thấy luyện dược chi đạo, đó là đại đạo sáng ngời, một cánh cửa đang mở ra trước mặt bọn họ.

– Sợ rằng mọi người không biết, hiện tại La gia đã phục thuộc ta, chỉ cần mọi người ở lại La gia, về sau ta rãnh rỗi sẽ nói tiếp.

Diệp Huyền cười nhạt nói.

– Còn có chuyện tốt như vậy, La gia chủ, hiệp ước của ta và La gia còn nửa năm ah, ta yêu cầu lập tức ký hiệp ước mười năm, đãi ngộ không thay đổi.

– Dựa vào, thời điểm này còn dám nói đãi ngộ, ngươi không phải ngu ngốc chứ, La Mẫn gia chủ, ta không muốn một phân tiền, miễn phí bán mình cho La gia mười năm.

– Mới mười năm, đúng là không thành ý, La gia chủ, ta muốn ký hai mươi năm.

– Lão tử trả bất cứ giá nào, ký ba mươi năm.

Một đám ngoại tịch luyện dược sư không ngừng kêu gào.

Những luyện dược sư này sở dĩ gia nhập La gia, trừ có thể kiếm lấy thù lao, thu hoạch tài nguyên ra, có thể học tập được cái gì mới là thứ bọn họ xem trọng nhất.

Thế giới luyện dược sư còn phong bế hơn cả võ giả, cũng không thể trao đổi, không có dạy bảo vững chắc, một gã luyện dược sư muốn dựa vào bản thân mình tấn cấp độ khó to lớn, khó giống như lên trời.

Hôm nay nhìn thấy Diệp Huyền thần hồ kỳ kỹ luyện chế đan dược như vậy, tất cả mọi người ở đây không ngừng điên cuồng.

Lúc trước chỉ nhìn Diệp Huyền luyện chế một lần đã làm cho bọn họ có cảm giác thể hồ quán đỉnh, lĩnh ngộ đại lượng đồ vật trước kia không có lĩnh ngộ ra.

Vửa rồi Diệp Huyền giảng giải cũng giải quyết được nhiều vấn đề mà bọn họ chưa từng hiểu ra, nghe vua nói một buổi như đọc sách mười năm, dùng những lời này hình dung là tuyệt đối chính xác.

Nếu như có thể vẫn đi theo Diệp Huyền như vậy, tiền đồ tương lai của bọn họ tươi sáng hơn gấp mười lần, gấp trăm lần.

La Mẫn gia chủ bị mọi người bao quanh làm ngây ngốc.

Những luyện dược sư này mình cần phải dụ dỗ nuông chiều mới có thể lưu bọn họ lại, còn phải cho bọn họ đãi ngộ thập phần hài lòng.

Có thể nói ít nhất một nửa thu nhập của gia tộc đều dùng cung cấp nuôi dưỡng những luyện dược sư nơi đây.

Lúc nào những luyện dược sư cao quý tích cực ký hiệp nghị với La gia chứ.

Thẳng đến khi La Mẫn cho phép bọn họ yêu cầu, một đám luyện dược sư mới dần dần ổn định lại.

Diệp Huyền lúc này mới phất phát tay, nói:

– Tuy các ngươi là luyện dược sư La gia nhưng ta cũng cần biết rõ thực lực các ngươi như thế nào, các ngươi không cần báo ra cấp bậc bản thân, mọi người chỉ cần phóng thích huyền thức thích hợp bao phủ ta là được, về phần năng lực các ngươi ta sẽ biết.

Cho dù là luyện dược sư đồng cấp có thể luyện chế đan dược cũng sẽ có khác nhau, Diệp Huyền cần thiết biết rõ chính là cường độ huyền thức của mọi người.

– Được rồi, Diệp thiếu muốn biết rõ thực lực của chúng ta.

Trong khoảnh khắc, từng đạo huyền thức lập tức mênh mông như biển lớn bày ra trước mặt Diệp Huyền, các loại huyền thức đều khác nhau, có cuồng bạo, có nhu hòa, có hung hăng càn quấy, có nội liễm.

Đọc truyện chữ Full