TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 714: Thanh Xuân Bất Lão Đan

– Ha ha, nghe nói có khách quý lâm môn, trong nội tâm tại hạ mừng rỡ không thôi.

Không bao lâu có một lão giả vui mừng đi tới:

– Tại hạ là Từ Vị, trưởng lão giám định của Thông Thiên các, không biết tôn tính đại danh của các hạ?

– Không cần nói tính danh, đó là thứ vô căn cứ, đi thẳng vào vấn đề đi.

Diệp Huyền cũng không nói đến tính danh, hắn xuất ra một bình ngọc và đặt trên mặt bàn trước mặt.

– Đan dược?

Nhìn thấy Diệp Huyền lấy ra bình ngọc, ánh mắt Hà quản sự và Từ trưởng lão bắn ra một tia tinh quang, mở miệng nói:

– Đan dược của ngươi là…

– Các hạ không phải trưởng lão giám bảo sao? Hơn nữa nhìn khí tức trên người của ngươi hẳn là luyện dược sư lục phẩm ah, tự mình xem là được, hỏi làm gì?

Diệp Huyền không có giải thích, hắn nhàn nhạt nói ra.

– Ân?

Ánh mắt Từ Vị và Hà quản sự co rút lại, ngưng trọng nhìn Diệp Huyền.

Vì sao người này biết Từ Vị trưởng lão là luyện dược sư lục phẩm?

Từ vị là trưởng lão giám bảo của Thông Thiên các, hắn thường ru rú trong nhà, rất ít lộ mặt ra ngoài, bởi vậy người khác trong đế đô không biết biết về hắn, mà thân phận hắn là luyện dược sư lục phẩm chưa bao giờ lộ ra.

Hôm nay Diệp Huyền một câu nói rõ hắn là luyện dược sư lục phẩm, việc này làm hai người kinh hãi không thôi.

Trong khoảng thời gian ngắn hai người đều không có tâm khinh thường Diệp Huyền.

– Ha ha, các hạ nói đúng.

Từ Vị cũng là người tiêu sái, khẽ cười một tiếng, hắn đeo bao tay sau đó cầm bình ngọc.

Mở nắp bình ra, hắn nhìn một viên đan dược tròn vo màu trắng rơi vào trong tay hắn.

Viên đan dược này vừa xuất hiện, Từ Vị cau mày một lúc, bởi vì hắn không có từ đan dược cảm ứng được dược lực chấn động, thậm chí mùi thuốc tương đối nhạt.

– Phẩm cấp của đan dược này không phải đặc biệt cao.

Đây là cảm giác đầu tiên của Từ Vị, chẳng những là hắn, nội tâm của Hà quản sự cũng có nghi hoặc như vậy.

Bởi vì một khi đan dược đạt tới lục phẩm sẽ có mùi thuốc tương ứng, sẽ có biến hóa to lớn, khi so với đan dược bình thường còn mãnh liệt hơn nhiều, mà đan dược ngoài thất phẩm càng khoa trương, thời điểm đan dược thất phẩm xuất hiện, thậm chí có thể dẫn phát thiên địa dị tượng.

Diệp Huyền xuất ra đan dược này tuy no đủ mượt mà nhưng từ phẩm tương cũng không phải đan dược cao giai.

Quả nhiên sau khi xem xét vẻ mặt của Từ Vị lộ ra một tia thất vọng.

– Các hạ xuất ra đan dược hắn là nằm giữ ngũ phẩm và lục phẩm, từ mặt ngoài đan dược và mùi thuốc không phải là đan dược tấn cấp, cũng không phải đan dược chữa thương, hẳn là một loại kỳ đan, về phần công dụng cụ thể cần xem xét một ít.

Thời điểm này vẻ mặt ngưng trọng của Từ Vị biến mất, Hà quản sự ở bên cạnh cũng cảm thấy thất vọng nhàn nhạt.

Vốn Diệp Huyền thần bí làm hắn chờ mong, cho rằng Diệp Huyền lấy ra sẽ là đan dược nghịch thiên, hôm nay nghe Từ trưởng lão nói như vậy, tâm tư chờ mong của Hà quản sự rơi xuống đáy cốc.

Đan dược nằm giữ ngũ phẩm và lục phẩm đúng là miễn cưỡng xưng là đan dược cao giai nhưng đây là nơi nào? Là đế đô Hạo Thiên đế quốc, trong cửa hàng của bốn đan dược cự đầu, chỉ cần lấy ra cái giá đủ lớn cũng có thể mua được đan dược lục cấp.

Thậm chí thân là luyện dược sư lục phẩm, Từ Vị trưởng lão cũng có thể luyện ra đan dược lục phẩm.

Bởi vậy Diệp Huyền lấy ra đan dược trên tứ giai căn bản không có đặc biệt gì, cũng không thể xem như rác rưởi nhưng với tư cách là đấu giá hội một năm một lần tại đế đô, nó chỉ có thể biến thành món khai vị mà thôi, sẽ không có tư cách áp trục.

Đan dược này không thể làm Thông Thiên các cải biến quy củ là thêm nó vào giữa chừng.

– Từ trưởng lão nhìn ra chỉ là thứ cơ bản nhất, phẩm giai của đan dược này không tính là cao nhưng công hiệu của nó lại cực kỳ đặc thù, không biết Từ trưởng lão thân là luyện dược sư lục phẩm có nhìn ra?

Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, trong giọng nói tự tin không giảm.

Diệp Huyền nói chuyện giống như trường học kiểm tra, Từ Vị nghe xong cũng không phản bác, thần thức tiếp tục quan sát.

Trong nội tâm Hà quản sự muốn cười phá lên, không biết gia hỏa này tới từ nơi nào, cũng không nhìn xem đối diện là ai, Từ Vị trưởng lão chính là trưởng lão giám bảo của Thông Thiên các, càng là luyện dược sư lục phẩm, hắn nhìn thấy bảo vật và đan dược nhiều vô số kể, há có thể không biết đan dược của người này chứ?

– Ồ?

Ngay lúc này chợt nghe Từ trưởng lão cả kinh kêu một tiếng.

Theo thời gian chậm rãi qua đi, vẻ mặt bình tĩnh của Từ Vị biến thành ngưng trọng, hắn cau mày một lúc, trong ánh mắt vậy mà sinh ra một tia nghi hoặc.

Hắn không cách nào phân biệt ra công dụng của đan dược này.

Không chỉ công dụng cụ thể, thậm chí hắn không thể xác định chủng loại đan dược.

Trên đại lục có ngàn vạn đan phương, không có một luyện dược sư nào có thể hiểu rõ các đan phương nhưng không đại biểu một luyện dược sư cường đại nhìn thấy đan dược lạ lẫm lại không nhìn ra công hiệu.

Bất cứ loại đan dược nào, chỉ cần cẩn thận phân biệt rõ,từ xúc giác, vị giác cùng với mùi thuốc và phản ứng lên thân thể cũng có thể hiểu công dụng cụ thể của nó.

Nếu như phức tạp một ít, dùng huyền thức cẩn thận phân tích nguyên tố linh dược bên trông, kể cả kết cấu cũng có thể biết rõ công hiệu.

Nhưng đối mặt với đan dược màu trắng, Từ Vị thi triển tất cả thủ đoạn nhưng vẫn không thể phân tích ra kết cấu bên trong, lại càng không cần phải nói công hiệu của nó như thế nào.

– Trên thế giới này lại có đan dược phức tạp như thế?

Từ Vị cảm thấy khó có thể tin, đan dược trước mắt phẩm giai không cao kết cấu và mức độ phức tạp còn khủng bố hơn cả đan dược lục giai mà hắn biết.

Nửa canh giờ sau, Từ Vị mới chán nản.

– Các hạ, đan dược của các hạ quá phức tạp, tại hạ cam bái hạ phong.

Từ Vị thở dài một hơi, hắn lộ ra vẻ mặt xấu hổ, đường đường trưởng lão giám bảo của Thông Thiên các lại không phân tích ra công dụng của đan dược, nếu như nói ra sẽ bị người ta cười rụng răng.

– Quan, thính, vấn, phẩm, phân tích đan dược có bốn trình tự, Từ trưởng lão mới tiến vào giai đoạn thứ ba đã dừng, chưa tiến hành giai đoạn thứ tư thì làm sao lại nhận thua?

Diệp Huyền nhạt cười nhạt nói.

– Đan dược này có thể phẩm?

Ánh mắt Từ Vị ngưng trọng.

Cái gọi là phẩm chính là nhấm nháp, cắt một phần bột phấn của đan dược và tự mình thưởng thức, bởi vì chỉ có tự mình nhận thức mới có thể hoàn toàn hiểu tính năng của đan dược, đây là bước cuối cùng trong trình tự xem xét đan dược.

Đọc truyện chữ Full